Hư Thần Giới vô cùng náo nhiệt, rất nhiều người đều đến đây, muốn được nhìn thấy Tiểu Thạch, có phải hay không lại xuất hiện.
Cát Cô trước đây vẫn còn chưa phục hắn, hiện tại nhìn lại, danh khí Tiểu Thạch quá thật quá lớn rồi, vượt xa tưởng tượng của nó, vừa mới hiện thân đã gây ra sóng gió to lớn.
Thạch Hạo tự nhiên sẽ không dừng lại, mang theo Cát Cô, trong nháy mắt biến mất, cực tốc đi xa, ngoại trừ một số ít người ra, những người khác không nhìn thấy tung tích của hắn nữa.
“Gạt người sao, Tiểu Thạch thật sự xuất hiện à, sao ta lại không nhìn thấy gì hết?”
“Ở chỗ nào, ta cố tình đi vào Hư Thần Giới, chính là muốn được nhìn thấy phong thái của Tiểu Thạch.”
Một đám người xuất hiện, khiến Hư Thần Giới trở nên ồn ào không thôi, nhưng đa số mọi người đều để lỡ qua rồi.
“Hai lão già đó ở chỗ nào? Thạch Hạo lẩm bẩm, lúc hắn muốn tìm Điểu gia và Tinh Bích đại gia thì lại tìm không thấy.
Chuyện tới nước này, hắn vẫn chưa tra rõ được hai lão già đó lai lịch ra sao, luôn cảm thấy hai lão rất bất phàm, có rất nhiều bí mật.
Dựa theo những gì trước đây, hắn biết được hai người đã mất đi nhục thân, chỉ có thần hồn ngây ngốc bên trong Hư Thần Giới này, không biết đã trải qua bao nhiêu vạn năm rồi, sắp quên mất bản thân họ là ai rồi.
Nhất niệm thành phật, nhất niệm thành ma, chính là nói hai người này.
Cát Cô cũng đang tìm kiếm, nhưng vẫn không thể nào tìm thấy hai người.
“Ngày thường bọn họ xuất quỷ nhập thần, liền là tự động xuất hiện, chưa từng đi tìm qua.” Cát Cô nói.
Hai lão đó yêu thích thiên tài, một khi có nhân vật thiên tư ngút trời xuất hiện, quá nửa là sẽ hiện thân.
Ví như, ngày xưa khi Thạch Hạo vừa mới tiến vào Hư Thần Giới, liền lập tức khiến bọn họ chú ý.
Còn có mấy năm gần đây, Cát Cô quyết đấu với Tây Cố, cũng khiến cho hai lão chú ý, xuất hiện bên cạnh họ.
Có rất nhiều tiếng nghị luận trong Hư Thần Giới, tiếng xôn xao không dứt, rất nhiều người tới đây là muốn nhìn thấy Tiểu Thạch, kết quả cái gì cũng không thấy, rất là tiếc nuối.
Thạch Hạo và Cát Cô hao hết sức lực tìm kiếm hai lão giả hoả đó, kết quả là không có thu hoạch gì.
“Không đúng lắm, chuyện náo nhiệt như vậy, bọn họ đáng lẽ phải xuất hiện mới đúng, đặc biệt là biết được ngươi quay về, càng phải hiện thân chứ.” Cát Cô nói.
Thạch Hạo ngừng lại cười lạnh nói: “Ta biết rồi, hai lão già này đang cố ý, không muốn gặp ta, muốn giở trò quỷ!”
“Ý gì?” Cát cô không hiểu.
“Năm xưa bọn họ đẩy tới đẩy lui, không nguyện ý thức hiện lời hứa. Hiện tại lại cố ý né tránh ta, không muốn đưa phần thưởng kinh văn cho ta.” Thạch Hạo nói, suy xét ra một chút vấn đề.
“Thế phải làm thế nào?” Cát Cô khổ não nói.
Nó hiện tại đã chịu thua Thạch Hạo, thân là Chân Long, không ngờ lại không biết bí thuật của tộc này, điều này có chút sỉ nhục, nó cảm thấy nếu Thạch Hạo thật sự có thể dạy nó vô thượng bí thuật. Cho dù… là bái sư cũng không phải là chuyện quá kháng cự lắm.
Một con Chân Long bị ép tới bước này, có thấy là nó rất lo lắng dường nào.
Nếu không, nó có thể trở thành Chân Long không đáng tin nhất trong lịch sử, cũng là Chân Long yếu nhất, sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ, sẽ lưu danh sử sách muôn đời.
Đây chính là những gì Hoàng Kim sư tử nói với nó, gây cho nó áp lực không nhỏ.
Đương nhiên, đây cũng là do Thạch Hạo xúi giục, bởi vì hắn muốn thu tên này làm đồ đệ.
“Dễ thôi, để ta giải quyết, ép hai lão già đó lộ diện.”
“Ầm!”
Khi Thạch Hạo nhìn thấy một chỗ tế đàn, liền chạy qua đó, hít sâu một hơi, trực tiếp tung ra một quyền.
Sau đó, hắn một đường đi tới, một đường oanh tạc, từ núi cao đến sông dài, lại tới đám cung điện, nhìn thấy cái gì thì tung quyền tới cái đó.
Kết quả, điều này dẫn tới một tràng sóng to gió lớn.
Đây là quốc gia tinh thần, tương truyền là thế giới do chúng thần tạo nên, dùng trật tự và quy tắc kiến tạo nên.
Nó rất kiên cố, giống như là một thế giới hoàn chỉnh.
Nhưng sự kiên cố này cũng có mức độ, đối với người vượt xa Cực cảnh như Thạch Hạo mà nói, có một số quy tắc có thể bị phá huỷ và loại bỏ.
Năm xưa, khi hắn phá kỷ lục, cũng từng làm qua loại việc này.
“Trời ạ, đó là người nào, phá hoại cuồng sao, hắn muốn dở hết toàn bộ Hư Thần Giới sao!”
Người xung quanh đều kinh hãi, nhìn thấy nơi mà hắn đi qua, hư không vỡ nát, giống như thế giới bị huỷ diệt, ảnh hưởng tới sự ổn định của Hư Thần Giới.
Tiếp theo, rất nhiều nơi đều hiện ra Thạch Bia, đó là Bia Kỷ Lục.
Một khi có người phá kỷ lục liền sẽ xuất hiện loại Thần Bia này, chiếu cáo thiên hạ.
“Quyền lực đệ nhất!”
Thời khắc này, ở các nơi rất nhiều người thất thanh kêu lên.
Đây là có người phá kỷ lục, hơn nữa là một kỷ lục vô cùng kinh khủng, không ngờ lại là quyền lực, áp chế đương thời, coi thường cao thủ các tộc thời cổ đại.
Đây không phải là một kỷ lục bình thường, bởi vì quyền lực từ loại ý nghĩa nào đó mà nói có thể coi như là chiến lực.
Quyền lực đệ nhất, cho dù không phải là chiến lực đệ nhất, chắc hẳn cũng không cách bao xa.
Kỷ lục có rất nhiều, nhưng có những loại có chút đặc biệt, có phân lượng cực lớn, không hề nghi ngờ, Quyền lực đệ nhất có lực xung kích cực lớn, chấn động thiên hạ.
Dù là Cát Cô cũng phát ngốc ở đó, tên gia hoả một mực muốn trở thành sư phụ của nó, cũng quá dũng mãnh đi, giống như chỉ đang đi dạo không hề cố ý muốn phá kỷ lục, một đường chỉ muốn phá hoại mà thôi, lại tạo thành kỷ lục khinh khủng như vậy.
Xích Long có chút choáng váng, nó nhìn thấy bia văn sáng lạn đó, nơi đó không chỉ có văn tự mà còn có một cái quyền đầu, phóng thích thần quang huy hoàng, chiếu sáng trời đất.
Điều này nói rằng Quyền lực cao tới doạ người, vượt xa hết thảy kỷ lục trước đây.
Mọi người đều kinh hãi, nhất thời không nói nên lời, có chút ngây dại.
Rát nhanh, có người chú ý tới phía dưới thạch bia, đó là nơi để lưu lại tên của người phá kỷ lục.
Là người nào phá kỷ lục? Mọi người đều có dự cảm, quá nửa chính là người đó, Tiểu Thạch quay lại rồi, ngoài hắn ra còn có thể có ai!
“Phụt!”
Khi mọi người nhìn thấy cái tên ở phía dưới thạch bia, nhịn không được phun ra ngụm nước vừa uống vào miệng.
Cho dù là một số thiếu nữ dè dặt, lúc này thần sắc cũng trở nên cổ quái, thật sự là kiềm không được, toàn bộ đều che miệng lại, cười ngặt nghẽo, cười gập cả người.
“Ha ha… “ Còn với nam nhân, càng cười tới không kiêng nể gì cả.
“Thật sự là hắn!”
“Ha ha, vẫn là cái tên đó, nếu như không phải hiện tại xuất hiện, ta cũng sớm quên mất rồi!”
…
Một nhóm người đều cười điên cuồng.
Bọn họ đã xác định là hành vi của Tiểu Thạch, hắn quay lại rồi.
Nhưng mà, danh tự ghi xuống không ngờ lại không phải hai chữ Thạch Hạo, mà là một chuỗi danh tự cổ quái rất dài: Thích nhất uống sữa thú!
“Phốc ha ha… “
Lúc này, không cần nói người khác, cho dù là Cát Cô theo bên cạnh Thạch Hạo cũng kiềm không được, lập tức cười lớn, cười tới cúi gập người, cười đến cả mặt cũng đỏ ửng lên.
Trên trán Thạch Hạo đầy hắc tuyến, hung hăng trừng mắt nhìn nó, cảm giác của hắn lúc này như là già không nên thân, uy danh mất sạch.
Năm xưa hắn vẫn còn là một đứa bé, vô pháp vô thiên, nghĩ cái gì thì làm cái gì, lúc đó vẫn còn chưa triệt để cai sữa, lúc phá kỷ lục liền viết xuống cái tên này.
Từ đó, Hư Thần Giới này liền nhớ kỹ hắn, danh tự đó trở thành danh xưng và biệt hiệu của hắn ở một giới này.
Vì vậy, chỉ cần hắn lại xuất hiện, lại tiếp tục phá kỷ lục, khiến thạch bia xuất hiện, nhất định sẽ xuất hiện cái tên này.
Nhiều năm qua đi như vậy, hắn sớm đã không còn là một đứa trẻ, mà thanh niên hai mươi mấy tuổi rồi, đang ở năm tháng hoàng kim của tuổi trẻ, thế nhưng cái tên này vẫn còn.
Tuy rằng da mặt của Thạch Hạo rất dày, nhưng mà hiện tại hắn vẫn còn cảm thấy mặt phát nóng, đau rát cả lên. Đây thực sự làm nhục vẻ anh minh quyết đoán của hắn.
Thích nhất uống sữa thú, danh tự khiến hắn muối mặt tới mức nào, hắn thật muốn bỏ trốn.
Đặc biệt là, ở trước mặt đệ tử mà mình muốn thu nhận, còn là ở trước mặt người trong thiên hạ. Chữ này lần nữa lại bốc sáng, khiến cho mọi người đều biết.
Bởi vì, kỷ lục bia này sẽ hiện ra khắp nơi, chiếu cáo thiên hạ, mọi người sẽ đều biết rõ.
Thạch Hạo thật muốn đụng vỡ thạch bia này, huỷ thi diệt tích, sau đó cao chạy xa bay.
“Đang!”
Nghĩ là làm, hắn toàn thân phát sáng, xuất thủ với một khối kỷ lục bia trước mặt, một quyền chấn vỡ nó.
Điều này khiến Cát Cô biến sắc!
Điều này đủ để chứng minh quyền đầu của hắn cứng như thế nào, chứ nếu không, làm sao có thể đánh vỡ bia kỷ lục? Bình thường mà nói là điều không thể!
Tuy nhiên, điều khiến Thạch Hạo tức điên lên chính là, khi tấm bia này vỡ nát, tiếp theo liền xuất hiện một khối thạch bia khác, trên đó lại có kỷ lục mới.
Như cũ vẫn liên quan đến quyền lực, ở trong khoảng khắc đó, hắn lại phá vỡ kỷ lục của bản thân.
Trên đó, vẫn còn khắc danh tự “Thích uống sữa thú nhất”, quá bắt mắt.
“Phụt!”
Rất nhiều người không khỏi bật cười.
Bởi vì, trên đó viết rõ ràng, hắn vì tức giận mà phá huỷ bia kỷ lục, sẽ bị trừng phạt, nhưng đồng thời hắn lại phá kỷ lục.
Thạch Hạo thật sự muốn ngất đi, vậy cũng được sao?
Sắc mặt hắn âm trầm bất định, chuyện này thật quá xấu hổ!
“Ha ha, thật sự là Tiểu Thạch, hắc hắc, vẫn là phong cách trước đây, vô pháp vô thiên, còn muốn huỷ thi diệt tích, kết quả danh tự của hắn càng hiện rõ hơn.”
“Ha ha, ta nghĩ hắn khẳng định hối hận tới tím ruột gan, năm xưa quyết định viết xuống danh tự như này, quá là nổi bật mà.”
Rất nhiều người đang cười, cười trên nổi đau của người khác.
Có thể nhìn thấy Tiểu Thạch ăn quả đắng, nhìn hắn như phát điên, đó là chuyện mà rất nhiều người rất vui vẻ được nhìn thấy.
Khi Thạch Hạo đang tối sầm mặt, hắn cuối cùng nhìn thấy Điểu gia và Tinh Bích đại gia, hai vị lão giả này cùng dắt tay nhau xuất hiện.