Oanh!
Ngũ đại bí cảnh trong thân thể Thạch Hạo cộng minh, toàn lực ứng phó, thi triển pháp trước nay chưa từng có trong kỷ nguyên này, đây là con đường mà hắn khai sáng ra, cực kỳ thích hợp với bản thân hắn.
"A!"
Thạch Hạo rống to một tiếng, một tay cầm kiếm, một tay bóp quyền ấn, hướng về phía trước oanh sát.
Giờ khắc này, ở xung quanh hắn, các loại dị tượng Chân Hoàng, Côn Bằng, Lôi Đế, Hỗn Thế Ma Viên đều xuất hiện!
Ngũ đại bí cảnh cộng minh, Thạch Hạo thể hiện ra không chỉ có lực lượng của bản thân, còn có lực lượng dị tượng!
Đây cũng không phải là hư ảnh, mà càng giống là đang triệu hoán chân thân đám sinh linh Tiên đạo kia tới nơi này, lực lượng quá bàng bạc.
Hắn không hề thi triển những bảo thuật đó, thế nhưng bọn chúng lại lấy hình thái dị tượng tự động xuất hiện.
Ngoài ra, còn có những dị tượng khác chưa từng gặp qua, cũng như chưa từng nhìn thấy qua.
Ví như, nơi bụng hắn cũng chính là chỗ Luân Hải, kim quang bành trướng, đại hải thao thiên. Ở phía trên đỉnh đầu hắn, Hỗn Độn cuồn cuộn, xuất hiện rất nhiều ngôi sao thần bí, giống như là khai thiên. Mà đây cũng không phải là những ngôi sao trong vũ trụ, mà là dị tượng xuất hiện theo pháp của hắn thi triển.
Oanh!
Rất nhiều loại dị tượng, đều sở hữu lực công kích, không phải là hư ảnh, cùng nhau cộng minh, trấn áp về phía trước.
Phốc!
Kiếm Tiên bị ho ra máu, sau khi lão bị dị tượng bao phủ, không ngờ lại có vẻ thất tha thất thểu, lão đã bị thương.
Không hề nghi ngờ gì nữa, điều này đối với Kiếm Tiên mà nói là một tràng tai nạn. Bản thân lão vốn đã khô kiệt, làm sao có thể chịu được loại chiến đấu cứng đối cứng, tiêu hao như thế này.
"Kiếm Tiên, nạp mạng đi!" Thạch Hạo rống lớn.
Xung quanh, một gốc lại một gốc đạo Liên màu xanh sinh trưởng, chừng vạn gốc, cắm rễ trong hư không, trong lúc dao động phát ra âm thanh đại đạo chấn thế, đây là dị tượng!
Phụ cận, từng thân ảnh một ngồi xếp bằng, có sinh linh bên trong Thập Hung, có Tiên Vương, đều xếp bằng tụng kinh ở đó, mơ hồ mà khiếp người, đây cũng là dị tượng!
Trên bầu trời, vô tận ngôi sao, ngưng tụ ở phía trên đỉnh đầu hắn, diễn dịch áo nghĩa huyền bí khai thiên, đây cũng là dị tượng!
. . .
Các loại dị tượng hiển hiện!
Con đường của Thạch Hạo, pháp của hắn, càng ngày càng thành thục. Hiện tại khi phát động, thiên băng địa liệt, chém thần giết ma!
Phốc!
Kiếm Tiên không ngừng bị dị tượng đánh trúng, thân thể bay ngược về sau, phun ra một ngụm máu lớn giữa không trung.
Ầm ầm!
Cường đại không chỉ có dị tượng, mà còn có một quyền của Thạch Hạo trong đó, đánh lên trên thân thể Kiếm Tiên, đánh cho lão lần nữa bay ngược ra sau, thân thể nhanh chóng rạn nứt.
Đó là vết thương cũ phát tác, cũng có tổn thương mới được tăng thêm.
Ngày xưa, Côn Băng giương cánh, đánh lên thân thể lão, khiến lão suýt tí nữa nổ tung. Nhưng toàn thân lão cũng đã tràn đầy vết nứt, năm tháng dài như vậy mà lực lượng pháp tắc vẫn còn quấn lấy lão ta, không thể nào triệt để chữa trị được thương thế.
Oanh!
Lại là một quyền, Kiếm Tiên bị đánh bay ngược ra sau, vết thương cũ trên thân thể nứt ra, vết thương mới lại chảy máu, lão bắt đầu muốn tứ phân ngũ liệt.
Phốc!
Đáng sợ nhất chính là, Đại La Kiếm Thai hoành không, xuyên thủng, xoắn nát rất nhiều sinh cơ trong thân thể lão.
"A. . ." Kiếm Tiên kêu to, lửa giận xung thiên, nhưng lại không có cách nào ngăn cản hết thảy những thứ này, lão trước kia bị thương quá nghiêm trọng, cơ thể khô kiệt, bây giờ bất lực tái chiến.
Chính là lão muốn chạy trốn cũng chạy không thoát!
Phốc!
Thạch Hạo rút ra Kiếm Thai, sau đó mũi kiếm xoay chuyển, Thạch Hạo mãnh mẽ huy động Đại La Tiên kiếm, hàn quang chiếu rọi Cửu Thiên, sau đó phù một tiếng, cắt xuống đầu lâu Kiếm Tiên.
Một mảnh máu tươi đáng sợ vọt lên không, nhuộm đỏ cả mảnh tinh hệ tàn phá này.
"Khó trách lại không có chút phong thái của cao thủ Tiên đạo nào, máu Tiên của người này đã ảm đạm vô quang, còn tính là Chân Tiên gì?!" Thạch Hạo lạnh giọng nói.
Đích xác, Kiếm Tiên bản thân đã xảy ra vấn đề lớn, tinh huyết Tiên đạo sớm đã bị tiêu hao hết dùng để bảo mệnh, suy yếu tới cực điểm.
Từng sau khi đại chiến với Côn Bằng, lão cũng không dám hiện thân nữa. Bởi vì không có sinh mệnh lực dư thừa để tiêu hao, hôm nay là một ngoại lệ, lão muốn tru diệt Thạch Hạo.
Nhưng tới cuối cùng, ngay cả bản thân lão cũng mất mạng, đây hiển nhiên là tự bước lên con đường diệt vong chính mình.
Kiếm Tiên bất cam, sát na đầu lâu rơi xuống, lão dốc hết khả năng, tránh khỏi sát kiếp. Đầu lâu đó phát sáng, giống như là đang thiêu đốt, nguyên thần xuất khiếu, muốn bỏ chạy.
"Ngươi còn có thể chạy được sao?" Thạch Hạo hét lớn.
Đến một bước này, làm sao có thể khả năng để lão chạy thoát, Thạch Hạo muốn một trận chiến này triệt để giết hết để diệt trừ hậu hoạn.
Xung quanh hắn, dị tượng xuất hiện, ví như một đạo lại một đạo hư ảnh mơ hồ ngồi xếp bằng, cùng nhau tụng kinh, đồng thời vươn ra đại thủ, chộp về phía trước.
NGoài ra, trên đầu hắn Hỗn Độn và cả ngôi sao đang lay động, buông xuống vô số tinh hoa, giam cầm mảnh thiên địa này, phong tỏa cả vũ trụ tàn phá.
Kiếm Tiên vô cùng gấp gáp, lẽ nào phải chết trong tay người trẻ tuổi này sao?
Lão thở dài, nếu là như vậy, thật đáng buồn, lão cho rằng đó là một loại sỉ nhục, đối phương còn không có thành Tiên a.
"Ta hận, không thể thi triển ra lực lượng đỉnh phong, đây không phải thực lực Chân Tiên, chết thật là sỉ nhục!" Lão gầm nhẹ, trong lòng có vô tận oán niệm.
Xoẹt!
Thần hồng rạch phá vỡ vụn tinh không, đó là nguyên thần của lão, cưỡng ép đột phá, sau đó kết hợp với một thanh tàn kiếm ở cách không xa.
Lão là Kiếm Tiên, năm xưa vô cùng cường đại, hiện tại như chó cùng rứt giậu, không muốn cứ thế chết đi, muốn kéo theo Thạch Hạo chết cùng.
Lão biết đã chạy khong thoát, sau khi nguyên thân gian nan giãy thoát, liền lập tức hợp nhất với tàn kiếm, quay đầu lại chém về phía Thạch Hạo.
Kiếm quang đó vô cùng khủng bố, giống như hồi quang phản chiếu vậy, tiến hành lần phản kháng cuối cùng.
Xoẹt!
Thạch Hạo nhấc tay, một ngón tay trong đó đỏ thẳm như máu, phóng thích ra ánh sáng màu đỏ, quá mức sắc bén, so với kim quang của Kiếm Tiên còn kinh người hơn.
"Đó là cái gì?" Kiếm Tiên kêu lên sợ hãi, tuy rằng lão đã kết hợp lại với tàn kiếm của mình, nhưng vẫn cảm thấy một loại nguy cơ, cảm thấy vô cùng không ổn.
Trảm Tiên Trát Đao, xích quang ẩn chứa bên trong không thể nào tưởng tượng được. Năm xưa khi Thạch Hạo độ kiếp, từng đạt được một đạo tinh túy trong đó, dung luyện vào trong ngón tay hắn. Hiện tại hoàn toàn phóng thích không giữ lại chút nào.
Đang!
Một luồng ánh đỏ bay ra, chém lên trên thanh tàn kiếm đó, khiến nó gào thét, sau đó rơi rụng.
Cùng một thời gian, có một đạo nguyên thần thoát ly khỏi tàn kiếm, vô cùng ảm đạm, vết thương cũ phát tác, cả nguyên thần đã tràn đầy vết nứt, muốn tứ phân ngũ liệt.
Nguyên thần tới một bước này đã là bước lên cao đường hủy diệt rồi.
"Ta không cam lòng kết thúc như thế!" Kiếm Tiên gào thét.
Lão hóa thành một vệt ánh sáng, vồ giết về phía Thạch Hạo. Lão đã là trạng thái nguyên thần, trên đường lao tới còn gặp phải các loại dị tượng giảo sát, ngày càng ảm đạm hơn, vết thương vô số, gần như muốn nổ tung.
Nhưng lão vẫn cứ vọt tới trước, muốn đánh giết Thạch Hạo.
Oanh!
Trong ngực Thạch Hạo, nơi đó ba cỗ khí ngồi xếp bằng, đó là Tiên khí, năm đó từng hiển hiện ở trên đỉnh đầu hắn. Hiện tại mỗi cỗ Tiên khí đều tự mình hóa hình, trong đó có một tiểu nhân tự ngồi xếp.
Ba cỗ khí xông lên, một tiếng ầm vang, thiên địa chấn động kịch liệt, lần nữa xuất hiện ở trên đỉnh đầu hắn, cổ Tiên khí bên trái và ở giữa bên trong có hai tiểu nhân đang ngồi xếp bằng, lúc này đột nhiên mở mắt!
"Giết!"
Kiếm Tiên rống lớn, lao xuống, muốn tiêu diệt cả nguyên thần Thạch Hạo, cũng muốn hủy diệt luôn tên tiểu nhân này.
Tiểu nhân ở giữa đứng lên, ngăn lại ở đó
Ầm!
Va chạm kịch liệt, nguyên thần của Kiếm Tiên vốn đã muốn vỡ nát, hiện tại càng thêm bất ổn. Lão vô cùng chấn động, nhìn chằm chằm nơi đó, kêu lên thất thanh: "Làm sao có thể?"
Lão đã từng là Chân Tiên, cho dù là đã tàn phế, lực lượng nguyên thần cũng không thể nào xem thường được. Lão đang liều mạng, dưới tình huống muốn đồng quy vu tận, không ngờ lại bị đụng cho bay ngược ra sau.
Trên người tiểu nhân đó, có một đạo gông xiềng. Hiện tại đang mở ra, hóa thành một cỗ Tiên khí thô to, lượn lờ ở trên đỉnh đầu Thạch Hạo.
Đó là Thủy khí!
Thực ra, năm xưa Thạch Hạo tổng cộng tu ra bốn đạo Tiên khí. Đạo thứ nhất cũng chính là Thủy khí từng bị tản đi mất, không lưu lại được, kết quả sau này lại bị hắn ngưng tụ lại được.
Nhưng, điều này quá nghịch thiên, sẽ bị Thiên khiển, đạo Thủy khí này phong tỏa lại tiểu nhân thứ hai trên đỉnh đầu hắn.
Hiện tại trải qua một kích của Kiếm Tiên, tên tiểu nhân thứ hai này liền thoát khỏi trói buộc, Thủy khí thoát ly, lượn lờ trên đầu Thạch Hạo, không còn phong ấn tiểu nhân thứ hai nữa.
Một khắc này, Thạch Hạo cảm giác tinh thần sảng khoái, trong lòng không linh, càng ngày càng cảm thấy cường đại, tự tin bản thân vô địch!
Tiểu thân thứ hai đó đại biểu cho lực lượng vô địch đương thời, lúc này mở ra gông xiềng, khiến tinh thần và thể xác hắn thông suốt, ngày càng khủng bố.
Oanh!
Quả nhiên, nhục thân và nguyên thần Thạch Hạo cùng chấn động, đóa hoa đại đạo do Tiên khí hóa thành trên đỉnh đầu hắn cùng cộng minh với tiểu nhân, cùng xuất quyền, oánh sát về phía trước.
Ầm!
Nguyên thần Kiếm Tiên sụp đổ, vốn đã gần như vỡ nát. Hiện tại không thể nào chịu nổi một quyền này, lão triệt để bị hủy diệt, tan rã, hóa thành mưa ánh sáng.
Một đời Kiếm Tiên cứ thế mất mạng!