Nguyệt Thiền!
Là nàng, lại xuất hiện ở đây.
Thạch Hạo lộ vẻ kinh ngạc, chăm chú nhìn nàng nơi xa, người của Bổ Thiên giáo tới rồi sao? Có chuyện gì mà nghênh tiếp người của Thư viện Thần Nhai.
Tuy hiện tại Nguyệt Thiền cũng có diện mạo khuynh thành nhưng nàng vẫn chưa hề lộ ra hình dáng thật của mình, cũng chỉ có người có thiên nhãn, trùng đồng mới có thể nhìn thấu vẻ đẹp tuyệt thế của nàng, thế nhưng cả thế gian có mấy người như vậy.
Hiển nhiên, nàng học được thần thuật tương tự như Bảy mươi hai phép biến hóa.
Nàng thu lại dung nhan tuyệt mỹ, toàn thân mặc quần áo màu vàng nhạt, thanh tân mà tao nhã, tuy không thể so với diện mạo tiên tử ngày xưa nhưng khí chất vẫn xuất chúng như trước.
"Tử Tiêu huynh, Tiểu Địch tỷ, tha lỗi cho ta chậm trễ nghênh đón." Nguyệt Thiền cười nhẹ, lúc này nàng rất thanh tú, tuy diện mạo không hoa nhường nguyệt thẹn nhưng cũng rất quyến rũ.
Mọi người vững tin, quả nhiên là hai thiên tài kiệt xuất của Thư viên Thần Nhai đến rồi.
Thanh niên trên Xích Long câu tên là Mục Tử Tiêu, hắn cao lớn oai hùng, thần văn bảo vệ cơ thể, ánh sáng thần thánh tràn ngập, giáp trụ bằng vàng cũng bóng lưỡng, lấp lóe ráng lành, có một luồng khí thế ép người.
Còn cô gái kia tên là Tả Tiểu Địch, cũng không phải là Nhân tộc, con ngươi màu tím óng ánh, lưu chuyển ánh sáng như mộng ảo, cô gái tựa như chiến thần này nghe nói là công chúa của một quốc gia cổ xưa nào đó, hiện nay tu hành ở Thư viện Thần Nhai.
"Đây chính là Thanh Y muội muội đúng không." Tả Tiểu Địch mỉm cười, vóc người cao ráo nhảy xuống Xích Long câu, đứng trên mặt đất cao gần bằng thanh niên bình thường, trong vẻ đẹp đẽ lại có khí thế anh hùng.
"Chào Thanh Y muội muội." Mục Tử Tiêu cũng nhảy xuống long câu, nụ cười ôn hòa nhưng cũng có loại uy nghiêm của vương giả.
Xa xa, Thạch Hạo kinh ngạc, Nguyệt Thiền tại sao lại dùng tên giả? Trong tích tắc trong lòng hắn hơi động, chẳng lẽ là... thứ thân Nguyệt Thiền!
"Đây chính là một vị kỳ tài khác của học viện Thiên Tiên, có người nói mới gia nhập được một năm, thiên tư xuất chúng, là tỷ muội tốt nhất của Phượng Vũ."
Có người nói ra lai lịch của Thanh Y.
"Đương nhiên ta biết nàng đến từ học viện Thiên Tiên, xem dấu ấn trên tay áo nàng thì biết, chỉ là không nghĩ đến nàng chính là Thanh Y, là có chuyện gì?"
Rất nhiều người kinh ngạc, Thanh Y là thiên kiêu mới xuất hiện của học viện Thiên Tiên, danh chấn Hỏa châu, Thiên Tiên châu, Côn châu, là thiếu nữ kinh diễm nhất trong những năm gần đây của học viện này.
Lúc này, Thạch Hạo đã tin chắc nàng chính là thứ thân Nguyện Thiền, từng bái đường và động phòng với hắn.
Bất ngờ gặp lại khiến sắc mặt của Thạch Hạo lộ vẻ khác thường, trong lòng dâng cảm xúc, thứ thân Nguyệt Thiền không đi Bổ Thiên giáo mà lại lựa chọn một con đường khác.
Rõ ràng là nàng sợ bị chủ thân diệt khẩu, dù sao ngày đó nàng kết hôn với Thạch Hạo ở dưới ánh trăng, phong quang kiều diễm, rất là mập mờ, Thạch Hạo từng nhìn thấy thân thể trắng nõn của nàng, phong tình vô hạn.
Chủ thân biết những điều này, hiểu rõ bọn họ có quan hệ xác thịt.
Thứ thân nếu tùy ý trở về Bổ Thiên giáo, rất có khả năng sẽ xảy ra nguy hiểm.
Đồng thời Thạch Hạo cũng hiểu được vì sao lúc ở trong bí cảnh Nguyên Thiên, chủ thân nhìn thấu thân phận của hắn nhưng không có lộ ra, là vì sợ hắn ăn nói linh tinh, nếu nói ra quan hệ với thứ thân sẽ tổn hại đến hào quang thánh khiết và phong thái hoàn mỹ của tiên tử Bổ Thiên giáo.
"Khi nào phải mang theo thứ thân Nguyệt Thiền đi đến gặp chủ thân một lần." Trong bóng tối, Thạch Hạo cười khà khà không ngừng, nếu gặp lại như vậy thì vẻ mặt và thần thái của chủ thân sẽ như thế nào đây?
Thạch Hạo không khỏi nở nụ cười gian. Đương nhiên, hiện tại cũng chỉ nghĩ mà thôi, ngay cả thứ thân hắn vẫn chưa thể đi gặp nếu không sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Thanh Y, Mục Tử Tiêu, Tả Tiểu Địch tiến vào một tòa phủ đệ*, hiển nhiên là có việc thương lượng, xung quanh bọn họ có mấy người với khí thế mạnh mẽ ẩn thân bảo vệ.
*phủ đệ: nơi ở của quý tộc.
"Ta biết họ muốn bàn về chuyện gì." Có người nói.
"Hả, nói nghe chút coi." Rất nhiều người đều cảm thấy hứng thú, muốn biệt kiệt xuất của hai đại thư viện vì sao gặp nhau.
"Nhất định là vì hỏa diễm* Đại Xích Thiên."
*hỏa diễm: ngọn lửa.
"Cái gì?"
Rất nhiều người kinh ngạc thốt lên, đó là một loại hỏa diễm xếp hạng đầu, dựa vào thứ này để nhen nhóm, sau khi phá tan Chí tôn cảnh có thể thực hiện tiến hóa hoàn mỹ, căn cơ vững chắc, sức chiến đấu kinh thế.
Cùng ở Thần Hỏa cảnh, những tu sĩ được bồi dưỡng từ Đại Xích Thiên hỏa thì đánh đâu thắng đó, chinh phạt thế gian khó có đối thủ.
Đại Xích Thiên hỏa, tên của nó đã nói lên tất cả, thời cổ ba chữ "Đại Xích Thiên" cũng là truyền thuyết, nặng tựa Thần sơn không thể lay động, hỏa diễm lấy nó làm tên tự nhiên siêu thoát khỏi thế gian.
Từ xưa tới nay, không có mấy người đạt được, là một trong những bảo hỏa mạnh nhất.
Nó cũng giống như Thiên Đường điễm, chỉ có thể gặp mà không thể cầu!
Nghe nói học viện Thiên Tiên có manh mối của Đại Xích Thiên hỏa nên người của Thần Nhai đã rung động, và cử đích thân hai thiên kiêu tuyệt đại tới để đàm phán hòng nhận được loại hỏa diễm kia.
Trên thực tế, báu vật thần diễm trên thế gian có một ít, nhưng cũng không phải mỗi một loại đều thích hợp tu sĩ, mà Đại Xích Thiên hỏa lại là thứ mà đạo thống Thần Nhai cần nhất.
Bởi vì trong mười vạn vách đá cổ có một hồ Xích Long, thai nghén ra Chân Long xích huyết ẩn chứa vô tận huyền bí. Người kinh diễm nhất trong thư viện mới có tư cách ngâm mình trong hồ để gột rửa, vì vậy mà nắm giữ một ít năng lực và biến hóa của Xích Long.
Mà Đại Xích Thiên hỏa lại rất hợp với thứ này, nếu có thể đạt được thì như hổ thêm cánh, như rồng vào biển, sức chiến đấu sẽ tăng vọt, có thể sinh ra lột xác và tiến hóa kinh người nhất.
Vì vậy lần này Thư viện Thần Nhai gấp rút đến Phù Phong thành để bàn bạc với người của học viện Thiên Tiên, đồng ý trả giá khổng lồ để đạt được manh mối bảo hỏa.
Phù Phong thành nằm ở Hỏa châu, giáp với Thiên Tiên châu, Côn châu, gần với mấy thư viện lớn, các đạo thống lớn đều thiết lập phủ đệ ở đây, căn cơ rất mạnh.
"Trời ạ. Đại Xích Thiên hỏa lại muốn hiện ra trên đời, thật sự sẽ tạo nên một đôi thiên kiêu vô địch sao?" Sau khi hiểu rõ thì mọi người sợ hãi than.
Hiện tại, hai đại kỳ tài của Thần Nhai là Mục Tử Tiêu và Tả Tiểu Địch đích thân tới tự nhiên là thứ mà bọn họ cần nhất, cộng thêm nhân vật cấp cao nhất có ý định dốc hết khả năng để bồi dưỡng.
Đại Xích Thiên hỏa từ xưa đến nay chỉ xuất hiện mấy lần, rất khó tìm kiếm, chỉ cần có một chút manh mối thư viện Thần Nhai chắc chắn sẽ không bỏ qua.
"Hai thiên tài tuyệt thế của Thần Nhai đang chuẩn bị, muốn bằng phong thái mạnh mẽ nghênh tiếp đại chiến trăm sông tụ biển của ba ngàn châu, nói không chừng bọn họ có thể đè ép cường giả các tộc."
Có người khẽ nói ra nguyên nhân thật sự.
Nếu có thể đạt được Đại Xích Thiên hỏa mang vào địa điểm quyết chiến, bọn họ có thể nhanh chóng đột phá ở trong di tích Tiên cổ, hai người có thể xây dựng nền tảng mạnh nhất dưới đại Đạo, trong quyết đấu quy mô lớn với thiên tài của vô số chủng tộc, ai cùng tranh hùng?
Có tin tức truyền ra, chiến trường cuối cùng có quan hệ với kỷ nguyên Tiên cổ, nếu không thì sao các giáo làm lớn chuyện làm gì, nơi đó có cơ duyên lớn đến mức không tưởng tượng được.
Không được vượt qua Tôn giả cảnh, xem như là viên đá chặn đường, nhưng sau khi tiến vào thì sẽ không có nhiều hạn chế như thế nữa.
"Các tộc đều đang chuẩn bị, đều muốn đệ tử của mình một bước lên trời, dù không thể giành chiến thắng cuối cùng nhưng cũng phải có thể tự vệ lấy được vận may lớn."
Rất rõ ràng, không chỉ có Thần Nhai đang chuẩn bị mà các đạo thống khác cũng đều như vậy, một ít sơ đại đều áp chế cảnh giới của mình, chờ sau khi tiến vào thì mới đột phá, chỉ là Thần Nhai khá may mắn, bất ngờ biết được Đại Thiên Xích hỏa.
Thạch Hạo nghe thế thì không khỏi nhíu mày, hắn không muốn bỏ qua vì vậy cũng phải bắt đầu chuẩn bị.
"Học viện Thiên Tiên đưa ra điều kiện gì, dù sao Đại Xích Thiên hỏa quá mức kinh người, có manh mối thì làm sao có thể giao dịch với người khác chứ, đời nào khiến đối thủ cạnh tranh mạnh hơn chứ.
"Tất nhiên là cần thứ có giá trị tương đương để trao đổi." Có người than thở nói ra tên của một loại vật chất, kết quả khiến tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh.
"Tiên kim bảy màu, lòng tham của học viện Thiên Tiên thật lớn mà, lại muốn loại đồ vật trong truyền thuyết này, ai có thể lấy ra?"
Rất nhiều người đều biết, Phượng Vũ của học viên Thiên Tiên am hiểu dùng tiễn, đương nhiên không phải dùng cung lớn để bắn mà là phối hợp với bảo thuật của nàng mà bắn ra trực tiếp, có thể làm rung chuyển trời đất.
Hiển nhiên đây là sự chuẩn bị mà học viện Thiên Tiên dành cho nàng, lấy tiên kim quý giá nhất thế gian tế luyện ra binh khí vô thượng cho nàng.
Đều nói, tiên kim bảy màu là bảy loại tiên liệu phối hợp với nhau, một khi hợp sử dụng cùng với nhau thì uy năng vô địch.
Nếu là dựa vào nó để chế tạo bảy mũi tên, lúc binh khí vô thượng lấp lánh bảy loại ánh sáng này vừa ra thì quả thật có thể khiến trời long đất lở, ai cùng so tài?
Ít nhất trong đồng đại chắc chắn khó có đối thủ.
Mọi người biết được lão viện trưởng của học viên Thiên Tiên là một vị đại sư chế tạo bảo cụ, có thể vì nàng rèn ra binh khí kinh diễm nhất.
"Tin động trời, thư viện Thần Nhai và học viên Thiên Tiên đã đạt được thỏa thuận ban đầu, có thể tiến hành trao đổi."
"Cái gì, Đại Xích Thiên hỏa và tiên kim đều muốn xuất thế sao?"
Mọi người chấn động, chỉ vừa thương lượng được có một canh giờ mà lại có thể có đột phá quan trọng như vậy, vượt khỏi dự đoán của mọi người.
Sau nửa giờ, quảng trường trung tâm Phù Phong thành ánh sáng rực rỡ, Phượng Vũ của học viện Thiên Tiên đã đến, tiến vào phủ đệ kia và tiến hành trao đổi.
Sau đó không lâu, bụi bặm lắng xuống, hai đại giáo bước đầu đạt được thỏa thuận theo nhu cầu mỗi bên.
Chỉ là học viện Thiên Tiên cung cấp manh mối chỉ về hướng một chỗ di tích, nơi đó vô cùng nguy hiểm, có thể đạt được Đại Thiên Xích hỏa hay không cũng khó nói.
Mà thư viện Thần Nhai cũng chỉ là cho một khối khoáng thạch rất nhỏ mà thôi, lấy từ bên trong di tích của thư viện, chỉ có một bộ phận tiên kim bảy màu, không đủ để chết tạo bảy mũi tên.
Điều này khiến người ta ngờ vực, đây là hỏa mù hai bên thả ra hay là chơi nhau, không muốn giữ bí mật của đối phương, vì sao lại lộ nhanh như vậy?
Thạch Hạo suy nghĩ, xem ra hắn cần nỗ lực hơn, đại chiến ba ngàn châu trong tương lai sẽ đáng sợ hơn hắn tưởng, cường giả xuất hiện lớp lớp, thủ đoạn đều rất kinh người.
"Hỗn Độn diễm, thật sự tồn tại trên thế gian ở Hỏa châu sao?" Hắn khẽ nói, nghĩ đến tin tức bí ẩn đạt được trong miệng mấy tên giặc cỏ, rơi vào trầm tư.
Sau đó không lâu có một tin tức truyền ra, học viện Thiên Tiên treo giải thưởng cho tất cả đoàn lính đánh thuê và tán tu, bọn họ cung cấp địa chỉ của mấy cấm địa lớn, ai có thể tìm thấy bên trong có tiên kim bảy màu hay không thì sẽ có hậu tạ.
Vị trí tiên kim sẽ có dị tượng bí ẩn, không cần mọi người tự tay đào, bởi vì đó chính là tuyệt địa, cửu tử nhất sinh cũng khó có thể lấy được, nếu không xưa nay vì sao mới đào tiên kim bảy màu được mấy lần?
Học viện Thiên Tiên chỉ cần mọi người cung cấp chứng cứ và manh mối chính xác, nơi nào có tiên kim bảy màu là được rồi.
"Bọn họ đồng ý trả thù lao ra sao?" Có người hỏi.
"Bọn học cung cấp nước hồ, có thể ngâm trong đó một ngày một đêm."
"Vậy không phải quá hẹp hòi sao?" Rất nhiều người lắc đầu, quả thực khó có thể tin, càng không thể tiếp thu.
"Là hồ nước có trồng Thần liên độ kiếp." Một người bổ sung.
Nghe câu này tất cả âm thanh bất mãn đều biến mất, khắp nơi chỉ còn tiếng kinh ngạc còn có tiếng nuốt nước miếng.
Thần liên độ kiếp thật sự là thần dược, nó có thể tái tạo huyết nhục, có thể khiến người ta đột phá bình cảnh, vượt ải thành công, nó một khi trưởng thành thì lá và hoa sẽ tan chảy bên trong hồ hóa thành bảo dịch thần thánh, chỉ để lại rễ cây sống lại.
Đây là đồ vật nghịch thiên, toàn bộ thượng giới nghe nói chỉ có một cây ở học viện Thiên Tiên, dù là Thiên Thần của các giáo đều đỏ mắt, nhìn chằm chằm không tha.
Thạch Hạo nghe nói mà tim đập thình thịch, bởi vì trong tay hắn có một quả thần - Kim Bồ quả, vẫn không dám dùng mà cần phải có thần dược trợ giúp.
"Học viện Thiên Tiên có thứ này sao?" Hắn nhẹ giọng lẩm bẩm.