Mục lục
Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một ngọn đèn u ám được thắp lên, ngọn đèn được làm bằng xương, chuôi đèn làm bằng thanh đồng, phát ra ánh sáng xanh lục, lúc sáng lúc tối, lắc lư bất định.

Vùng đất bất tử, lại thắp lên một ngọn đèn cổ như vậy, nó có thể câu thông tới một vùng đất kỳ dị ở Tiên vực.

Ngọn đèn cổ này được đặt lên trên một tòa tế đàn, rất nhanh nơi đó liền mơ hồ, hình thành một mảnh hư không đầy vết nứt, sinh linh không có biện pháp nào đi thông qua, nhưng lại có thể truyền âm qua đó.

"Hoang đang độ Tiên Vương Kiếp." Chỉ có một câu nói như thế, rất đơn giản, cũng rất bình thản, không còn lời nào khác.

Sau đó, ngọn đèn này liền dập tắt đi, sinh linh trong Cấm Khu cũng lui lại, rời khỏi nơi đó.

Tiên Vực quả thật không thể nào bình tĩnh được. Khi đạo tin tức này truyền đến một số gia tộc cổ lão, đều là thế lực có lai lịch cực lớn, tự nhiên là không thiếu đạo thống Tiên Vương.

"A, có ý tử, trẻ tuổi như vậy mà muốn xung kích Tiên Vương. Nói hắn tự tin hay là nói hắn đang đi tìm chết? Nội tình còn chưa đủ a." Có người cười cười nói, đây là một vị chuẩn Tiên Vương.

Rất nhiều người đều biết, Hoang là do áp lực ngoại giới gây nên, không thể không làm ra loại lựa chọn này.

"Hoặc là cũng có cơ hội thành công!" Cũng có người khác mở miệng.

Chuyện này ảnh hưởng quá lớn, nhân vật lão làng thì nghị luận, mà thế hệ trẻ tuổi ở Tiên Vực thì trợn mắt líu lưỡi, khiếp sợ tới mức nói không nên lời.

Đặc biệt là Ngao Càn, Bàn Nghệ, Hỗn Thiên... Bọn họ đều đã giao thủ qua với Thạch Hạo, nhất thời ngơ ngác sững sờ. Năm xưa bọn họ không phải là đối thủ, hiện tại thì sao?

Hoang quá hung tàn rồi, không ngờ lại ở độ tuổi này đã muốn xung kích Tiên Vương!

Đây là sự tình kinh khủng tới cỡ nào?!

Mà bọn họ còn vẫn chưa thành Tiên!

Trích Tiên, Trùng Đồng Giả Thạch Nghị, Đại Tu Đà, Yêu Nguyệt công chúa, Thanh Y... Cũng nghe được tin tức này. Bọn họ kinh ngạc, rung động, thất kinh.

Lúc này mới qua bao nhiêu năm, Thạch Hạo lại đi tới một bước này.

Bọn họ tiến vào Tiên vực chính là muốn tìm kiếm thời cơ, ở mảnh thế giới có thể thành Tiên này để nâng cao thêm một bước. Thế nhưng, làm sao có thể nghĩ tới, cái kẻ một mình lưu lại ở hạ giới kia, vĩnh viễn vẫn cứ chạy ở trước mặt bọn họ.

Chỉ là, động tĩnh hắn gây ra quá lớn rồi, hiện tại cường giả ở Tiên vực đều đang nhìn chăm chú vào.

"Có lẽ hắn thật sự có cơ hội thành tựu Tiên Vương!" Đây là lời tự nói của một vị Tiên Vương, là sinh linh đầu tiên ở cấp bậc này đưa ra nhận định.

Trong phủ đệ Ngao Thịnh Tiên Vương, có một đạo thân ảnh mơ hồ ngồi xếp bằng bên trên bồ đoàn, xung quanh đều là Hỗn Độn khí, y giống như tuyên cổ trường tồn, chưa từng cử động qua.

Đông!

Đột nhiên, y nhấc tay lên, một bàn tay tiến vào trong tinh không mênh mông, tất cả mọi người đều nhìn thấy. Một cái huyền hoàng đại thủ bao trùm tiên môn của vùng vũ trụ này.

"A, Ngao Thịnh Tiên Vương xuất thế, y muốn mở ra tiên môn, lẽ nào muốn hạ giới?"

Âm thanh kinh hô vang lên, cả thế gian đều chấn kinh.

Nhưng phàm là cao thủ, phàm là kẻ đã thành Tiên đều có cảm ứng, sau đó thập phương chấn động, người trong thiên hạ đều sợ hãi.

Cùng một thời gian, trong động phủ của một Tiên Vương khác, Thái Thủy Tiên Vương cũng mở bừng hai mắt, ở trong mật thất hôn ám, giống như hai đạo thiểm địa rạch phá bầu trời đêm.

Y cũng vươn ra một cái đại thủ, đưa vào trong vũ trụ mênh mông, bao phủ lên một tòa tiên môn khác.

"Thái Thủy Tiên Vương cũng động rồi!"

"Hoang, xong rồi, hai đại Tiên Vương muốn ngăn cản hắn thành tựu Tiên Vương quả vị!"

Tiên Vực, tất cả mọi người đều biết. Hai đại Tiên Vương muốn động thủ rồi, căn bản không cho người trẻ tuổi dưới hạ giới kia cơ hội, muốn tận tay diệt sát hắn!

Oanh!

Sâu trong vũ trụ, Thạch Hạo toàn thân đều là máu, thế nhưng, khí tức của hắn đang không ngừng biến mạnh, đạo hạnh đang tăng trưởng, trong cơ thể hắn có từng cánh cửa đang mở ra.

Bảo tàng nhân thể, các loại thần thông, vô tận phù văn áo nghĩa, đều lạc ấn ở bên trong huyết dịch của hắn, khắc lên xương cốt của hắn, quá mức sáng chói, ký hiệu đại đạo vô tận, quán thông cả người hắn.

Hắn đang tiến bước về cảnh giới Tiên Vương, hắn muốn xung kích mở ra gông cùm xiềng xích, tiến thêm một bước nữa!

"A. . ."

Thạch Hạo đang thừa nhận thống khổ to lớn, hắn xác thực vẫn còn thiếu hỏa hầu, tích lũy không đủ thâm hậu, hiện tại cường hành xông quan, cả người như muốn giải thể.

Thân thể bất diệt cũng đang rạn nứt, máu tươi tuông rơi, ánh sáng vàng nhạt chảy xuôi. Hắn tức giận điên cuồng, làm sao có thể cam tâm, lúc này ngay cả đầu tóc cũng đang phát sáng, giống như là do hoàng kim đúc thành.

"Ta không cam tâm a!"

Thạch Hạo hét lớn, dốc hết thảy lực lượng, hắn muốn vượt qua, hắn muốn thành tựu Tiên Vương quả vị.

Tiến thêm một bước, trời cao biển rộng, mặc hắn nhảy múa, nếu như thất bại, chính là địa ngục vạn trượng, thân tử đạo tiêu, giống như đèn tắt.

Oanh!

Vô tận đại đạo phù văn, từ bốn phương tám hướng nghiền ép tới, có rất nhiều phù văn đều từ giới ngoại thẩm thấu đến, gia trì lên trên người hắn.

Tới Tiên Vương cảnh, con đường không thể hạn lượng!

Quá khứ, hiện tại, phàm những thứ từng xuất hiện qua, các loại quy tắc, thiên địa trật tự.. đều đang nghiền ép, thẩm phán hắn, rất khó vượt qua được.

Đặc biệt là phiến thiên địa này, thời đại mạt pháp, sẽ dẫn dắt ra nhân quả càng lớn, giáng xuống trừng phạt mạnh nhất, lúc nào cũng có thể hình thần câu diệt.

Oanh!

Một bộ phận thân thể của Thạch Hạo bị nổ tung, hóa thành một đoàn lại một đoàn huyết vụ. Hắn đã tu qua Bất Diệt Kinh, bản thân kiên cố bất hủ cũng ngăn không được loại nghiền ép này.

Bất quá, Thạch Hạo chung quy vẫn là Thạch Hạo, nghịch thiên đi lên, trong miệng hắn phát ra tiếng gầm trầm thấp, thân thể bất hoại phát sáng. Đó là vạn pháp mà hắn dung nạp, là thu hoạch sau khi hắn sáng tạo ra hệ thống tu luyện mới.

Một khắc sau, trong thần quang vạn kiếp bất hoại, hắn nghịch tố lại thân thể, đám huyết vụ đó cũng tụ tập lại, bảo thể lại xuất hiện ở tinh cầu không người này.

Hơn nữa, hỗn độn cuồn cuộn, giống như là hỏa lô, đang toi luyện thân thể hắn!

"Thật là không đơn giản, hắn có khả năng sẽ thành công a!" Trong Cấm Khu, có sinh linh cổ lão kinh thán.

Bọn họ thất kinh phát hiện, nhục thân Thạch Hạo quá mạnh, có thể chịu đựng được xung kích này. Một lần vỡ vụn lại một lần trọng tổ, chư thiên áo nghĩa kia, quá khứ, hiện tại, toàn bộ phù văn đại đạo đều xuất hiện, sau khi hắn bị chia năm xẻ bảy, vẫn còn có thể trọng tố lại.

Đây là hủy diệt, nhưng nếu như không chết, liền trở thành ma luyện, nhục thân của Thạch Hạo bị hỗn độn thiên chuy bách luyện, sẽ ngày càng cường đại.

"Thành công rồi, nhục thân của hắn đã vượt qua được, chịu đựng được sự thẩm phán, khảo nghiệm, nhưng mấu chốt vẫn là xem nguyên thần. Cửa ải đó không có cách nào qua được, từ viễn cổ đến này một số tuyệt đại mãnh nhân đều chết ở một kiếp này." Trong Cấm Khu, có bất thế cường giả khẽ nói.

Muốn thành tựu Tiên Vương quả vị, mấu chốt chính là nguyên thần được tẩy lễ, chân chính nhảy vọt lên trời, hóa thành Tiên Vương đạo quả mới gọi là thành công.

Nhục thân của Thạch Hạo trời sinh cường đại, hiện tại đã thừa nhận được khảo nghiệm.

Nhưng nếu như nguyên thân bị giết chết, cuối cùng thì hết thảy đều thành không!

"Cũng không dễ a, nếu như hắn không phải nhất định phải thành tựu Tiên Vương vị, mà chỉ là đơn giản mượn nhờ lần cơ hội này, toi luyện nguyên thần một chút, thế thì hắn cũng coi như được liệt vào nhân vật trong Thập Hung rồi."

"Vậy cũng rất khó, không thể nào thành công được!" Có người lắc đầu.

Oanh!

Giữa thiên địa, vô tận đại đạo, từng sợi lại từng sợi xuất hiện. Có cái sinh ra từ giới này, có cái từ bên ngoài giới bích truyền vào, sau đó toàn bộ quán thông vào đỉnh đầu Thạch Hạo.

Thạch Hạo chấn kinh, muốn thành tựu Tiên Vương quả vị khó như vậy sao?

Hắn rốt cuộc đã biết rõ, bản thân mình đã điên cuồng như thế nào, mạo hiểm ra sao. Cái này thật sự là lấy mạng ra cược, hôm nay có lẽ sẽ chết ở nơi này.

Một số đại đạo hóa thành chùm sáng, bao trùm thiên linh cái của hắn, đánh cho hắn toàn thân run rẩy. Thất khiếu chảy máu, không ngờ lại không có biện pháp nào tránh né, chỉ có thể ngạnh kháng.

"Rầm rầm rầm. . ."

Một sát na, Thạch Hạo chịu mấy chục lần đại đạo oanh kích, xương đầu rạn nứt, nguyên thần đều muốn tan hết, hắn gặp phải trọng thương không thể tưởng tượng nổi.

"Thật là mạnh, tuổi tác như vậy chịu nhiều lần oanh sát như thế, cũng đã đủ để kiêu ngạo, nếu như hắn tiếp tục ngạnh kháng như vậy, thành tựu Tiên Vương tuy còn khó nói, nhưng có lẽ thật sự có thể trở thành tồn tại như Thập Hung." Có người nói.

Ông!

Đột nhiên, thiên địa chấn động kịch liệt, đây không phải những chùm sáng đại đạo kia đưa tới, mà đến từ một khu vực khác, nơi đó xuất hiện một cánh cửa, nhô ra một bàn tay màu vàng đất.

Bàn tay này lớn đến vô biên, chậm rãi nhấn về phía Thạch Hạo.

Oanh!

Tại một khắc này, sự tình không thể tưởng tượng đã phát sinh. Mảnh tinh vực này, cũng không biết có bao nhiêu ngôi sao, nhưng dưới một chưởng giáng xuống này, toàn bộ đều nổ tung.

Một mảnh tinh không, nháy mắt mà thôi đã hóa thành phế tích, vô số ngôi sao toàn bộ đều nổ tung, khắp vũ trụ đều là bụi bặm.

Đây là một loại lực lượng như thế nào? Khắp thế gian đều chấn kinh!

Nếu không phải Thạch Hạo vừa rồi đã rèn luyện qua thân thể, thành công quá quan, nhục thân của hắn đã kiên cố bất diệt. Thì dưới một chưởng vừa rồi, thân thể hắn đã tứ phân ngũ liệt, hủy diệt ở nơi đó rồi.

Một chưởng này trông rất là chậm chạp, thế nhưng lại quá độc ác, uy lực vô cùng vô tận!

Cho dù là như vậy, Thạch Hạo cũng lập tức bị đánh bay, toàn thân đều là máu, cả thân thể đều là vết rách, bị một chưởng của Tiên Vương chậm rãi đè ép, suýt tí nữa hình thần câu diệt.

Nguyên thần của hắn cũng bất ổn, suýt tí nữa nổ tung!

Thế nhưng, hắn đang xông quan, không có biện pháp phân tâm, tuy rằng lửa giận ngút trời, nhưng cũng không có biện pháp.

"Rống. . ."

Thạch Hạo thét dài, giống như là dã thú bị thương, ngửa mặt lên trời thét gào. Hắn đang tới lúc mấu chốt, kết quả cuối cùng lại có người xuất thủ với hắn.

Tiên Vương đến rồi!

Tất cả mọi người đều đưa ra phán đoán như thế, chỉ có Tiên Vương mới có loại lực lượng này.

"Có chút ý tứ, lại trễ một bước, người đã trở thành tồn tại như trong Thập Hung." Âm thanh lạnh lùng, từ phía sau Tiên môn kia truyền đến.

"Ngao Thịnh!" Thạch Hạo phẫn nộ kêu lên, đầu tóc tán loạn, máu nhuộm tinh không.

Mọi người đều rung động, không ngờ lại là Ngao Thịnh Tiên Vương xuất thủ, ngăn cản Thạch Hạo thành tựu Tiên Vương quả vị.

Một khắc sau, Ngao Thịnh lại xuất thủ, bàn tay lớn đó từ từ giáng xuống, ép về phía Thạch Hạo, lần này muốn triệt để hủy diệt hắn.

"Tiên Vương, đây là ý gì?!"

Chính vào lúc này, ở ngoài xa hiện lên một mảnh kim quang sáng lạn. Một gốc Thông Thiên đại thụ giáng lâm xuống nơi này. Tán cây to lớn, đè ép tinh không, ngăn cản bàn tay màu vàng đất kia.

"Nể tình của Đồ Tể, ngươi lui đi. Ta không tính toán với ngươi." Ngao Thịnh Tiên Vương mở miệng, y cho dù không hề qua giới này, chỉ có một bàn tay lớn vượt giới, cũng có thể cảm nhận được hết thảy.

"Tiên Vương, vẫn thỉnh lui ra khỏi một giới này, ngươi ngăn cản quả vị của người khác như vậy, có tổn hại tới thiên hòa, không sợ dính đến đại nhân quả sao?" Cô gái tóc vàng nghiêm túc nói.

"Nhân quả? Bản vương tự thân chính là thiên đại nhân quả, ta lấy tính mệnh của hắn, người nào cản nổi! ?" Ngao Thịnh Tiên Vương bá đạo vô cùng, âm thanh chấn động vũ trụ.

Giờ khắc này, các tộc run rẩy, tất cả chúng sinh đều sợ hãi vô biên.

Cô gái tóc vàng khăng khăng muốn ngăn cản đại thủ này.

Thế nhưng, đại thủ kia chỉ nhẹ nhàng chấn động, khi ép về đằng trước, phịch một tiếng, Thế Giới Thụ lay động, phiến lá rơi tán loạn đầy trời, còn có chạc cây bị bẻ gãy, cả thân cây bay ngược ra ngoài.

Cô gái tóc vàng kia rên lên một tiếng, nàng ngăn cản không nổi, vô lực rũ cánh tay xuống, miệng mũi đều tràn ra kim sắc huyết dịch, cùng Thế Giới Thụ bay tứ tung, biến mất ở tận cùng vũ trụ.

Khi đại thủ lần nữa hướng về phía trước đè xuống, Thạch Hạo thở dài, hắn biết, một đời này đã đi đến điểm cuối cùng, không còn hi vọng nữa.

Bất quá, dù là đến chết, dù là ở giờ khắc cuối cùng này, hắn vẫn đang đối kháng với những cái đại đạo phù văn kia. Hắn tế luyện nguyên thần, hắn thật sự muốn lột xác thành công, càng muốn chém giết Ngao Thịnh!

"Đạo hữu, ngươi khinh người quá đáng!"

Chủ Cấm Khu xuất hiện, ngoài ra, còn có đầu lâu thuỷ tinh, kim sắc cốt chưởng, nhãn cầu nhỏ máu, ngăn cản bàn tay lớn kia.

Thạch Hạo bất đắc dĩ, mang theo đắng chát, hắn biết, cho dù là bọn họ xuất thủ cũng không được, dù sao cũng không phải chân thân, bất quá chỉ là một phần thân thể không trọn vẹn mà thôi.

Làm sao bây giờ? Thạch Hạo có một cỗ cảm giác bất lực, thời gian không chờ hắn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK