Mục lục
Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong vũ trụ, một số hài cốt ngôi sao, trải rộng chung quanh, vô cùng hoang vu.

Ngoài ra, còn có máu, đó là Bất Hủ chi huyết, lưu chuyển quang mang kỳ dị, càng xa hơn là thi thể đã tan rã của tam đại Bất Hủ Giả, có cái đã bể nát, có cái còn lưu lại được hoàn chỉnh.

Đột nhiên, trong vũ trụ mờ mịt băng giá truyền đến tiếng nổ vang, ầm ầm chấn động, một ít mảnh vụn ngôi sao bị thiêu đốt, hóa thành tro bụi.

Sau đó, máu và xương của tam đại Bất Hủ Giả..., phát sáng, một số bị bốc lửa và bùng cháy dữ dội.

Đây là cảnh tượng sau khi họ chết, vô cùng đáng sợ, không hề có thiên khóc, cũng không có khí tượng thần thánh thần quang chiếu rọi, có cũng chỉ là triệt để đi tới diệt vong.

Hóa đạo!

Bọn họ đang hóa đạo, trở thành một bộ phận quy tắc dưới càn khôn này, muốn dung nhập vào trong phương vũ trụ này.

Thạch Hạo nhanh chóng xuất thủ, dùng một bình ngọc làm vật chứa, hấp thu Bất Hủ chi huyết trôi nổi trong tinh không, và lập tức luyện hóa thành dược dịch.

Đây là Bất Hủ Đại dược.

Vạn vật có linh, không chỉ thảo mộc có thể thành dược, các sinh linh vật, bao gồm cả con người đều có thể thành dược, đây chính là Nhân Thể Bất Hủ Đại Dược.

Thạch Hạo cướp đoạt bộ phận chân huyết, nhưng phần lớn đều nổ tung ở nơi này, huyết nhuộm tinh không, phát ra quang mang chói mắt, hừng hực thiêu đốt, quay về trong phương thiên địa này.

Tam đại bất hủ bị ma diệt, triệt để hóa đạo, bị thiên địa pháp tắc hấp thu.

Một trận chiến kết thúc, kinh thiên hạ!

Đừng nói là tu sĩ các giáo, cho dù là nhân vật khủng bố trong mấy đại Cấm Khu, cũng đều híp mắt nhìn về phía vũ trụ xa xa, nghiêm túc suy nghĩ điều gì đó.

Hoang, hắn lại có thể nghịch phạt Bất Hủ, đây còn là tu sĩ trong lĩnh vực Nhân đạo sao?

Chiến tích quá huy hoàng!

Điều này cũng làm cho rất nhiều người cảm thấy sợ hãi, sinh linh trong Cấm Khu cũng đều giật mình, Hoang mới tu đạo bao nhiêu năm? Bọn họ khó có thể tiếp nhận, có chút không dám tin tưởng.

Thạch Hạo không hề dừng lại, có thể nói là ngựa không ngừng vó, lao tới một mảnh tinh hệ khác, tiến vào vùng đất hắc ám, giết về phía một gốc hắc sắc Ma Liên Hoa khổng lồ.

Lúc này, nguyện lực hóa thân của hắn đang ở nơi này trấn áp, nhưng hiệu quả không lớn. Mỗi lần gốc Ma Liên đó bị chém đứt đều sẽ tân sinh.

Gốc hắc sắc Liên Hoa này vô cùng yêu dị, có đặc tính bất tử. Nó đang hâp thu Hỗn Độn khí, dung luyện hư không, đồng thời mọc ra gốc rễ, bao phủ một số tinh thể, cắm rễ trên đó, sinh mệnh lực khó có thể khô cạn.

"Rễ chính của nó ở một giới khác, chỉ có bộ phận nhánh rễ vượt giới tới đây, vì thế nên giết không hết!" Thần sắc Mục Thanh trịnh trọng, bẩm báo với Thạch Hạo.

Thạch Hạo sớm đã lĩnh giáo qua, hắn cau mày, thôi động tự thân bảo thuật, tế ra các loại thần thông, có thể đánh nát cái gốc hắc sắc Ma Liên này, nhưng không thể triệt để ma diệt.

"Các ngươi đều lui ra phía sau!" Thạch Hạo nói, hắn nghĩ tới một đoàn hỏa diễm.

Là đoàn cổ hỏa thần bí kia, do đại đạo phù văn tổ thành, năm xưa hắn đạt được bên trong Cửu Long Kéo Quan. Một mực ẩn giấu bên trong cơ thể hắn, ngày thường không hề có động tĩnh.

Khi đạo hạnh của hắn tăng vọt, trải qua thời đại Đế Lạc, trong những năm đó, hắn đã phát hiện ra tập tính của đoàn hỏa diễm này, đôi khi có thể điều khiển nó.

Hôm nay, hắn muốn thử một lần.

Rất may mắn, hắn thành công rồi.

Một đoàn hỏa quang lớn cỡ quyền đầu xuất hiện ở trước người Thạch Hạo, rất là nhu hòa, mang theo khí tức an bình, nó không phải là ngọn lửa thực sự, mà là do các loại phù hiệu cổ lão đan xen tạo thành.

"Đi!"

Thạch Hạo khẽ hét lên, "đoàn hỏa" cao cỡ quyền đầu bay ra ngoài, đụng vào gốc hắc sắc Ma Liên kia.

Mới đầu vẫn còn yên tĩnh, nhưng chốc lát sau, khi đoàn cổ hỏa thần bí chạy dọc theo nhánh rễ của nó. Một sự cố đã phát sinh, ở chỗ gần với nhánh rễ đó, có phù hiệu nhấp nháy, đó nơi Ma Liên được dựng dục.

Oanh!

Giống như một mặt trời bị nổ tutng, đoàn hỏa quang đó nháy múa dữ dội, đốt cháy gốc rễ của Ma Liên.

Nếu như là ngày trước, nó chỉ là vết khắc của đại đạo phù văn, nhưng hiện tại được Thạch Hạo điều khiển, toàn diện bạo phát, các loại cổ lão phù hiệu do bản thân nó dựng dục va chạm kinh liệt ở nơi đó.

Hắc sắc Ma Liên khổng lồ bị đốt cháy biến thành một ngọn đuốc khổng lồ, bốc cháy hừng hực.

Nó nằm vắt ngang trong vũ trụ, có sợi rễ cắm lên trên tinh cầu, có sợi lại cắm ở trong hư không. Vốn vô cùng đáng sợ, nhưng hiện tại gặp phải kiếp nạn, khiến nó đang giãy giụa kịch liệt.

Có thể thấy được, phù hiệu mà nó dựng dục đang nhấp nháy, bị đoàn hỏa quang đó bao phủ.

Xoẹt!

Ma Liệt to lớn bị phá hủy, bởi vì đoàn hỏa quang đó đi dọc theo nhánh rễ của nó, không ngờ lại đốt tới chủ rễ ở một giới kia.

Khi đoàn hỏa quang đó biến mất trong chốc lát, là lúc mà nó đang vượt giới.

Nhưng cuối cùng nó lại lui trở về.

Ma Liên hóa thành tro bụi đầy trời, không còn tồn tại.

Đây là cây cầu quán thông hai giới, là một cái thông đạo, kết quả cứ như vậy bị hủy diệt đi.

Không lâu sao, Thạch Hạo lại tới Biên Hoang, trấn phong thông đạo đã mở ra ở đó, dời đi tòa tế đàn kia, hắn muồn dùng nó để nghiên cứu.

Sở dĩ hắn không phá hủy là bởi vì, hắn có một cái tâm kết, muốn có một ngày sẽ giết qua đó. Trong lòng hắn có vô tận chấp niệm, muốn đi gặp một người!

Chỉ là, hiện tại thời cơ vẫn chưa chín muồi, hắn chưa có lực nghịch thiên.

Thạch Hạo trở về, Thiên Đình hò reo, các phương đều chúc mừng!

Một ngày này, các giáo đều đến yết kiến, đến chúc mừng, uy của Thạch Hạo thật sự vô song, đăng lâm thiên hạ, chấn nhiếp tứ phương.

Đương nhiên, mọi người cũng không phải là sợ hãi, hiện tại bọn họ càng kính ngưỡng hắn hơn. Sự xuất chinh của hắn là vì bảo vệ một giới này, chứ không phải khoe khoang vũ lực chung cực của mình.

Trong một khoảnh khắc, tên của Hoang đã làm chấn động thiên hạ!

Tuy rằng biết hắn rất mạnh, nhưng từ quá khứ đến nay mọi người không hề có một cái nhận thức trực quan nào, thẳng tới khi hắn giết Chân Tiên, chém tam đại Bất Hủ, mọi người mới ý thức được, hắn đến tột cùng kinh khủng cỡ nào.

Hắn đã chân chính vô địch thiên hạ!

Tối thiểu nhất, sinh linh sản sinh ở trong kỷ nguyên này, không có một ai là đối thủ của Thạch Hạo, hắn có thể quét ngang Cửu Thiên Thập Địa, khó gặp đối thủ xứng tầm!

Tu sĩ các phương tới bái kiến, càng có rất nhiều người giống như là hành hương vậy, đi tới Thiên Đình, hy vọng có thể gia nhập, trở thành một thành viên của Thiên Đình.

Kinh người nhất chính là, có một số khổ tu giả, vô cùng thành kính, nếu như không thu bọn họ, thì quỳ dài ở bên ngoài Thiên Đình không chịu rời đi.

"Thiên Đình thu rất nhiều thiên tài nổi danh làm môn đồ, càng ngày càng phát triển, có thể thấy được, một hai ngàn năm sau sẽ khủng bố đến mức nào, chú định sẽ quân lâm thiên hạ, quả thật không có một phái nào dám làm loạn.

Cũng có người lo lắng, nhìn thấy Thiên Đình hưng thịnh, bọn họ sợ cả mảnh thiên địa đều nằm dưới sự thống trị của Thiên Đình, dưới sóng to gió lớn, các đạo thống khác đều chỉ có thể trở thành một bọt nước nhỏ bé mà thôi.

Trên thực tế, hiện tại Thiên Đình đã là thiên hạ đệ nhất đại giáo, vượt xa những đạo thống khác, không thể nào so bì.

Nếu cứ kéo dài tới tương lai sau này, thì thật là không thể tưởng tượng nổi. Thiên Đình tùy tiện phái ra một tiểu đội nhân mã, cũng có thể san bằng các đại trường sinh thế gia trường tồn từ xa xưa.

Nhưng, Thạch Hạo vẫn đang nhíu mày, cảm thấy Thiên Đình còn lâu mới đủ mạnh. Trên thực tế những ngườii khác cũng cảm thây vậy, lần này hoàn toàn là dựa vào một mình Thạch Hạo bình định đại loạn.

Thật không dám tưởng tượng, nếu như hắn không có hóa thân nguyện lực, không thể phân thân, hoặc là chiến bại ở một nơi chiến trường khác, thế thì đó sẽ là hậu quả như thế nào!

"Thiên Đình nhân tài đông đúc, đặc biệt là một hai ngàn năm sau liền có thể thống ngự thượng thiên hạ địa, các giáo liên hợp lại cũng còn xa mới bằng, nhưng vân còn có chỗ không đủ, cần có các vị tuyệt thế cao thủ tọa trấn mới được!"

Thạch Hạo, Thiên Giác Nghĩ, Mục Thanh... đều ý thức được cái vấn đề này.

Cuối cùng, Thạch Hạo rời đi, hắn muốn đi tìm mấy vị trợ thủ, chân chính có thể trấn áp tứ phương, miễn cho tới lúc hắn không thể phân thân, một cây làm chẳng lên non.

Một mình hắn rời đi, không có mang theo bất cứ người nào. Nơi đầu tiên hắn tới chính là Hỏa châu, nơi này tiếp giáp với Thiên Tiên thư viện, còn có đạo tràng của Tề Đạo Lâm năm xưa.

Khối địa vực này từng phát sinh quá nhiều chuyện.

Cửu Long Kéo Quan năm đó chính là chìm xuống mặt đất ở khối khu vực này, mà đoàn hỏa diễm trong cơ thể hắn cũng đạt được từ nơi này.

Hỏa châu có thảo nguyên, cũng có sa mạc.

Đây là một mảnh đại mạc, không có một ngọn cỏ, Thạch Hạo đã tới được mấy ngày, đứng ở nơi này không hề cử động. Một mực đang thôi diễn, đang đợi chờ gì đó.

Oanh!

Đất đá sụp xuống, từ dưới đất chậm rãi dâng lên một tòa đại sơn nguy nga, tràn ngập Hỗn Độn khí, phảng phất đã tồn tại từ niên đại Thái Sơ.

Giữa sườn núi có một tòa cổ động, dâng lên thụy khí, Tiên vụ ngập tràn, cảnh tượng kinh người.

Xoẹt một tiếng, hắn xông vào đó, đứng ở trong động. Trên vách động này, có các loại vết tích búa, kiếm..đều là do tuyệt thế cao thủ gây nên.

Bởi vì, những vết tích này đều mang theo ý vị đại đạo, tán phát ra khí tức Tiên đạo.

Ngày xưa, đoàn hỏa diễm trong cơ thể hắn đã hiện ra ở nơi này, chiếu rọi, không ngừng khắc theo dấu tích đó.

"Tề sư phụ, ta lại tới nơi này rồi." Thạch Hạo khẽ nói. Năm đó là Tề Đạo Lâm mang hắn tiến vào đây, tìm kiếm cơ duyên và tạo hóa.

Thạch Hạo dùng tay sờ vách động, cảm giác được một loại áp bách, có khí tức khủng bố truyền đến.

Hỗn Nguyên thạch!

Cả tòa động phủ đều là dùng Hỗn Nguyên thạch tạo thành. Nên biết rằng, đó là tài liệu Tiên đạo chí bảo, xưa nay hiếm thấy, người bình thường căn bản không tìm được.

Nhắc đến Hỗn Nguyên thì rất dễ dàng khiến người ta liên tưởng cái tên Chân Tiên kia. Cái gọi là Hỗn Nguyên Chân Tiên, có thể lấy danh tự này làm tên, đủ để thấy rõ sự trân quý của nó, Hỗn Nguyên thạch đồng giai với Thế Giới thạch.

Sâu trong cổ động có một tòa cung điện, nơi đó đặt một đống Tiên liệu, ví như Hỗn Nguyên thạch, Thiên Khuyết thạch, Thế Giới thạch, ngoài ra còn có Hư Không Tiên Kim, Ngũ Hành Tiên Kim, Đại La Tiên Kim... còn có cả Chân Long Giác, Chân Hoàng Uế (cái mỏ)... chói lói đến mức khiến người ta khó mở mắt nổi.

Thế nhưng, Thạch Hạo biết, đây chỉ là hư ảnh, không phải thật, chín phần Tiên liệu đều đã bị người ta lấy đi rồi.

Năm xưa, hắn và Tề Đạo Lâm lao tâm khổ tứ, quả thật cũng có thu hoạch, lấy được một khối đá màu đen được cung phụng ở chỗ trung tâm nhất, nhưng trải qua giám định, đó là phàm vật, không phải chí bảo.

Thời điểm bọn họ rời đi rất là chật vật, một đầu sinh vật xuất hiện, suýt tí nữa đã giữ bọn họ lại. Bất quá sinh linh này tựa hồ không thể nào đi ra khỏi cổ động, không có đuổi theo ra, mới để bọn họ thoát được một kiếp.

Hiện tại, Thạch Hạo lại đến nơi này, hắn chính là nhắm vào đầu sinh linh đó mà tới đây.

Quả nhiên, sau khi hắn phát ra một chút khí cơ, sinh linh đang trầm miên đó bị đánh thức, phát ra một tiếng rít gào: "Ngao... "

Âm thanh của nó rất lớn, khủng bố vô biên, cả tòa cổ điện do Hỗn Nguyên thạch tạo thành cũng đều rung lắc dữ dội, hơn nữa còn có thất thải Tiên quang phát sáng, một cỗ khí tức hùng vĩ lao tới.

Đây là một sinh linh hình người, cả người chiếu rọi ra bảy loại hào quang, quá chói mặt, khí tức như biển cả đại dương mênh mông, khủng bố vô biên!

Thạch Hạo chính là nhắm vào nó mà tới đây, lần này không hề chạy đi.

Oanh!

Một bàn tay vỗ tới, mang theo thất thải Tiên quang, cực kỳ chói lóa, tới trước mặt Thạch Hạo. Hắn đứng im ở đó, dùng bàn tay phải đón đỡ.

Đang!

Thanh âm rung trời truyền khắp Bát Hoang.

Đại đạo gợn sóng lan tràn với tốc độ cực nhanh. Nếu không phải đang ở trong cung điện do Hỗn Nguyên thạch tạo thành, sợ rằng đã chẳng còn sót lại gì, hết thảy vật chất đều sẽ sụp đổ, hủy diệt.

Tòa cổ động này là Tiên đạo bảo liệu, cho nên mới có thể thừa nhận lực lượng đối đầu của bọn họ.

Khi thất sắc Tiên quang thu liễm lại, sau khi Hỗn Độn khí tán đi. Hai người đứng nhìn nhau, nhìn chằm chằm đối phương, không còn tiếp tục xuất thủ.

"Vì sao quẫy nhiễu ta trầm miên?" Đối diện, vị nam tử kia mở miệng.

Đây là một con người bằng kim loại, không chỉ mắt mũi miệng... Cho dù là sợi tóc cũng là do kim loại tạo thành, toàn thân lưu chuyển bảy loại hào quang, sở hữu uy năng khó lường. Có thể thấy được, y hành động bất tiện, một chân trong đó đang bị bao phủ, có Tiên vụ ngập tràn, đang thuế biến, còn chưa hoàn toàn tiến hóa xong.

Thạch Hạo đã hiểu, đây là nguyên nhân mà đối phương đang trầm miên, không rời khỏi nơi này vì còn chưa tiến hóa viên mãn.

Đây là một thần thai do thiên địa sinh ra, vốn là một khối Thất Thải Tiên Kim. Cuối cùng thông linh, hóa thành nhân hình, uẫn dưỡng ức vạn tuế nguyệt, mới đản sinh ra đầu sinh linh nghịch thiên này.

Thất Thải Tiên Kim a, vốn là tài liệu vô thượng chí bảo, nó không ngờ lại dựng dục ra sinh linh, vậy thì càng thêm siêu phàm.

"Cũng không phải là cố ý quấy nhiễu, mà là thật có sự tình cần bàn, muốn mời ngươi rời núi." Thạch Hạo nói.

"Không đi!" Thất thải tiên kim nhân rất thẳng thắn, nhưng y cũng có vẻ kiêng dè, bởi vì tên nhân tộc đối diện kia quá mạnh, cho y cảm giác uy hiếp mãnh liệt.

Không ngờ lại có thể tay không va chạm với hắn, cánh tay bằng thịt kia có thể cứng rắn hơn Tiên Kim sao?

"Ta mang theo thiện ý tới." Thạch Hạo bình hòa nói, cũng nhìn chằm chằm vào bàn chân kia, nói: "Sau khi mời ngươi rời núi, ta cam đoan trong mấy trăm năm, liền có thể giúp ngươi thuế biến hoàn chỉnh."

"Ngươi nói cái gì?" Con ngươi của Thất Thải Tiên Kim Nhân phát ra ánh sáng chói mắt, có chút chờ mong, lại có chút hoài nghi, lộ ra vẻ đề phòng.

"Ta bây giờ là đại tông sư vô thượng trận pháp, còn mạnh hơn sức chiến đấu của ta, ta có thể bày ra cho ngươi pháp trận tụ tập chư thiên tinh túy, tập trung hướng về thân thể ngươi, giúp ngươi thuế biến, trong mấy trăm năm là có thể giúp ngươi xuất thế." Thạch Hạo nói.

Đồng thời, Thạch Hạo lập tức động thủ, bày ra một tòa tiểu trận, kết quả tinh khí trong động xao động, đại đạo quy tắc rủ xuống, lập tức không giống như bình thường.

"Có tin tưởng thủ đoạn của ta không?" Thạch Hạo hỏi.

"Ngươi. . . muốn ta lấy cái gì để trao đổi?"

"Giúp ta trấn thủ một phương."

. . .

Hai người bắt đầu trò chuyện, bầu không khí hòa hoãn hơn nhiều.

Thạch Hạo ngoài ý muốn biết được, đây vốn là một tòa Tiên Vương động phủ, mà tên Thất Thải Tiên Kim Nhân này chính là được một đại năng cổ đại điểm hóa, có thể hóa thành hình người.

Không biết đó là chuyện của niên đại nào, chủ nhân động phủ này đi tham dự một trận đại chiến, cũng không trở về nữa. Hồn đăng mà chủ nhân động phủ này lưu lại cũng bị dập tắt, mang ý nghĩa đã tử trận.

Tên sinh linh trước mặt này rất mạnh, sánh vai với sinh vật Tiên Đạo.

Theo lý mà nói, thuế biến không hoàn mỹ, y không thể nào mạnh như vậy, chủ yếu là bởi vì ngày xưa Tiên Vương đã điểm hóa qua, lưu lại trong cơ thể y rất nhiều dấu tích đại đạo, khiến cho y trở nên cực kỳ khủng bố.

Nếu như hoàn thành thuế biến, sức chiến đấu của y nhất định có thể tương đương với một vị Chân Tiên chân chính.

"Ta ngày xưa từng tới qua nơi này."

Tới cuối cùng khi mọi thứ đã ổn thỏa, Thạch Hạo nói ra như thế.

"Là ngươi!" Thất Thải Tiên Kim Nhân lộ ra vẻ mặt cổ quái. Y nhớ lại khoảng ba ngàn năm trăm năm trước, từng có một già một trẻ đi tới nơi này.

Thạch Hạo lấy viên hắc thạch kia ra hỏi: "Đây là cái gì?"

"Bảo vật Tiên Vương, vật yêu thích cả đời của Tiên Vương, nghe nói có thể luyện chế thành Tiên khí, nhưng ta nghiên cứu đã lâu, cũng không thấy có gì khác biệt so với đá bình thường." Thất Thải Tiên Kim Nhân đáp.

Và, y còn nói thêm: "Nếu không phải đây là ý muốn của Tiên Vương, hãy giữ nó lại cho những người có duyên, và đừng làm hại Nhân tộc. Ngày đó, ta sẽ tuyệt không cho phép ngươi mang nó đi."

Thạch Hạo nghe vậy liền rất trịnh trọng, thu hồi tảng đá kia.

Một ngày này, trong tiếng vang ầm ầm, Thạch Hạo di chuyển cả một ngọn núi đá về Thiên Đình.

"Ta không nhìn lầm chứ?" Chó con kêu lên sợ hãi, đây chính là động phủ do Hỗn Nguyên thạch tạc thành, quá xa xỉ a.

Sau khi nhìn thấy Thất Thải Tiên Kim Nhân, mọi người thậm chí còn kinh ngạc hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK