Mục lục
Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chí Tôn của Tiên Điện, đây là một sinh linh vô cùng cổ lão, không biết là chủng tộc nào, cường đại vô song, thời kỳ đỉnh phong nhất từng có tư cách xung kích đệ nhất thiên hạ.

Đương nhiên, hiện tại khẳng định không được nữa, huyết khí đã khô cạn, đạo hạnh thối lui, tuy rằng vẫn chưa tới mức rơi khỏi Chí Tôn cảnh, nhưng không thể so sánh với lúc cường thịnh.

Lão một đầu tóc bạc rối tung, ánh mắt rất lạnh, tức giận đến mức không thể tức giận hơn, đây chính là Tiên Điện, lại có thể có người gan to bằng trời, cứ thế xông tới, trộm lấy Tiên Tuyền Nhãn.

"Nghiệt chướng, đáng chém!" Lão chỉ có bốn chữ như thế, liền tay kết pháp ấn, vỗ xuống phía dưới.

Ầm!

Thạch Hạo thi triển quyền ấn, cứng đối cứng, đối quyền với lão, tiếng vang điếc tai, khiến Chí Tôn Tiên Điện ở bên trên kinh hãi.

Tên "đạo tặc" này không phải là trận pháp đại sư đơn giản như vậy, sớm đã thành tựu Chí Tôn cảnh? Điều này khiến trong lòng vị cường giả của Tiên Điện trở nên nghiêm nghị, ánh mắt ngày càng lạnh lùng.

Đến giờ khắc này, lão cũng chỉ có thể nhìn thấy đại khái, sâu trong địa quật bên dưới có một nam tử trẻ tuổi, còn có một con thú nhỏ, chưa thể nhìn rõ diện mạo của bọn họ.

Bởi vì, bên dưới Tiên khí ngập tràn, Tuyền Nhãn bốc lên vật chất thần bí, cản trở khả năng của thiên nhãn.

"Giết!"

Chí Tôn của Tiên Điện toàn lực ứng phó, trong lúc hai tay huy động, sau lưng lão xuất hiện một cái hư ảnh Chân Tiên, lão đã vận dụng tuyệt thế bảo thuật của đạo thống này --- Nhân Tiên Pháp Ấn.

Đông!

Thạch Hạo cảm thấy thân thể chấn động kịch liệt, không chỉ vì Nhân Tiên Pháp Ấn đó đập xuống, còn có uy áp của Thanh Đồng Tiên Điện ở phía trên phát ra, ép xuống bên dưới.

Cùng một thời gian, chó con kêu lớn: "Bất hảo!"

Một đôi vuốt nhỏ của nó đang bắt lấy Ngân Long. Ngân Long lúc này đã ra sức giãy giụa, long thể đã rớt xuống một đoạn, chìm sâu vào trong địa quật, cứ thế không thấy bóng dáng.

"Cái này. . ." Chó con tức giận.

Cùng một thời gian, cái ao nhỏ trên tay Thạch Hạo cũng đang chấn động kịch liệt. Nhưng cuối cùng vẫn bị hắn bắt lấy, không thể chạy thoát.

"Con Ngân Long đó chính là tinh túy dựng dục ra bên trong Tuyền Nhãn,, cứ chạy mất một đoạn như thế, haizz!" Chó con tức giận dậm chân, nhưng nó cũng không có biện pháp nào để đuổi theo.

Ở phía trên, đại họa giáng lâm, bọn họ chỉ có thể bỏ chạy.

"Cẩn thận!" Thạch Hạo nhắc nhở. Hắn nhìn thấy con Ngân Long bên trong móng vuốt của chó con đang bốc hơi, đang thiêu đốt, đang khuếch tán ra, nhất thời biến sắc.

"Tại sao lại như vậy?!" Chó con gấp gáp.

Bất kỳ một tia tinh túy nào cũng đều có giá trị liên thành, loại tiêu hao này nó chịu nhận không nổi.

"Thu!" Thạch Hạo quát lên. Hắn dùng cái ao Tiên Tuyền bên trong bàn tay để thu lấy con Ngân Long đó, để phòng ngừa nó lần nữa tiết ra ngoài.

Nhưng cho dù là như thế, Ngân Long tiến vào trong ao, vẫn còn bộ phận tinh túy bị bốc hơi ra ngoài tiến vào bên trong địa quật.

"Sớm đã nghe lời đồn, Tiên Tuyền Nhãn này không thể dời đi. Ta còn không tin, hiện tại cuối cùng cũng hiểu rõ, khi dời đi sẽ tổn thất rất nhiều tinh túy!" Thạch Hạo thở dài.

"Khẳng định là di dời Tuyền Nhãn không đúng cách, chứ nếu không cũng sẽ không tùy tiện bị tiết ra tinh túy như vậy." Chó con nói.

Ầm ầm!

Ở bên trên, không chỉ có công kích của Chí Tôn Tiên Điện, mà còn có Thanh Đồng Tiên Điện đang trấn áp xuống, trấn phong lối ra.

"Lên!"

Thạch Hạo quát, toàn lực ứng phó, thôi động Lục Đạo Luân Hồi thiên công. Khiến những tuyệt thế bảo thuật đó phóng thích ra cùng một lượt, hình thành một cơn phong bạo, cuộn tất cả bay lên.

Ngoài ra, Đại La kiếm thai trong tay hắn cũng bốc cháy, mang theo ánh sáng phi tiên. Trong lúc mơ hồ xuất hiện thân ảnh một sinh linh, bay thẳng lên trời.

Đang!

Kiếm thai và Đồng Điện lần thứ hai va chạm, âm thanh chói tai, ghỉ đồng xanh loang lổ không ngừng rơi rụng.

Lục Đạo Luân Hồi thiên công, mang theo hào quang vô tận. Đồng thời còn có sáu cái hắc động thần bí, xé mở một bộ phận hoa văn của pháp trận vùi lấp phía dưới lớp đất, cực tốc xoay tròn.

Ầm ầm!

Cuối cùng, dưới sự dốc sức trùng kích của Thạch Hạo và chó con, bọn họ đã thành công lao ra khỏi mặt đất.

Lúc này Chí Tôn của Tiên Điện cuối cùng cũng nhìn rõ Thạch Hạo, lão triệt để ngây dại, hét lớn: "Tại sao lại là ngươi?"

Lão sao có thể không nhớ người trẻ tuổi này được, năm xưa phát sinh quá nhiều chuyện. Hoang chém đi truyền nhân của Tiên Điện, đối kháng với đạo thống này. Ba mươi năm trước càng bị Tàn Tiên phế bỏ, hiện tại... hắn không ngờ lại xuất hiện!

Tại sao có thể? Một sinh linh trúng phải Diệt Tiên Chú, không ngờ còn có thể xuất hiện một cách hoàn hảo, hơn nữa còn trở thành Chí Tôn, thật không thể tin nổi!

Lão khó có thể tin nổi, lão vô cùng hiểu rõ một khi trúng phải loại bí thuật này, sẽ có kết cục bi ai như thế nào. Ngay cả Côn Bằng năm xưa cũng không thể chịu nổi.

Xoẹt!

Lợi dụng khoảng khắc lão thất thần, Thạch Hạo liền tung ra một quyền rồi trực tiếp xông qua.

"Tiểu bối, chạy đi đâu!" Chí Tôn của Tiên Điện triệt để tỉnh táo lại, ngăn cản đường lui của Thạch Hạo.

Bất kể là ai tới nơi này, cũng đều gặp phải sự ngăn cản điên cuồng của lão. Tiên Tuyền Nhãn không thể mất đi, bất cứ giá nào cũng phải giết chết tên địch thủ này.

Thạch Hạo và Chí Tôn Tiên Điện kịch liệt va chạm hàng chục hàng trăm lần, vừa đánh vừa di chuyển gần tới bên rìa trận pháp đang khởi động. Sau khi tới chỗ này, tâm tình của hắn cũng hơi thả lỏng.

Lần này tuy rằng có khó khăn trắc trở, nhưng tổng thể mà nói, hữu kinh vô hiểm, cũng coi như là thuận lợi.

Ở bên rìa trận pháp, Thạch Hạo ngừng bước, nhìn Chí Tôn của Tiên Điện nói: "Lão thất phu, còn nhớ ta chứ?"

"Tiểu bối, có đốt thành tro ta cũng nhận ra ngươi!" Chí Tôn của Tiên Điện tức giận. Lão phát hiện tên tiểu tử này quá ghê tởm, đã đắc thủ rồi mà còn dám ngừng lại, quay đầu khiêu khích lão.

Một tiếng nổ vang, lão xuất thủ, trời long đất lở, ở phía trước lão, xuất hiện hàng loạt sơn hà, giống như là một phương thế giới, muốn vây khốn Thạch Hạo.

Thạch Hạo không hề sợ hãi, kiếm thai trong tay chém ra, trảm phá hư không, xuyên phá tiểu thế giới do bí thuật đó tạo thành. Sau đó hắn nháy mặt chạy đi xa, đứng ở bên ngoài khu cổ địa này.

Tới lĩnh vực Chí Tôn, tốc độ của Thạch Hạo đã tới cực hạn, vượt qua những Chí Tôn khác. Bởi vì hắn có Côn Bằng pháp, có Tiên Hoàng thuật, những thứ này đều là truyền thừa của Tiên Cầm, có thể gia tăng tốc độ.

"Ta rất khó hiểu, năm xưa nhất mạch các ngươi vẫn một mực nhằm vào ta, đã mấy lần hạ sát thủ. Khổ chủ là ta, vì sao ngươi lại nghiến răng nghiến lợi với ta?" Thạch Hạo lần nữa ngừng bước, đứng trên một ngọn núi nhỏ, đợi lã đuổi tới.

"Tự tiện xông vào cấm địa Tiên Điện ta, đáng chém!" Chí Tôn của Tiên Điện quát lên, lần nữa công tới.

Thạch Hạo nghênh đón, đại chiến với lão. Bất quá hắn cũng không chiến đấu quá lâu, lại lần nữa lui về.

Chí Tôn của Tiên Điện một đường truy kích, tiến vào Vực ngoại, bạo phát ra vô số sát cơ.

"Được rồi, liền ở chỗ này đi!" Thạch Hạo chân chính ngừng chân rồi xoay người lại, nhìn chằm chằm Chí Tôn của Tiên Điện nói: "Đã rời xa trận pháp đó rồi, có thể chiến một trận!"

Đông!

Chính vào lúc này, hư không vỡ vụn, chấn động mãnh liệt. Một cái Thanh Đồng Cổ Điện bay tới rồi nhanh chóng thu nhỏ, hóa thành to cỡ quyền đầu, rơi vào trong tay Chí Tôn của Tiên Điện.

"Vậy thì liền tới giết ngươi!" Chí Tôn của Tiên Điện tay cầm Tiên khí, thái độ cường ngạnh, xem Thạch Hạo như là cá nằm trên thớt.

"Được thôi, thế thì chúng ta tính toán chút nợ cũ!" Thạch Hạo cũng lạnh giọng nói, mang theo sát ý ngập trời.

Từ khi hắn đạt được truyền thừa của cung điện Chí Tôn, Tiên Điện tuyệt đối là tử địch của hắn!

Trươc tiên, hắn đạt được truyền thừa của cung điện Chí Tôn, mà lão Chí Tôn của tộc này chết như thế nào? Chính là sau khi ngoài ý muốn bị trọng thương, liền bị tên Chí Tôn của Tiên Điện trước mắt này liên hợp với mấy người vây công mà chết.

Ngoài ra, hắn lại có được truyền thừa của Côn Bằng. Đường đường là một đời Tiên cầm, giương cánh có thể chém nứt vũ trụ, thần uy vô tận. Nhưng trong một trận chiến ở Tiên Cổ, bản thân là trọng thương chỉ còn nửa cái mạng và tấm thân tàn. Chân Tiên của Tiên Điện lại dẫn người tới tập kích, cuối cùng Côn Bằng lại trúng phải Diệt Tiên Chú, kết cục ôn hận mà chết.

Đương nhiên, Chân Tiên của Tiên Điện cũng bị đánh cho tàn phế trong trận chiến với Côn Bằng.

"Đám lòng lang dạ sói các ngươi, những con rùa rụt đầu, những con chó trọc đuôi*, chỉ biết hoành hành trong hang ổ trong giới của mình. Trước nay chưa từng làm quá một việc tốt nào cả, sớm nên quét sạch cho rồi." Thạch Hạo lộ ra sát cơ.

*Chó trọc đuôi: Theo như cá nhân mình tìm hiểu thì đuôi chó giúp loài chó giữ thăng bằng trong những con đường đi nhỏ hẹp ( cũng có loại mới sinh ra đã không có đuôi, mấy này không nhắc tới). Nên khi trọc đuôi chúng sẽ không thể đi thẳng, mà cứ đi xiên vẹo, và hay ngã sang ngang. Ý tứ ở đây chính là những kẻ ngang ngược chỉ biết cúi đầu nịnh nót.

Theo những gì mà chó con nói, cái gọi là Tàn Tiên bên trong Thanh Đồng Tiên Điện năm xưa căn bản không hề xuất đầu lộ diện, chưa từng chém giết với Dị vực, những sinh linh dám chân chính chém giết cũng đều đã chiến tử!

"Gâu!" Chó con khẽ kêu, phản cảm Thạch Hạo nói đến việc chó trọc đuôi.

"Tiểu tử, ngươi bớt nói nhảm, thành vương bại khấu, quan trọng nhất chính là người của Tiên Điện ta vẫn còn sống. Đám các ngươi cuối cùng cũng chỉ là mây khói trong lịch sử mà thôi!" Chí Tôn của Tiên Điện mở miệng, âm thanh rất lạnh lùng. Lão tay cầm Đồng Điện trực tiếp nện tới.

Nếu là người khác thì đã quay người bỏ chạy, dù sao cái họ đối mặt cũng là một kiện Tiên khí.

Bất quá, Thạch Hạo có Đại La kiếm thai, pháp khí này gặp mạnh càng mạnh. Năm xưa từng cứng đối cứng với Luyện Tiên bình vang dội cổ kim của Dị vực, tự nhiên là có thể đối kháng với Tiên Điện.

Một sát na, hai người đã chém giết kịch liệt với nhau, hóa thành hai đạo thiểm điện ở vực ngoại, giết vào nơi sâu trong tinh hà.

"Lão thất phu, hôm nay nhất định phải chém đầu ngươi!"

"Nói khoác mà không biết ngượng, mặc kệ ngươi thành đạo như thế nào. Hôm nay là Rồng thì ngươi cũng rụt đầu lại cho ta, là Hổ thì nằm sấp xuống cho ta, sẽ trấn áp ngươi!" Chí Tôn của Tiên Điện gào lên.

Cả hai xung kích nhau không ngừng, bọn họ tiến vào nơi sâu nhất ở vực ngoại vũ trụ, vượt qua không ít tinh hà, chém giết kịch liệt dị thường.

Phốc!

Sau khi Đồng Điện va chạm với kiếm thai, Thạch Hạo bị chấn cho khóe miệng chảy máu tươi.

Xoẹt!

Trong lúc kiếm quang lóe lên, đầu vai của Chí Tôn Tiên Điện cũng bị xuyên thủng, máu tươi vọt lên, khí tức mãnh liệt khiếp người.

"Lão gia hỏa, mạng của lão thật là cứng. Ta tới chém đầu lão đây!" Thạch Hạo rống lớn, liều mạng với lão, muốn chém rơi thủ cấp của tên cừu địch này.

"Chỉ dựa vào đạo hạnh mấy chục năm của ngươi, may mắn thăng tiến được vào lĩnh vực này, mà muốn tranh phong với ta!" Chí Tôn Tiên Điện gào thét, tóc tai bù bù, lão cũng trở nên điên cuồng rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK