Mục lục
Yêu Một Người Nợ Một Đời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1222:





Duy nhất chỉ có một trường hợp đặc biệt là lão đại, người khác mà rút trúng quân hầu rượu thì không một ai may mắn thoát được.





Thế nhưng Lệ lão đại cũng không làm cho mọi người mất hứng. Lúc chịu phạt ba ly rượu, anh uống hẳn sáu ly, uống gấp đôi để bồi thường chuyện mình không nhận hình phạt mặc bộ váy này. Anh uống rượu rất nghiêm túc, người bình thường chỉ uống hai, ba ly đã gục, nhưng tửu lượng lão đại lại không tồi, sáu ly cũng không có vấn đề gì. Mọi người tâm phục khẩu phục.





Mãi tới tận khi Phong Lăng rút trúng quân bài hầu rượu, đám đàn ông trong phòng khách không biết hưng phấn vì vấn đề gì mà lại gào rú lên. Khi Phong Lăng định nói “Nếu không tôi cũng uống vài ly rượu phạt đi” thì Tiểu Hứa đã vô cùng kích động đi lên lấy cái váy bó sát size M treo trong phòng riêng từ đầu đến cuối mãi mà không có ai mặc vừa nhét thẳng vào lòng cô.





“Nhanh đi thay đi! Để mọi người nhìn thử xem! Xem Phong Lăng hoa hậu đội một của căn cứ XI chúng ta rốt cuộc có dáng vẻ phong thái tài hoa tuyệt vời thế nào nào! Xem cậu ta có thể bẻ cong mấy tên đàn ông chúng ta không nào!”





“Đúng đúng đúng, trước kia không phải có người nói Phong Lăng chính là hoa hậu của đội một sao? Ha ha ha ha, mau thay đồ đi xem nào.”





“Hoa cái em gái ông!” A K ném thẳng hạt lạc lên đầu bọn họ: “Phong Lăng là đàn ông đích thực! Hoa cái con khỉ ấy mà hoa!”





“Có phải đàn ông đích thực hay không thì không biết, nhưng dáng còn đẹp hơn cả con gái là sự thật! Ôi chao, đúng rồi, ngoại trừ váy không biết trong khách sạn có tóc giả hay không? Để Phong Lăng đi thay váy sau đó đội tóc giả lên, phải là loại tóc dài đến eo ấy!”





Phong Lăng vốn dĩ không có ý định mặc váy bó sát gì đó. Bình thường cô mặc quần áo con trai đã làm cho đám người này suy nghĩ lung tung rồi. Nếu cô thật sự thay bộ đồ này thì chẳng phải tự mình tìm đường chết sao?





“Ấy, cậu vứt váy lên ghế làm gì? Mọi người đã chơi thì phải chơi cho ra trò chứ. Vừa rồi lão đại tự phạt sáu ly vì đó là lão đại. Hôm nay lão đại là nhân vật chính, nhưng cậu thì không thể như thế được! Vừa rồi chẳng phải mấy tên nhóc của đội khác cũng đều mặc đồ con gái ra hầu rượu hay sao? Hai năm qua cậu đã nhiều lần đứng đầu các kỳ kiểm tra rồi, hiếm khi chơi trò chơi để mọi người vui vẻ, tuyệt đối đừng để mọi người mất vui, nhanh đi thay quần áo đi!”





Sĩ quan huấn luyện của đội nào đó vừa cười vừa đi tới ném cái váy kia vào lòng Phong Lăng: “Bình thường tên nhóc nhà cậu cứ ngại ngại ngùng ngùng, tắm cũng không tắm với mọi người, từ trước tới nay thay quần áo cũng không thay trước mặt ai. Đều là đàn ông với nhau, để trần thân trên ra trận đều là chuyện bình thường, ấy thế mà cậu chưa từng làm. Nếu như cậu không muốn bị người khác nhìn thì ra ngoài cửa, rẽ trái có nhà vệ sinh. Thay xong thì vào, chúng tôi cũng không ngại chờ cậu mấy phút đâu.”





“Nhanh đi thay đi!”





“Vừa nghĩ tới chuyện Phong Lăng mặc đồ nữ, m* nó chứ không ngờ tôi lại có cảm giác vô cùng mong chờ!”





Phong Lăng không nói gì nữa mà cầm cái váy trong tay. Trường hợp này đúng là không thể làm mọi người mất vui. Vừa rồi cô đã không uống rượu, nếu giờ lại làm mọi người cụt hứng thì sẽ không ra sao cả.





Lúc này A K ở phía sau cũng hô hào: “Bọn họ bảo cậu đi thay thì cậu thay đi. Dù sao mọi người đều là đàn ông đích thực như vàng 24K, sợ cái gì? Thay cho họ xem! Chúng ta khi mặc trang phục nam chính là những chàng trai đầy chất thanh xuân với phong thái tài hoa tuyệt vời, còn khi mặc trang phục nữ thì chính là yêu tinh nhỏ với phong cách lẳng lơ vô hạn. Giá trị nhan sắc hoành tráng như vậy thì làm bọn họ tức chết đi!”





Phong Lăng: “… Anh im miệng đi.”





Các anh em ở đội một đều có mặt ở đây, trong phòng riêng này còn có người của vài đội khác nữa.





Mọi người đều là những người chơi rất thoải mái, hơn nữa quả thật đều là đàn ông cả, có gì đâu mà phải ngại.





Phong Lăng khựng lại một chút, lúc này các anh em trong phòng mồm năm miệng mười nói, “Đã chơi thua thì phải chịu phạt, nên thay thì thay đi”.





Cô vắt bộ đồ nữ được gấp chỉnh tề lên cánh tay, liếc nhìn Lệ Nam Hành đang ngồi ở một bên khác của ghế sofa. Lệ lão đại đang châm điếu thuốc ngồi tại chỗ, đôi mắt thâm thúy khép hờ liếc nhìn cô, có vẻ không hề có ý định nói đỡ cho cô, nhưng cũng không có ý định hùa vào giúp mọi người làm bậy. Dường như anh chỉ quan sát, muốn nhìn thử xem cô có thể làm tới mức độ nào.





Phong Lăng thu ánh mắt lại, cầm đồ đi thẳng ra ngoài.





Sau khi cô cầm bộ đồ nữ đi ra ngoài thì sau lưng vang lên tiếng huýt sáo mong chờ trò vui của đám người. Ngay cả tên A K chết tiệt cũng xoa tay mong ngóng, như thể anh ta đã muốn nhìn thấy Phong Lăng mặc đồ nữ từ lâu rồi, không ngờ cuối cùng cũng đợi được ngày này.





Gần phòng khách có phòng riêng nối liền, Phong Lăng không cần vào nhà vệ sinh thay quần áo. Dù sao có phải đi thay thì cô cũng không biết nên đi vào nhà vệ sinh nam hay nhà vệ sinh nữ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK