Mục lục
Yêu Một Người Nợ Một Đời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 869:





“Chúng tôi cũng không ngờ nhân viên thực tập lại lấy nhầm tài liệu mang đến Bộ Xây dựng. Lúc đó chẳng phải Tập đoàn Shine cũng giao toàn bộ cơ hội phương án thiết kế cho Tập đoàn MN chúng ta sao, vì vậy bây giờ Bộ Xây dựng cũng cứ bám vào bản thiết kế của chúng ta mà thi công. Bản thiết kế này cũng chỉ là một khu vực nhồ thôi, nhưng bây giờ nhất định phải đỡ bỏ. Có điều tổn thất sẽ không nhỏ, ngoại trừ phải tốn mất mấy chục triệu thì còn ảnh hưởng đến nền móng xây dựng… Chuyện này, tôi thật không biết phải giải quyết thế nào cho tốt.”





Nghe giọng điệu củaChu có về rất chán nản, chắc cũng một đêm không ngủ, nghĩ đi nghĩ lại rồi cuối cùng mới quyết định kể tường tận tỉ mỉ cho Hạ Mộc Ngôn. Có lẽ đêm qua anh ta vẫn ở công ty không đi về nhà.





Hạ Mộc Ngôn trầm ngâm trong giây lát. Tuy dự án cải tạo sân vận động có cả Tập đoàn Shine tham gia, nhưng họ cũng chỉ đóng góp tài chính và nhân lực, còn toàn bộ phương diện kỹ thuật và phương án thiết kế đều giao cho Tập đoàn MN. Điều này đồng nghĩa với việc Tập đoàn Shine giao lại cơ hội đấm nhận trọng trách mà chính quyền ủy thác cho Tập đoàn MN.





Bây giờ phát sinh tình huống bung bét thế này, tổn thất về tiền không phải là vấn để quan trọng, mà nếu ảnh hưởng đến nền móng công trình thì lại phải làm lại lần nữa. Kể cả khi sân vận động được xây xong thì chính quyền cũng sẽ biết được chuyện này. Điều này có nghĩa là Tập đoàn MN tự mình hạ thấp giá trị trước mắt chính quyền. Công trình thi công để xảy ra chuyện liên quan đến thiết kế nghiêm trọng như thế thì đúng là một sai phạm không thể tha thứ được.





“Tôi tới ngay, anh ở công ty chờ tôi.”





Hạ Mộc Ngôn tắt điện thoại rồi thay đồ đi luôn.





Quần lý Chu ôm một chồng tài liệu về phương án thiết kế, kể cả tài liệu bị nhân viên thực tập lấy đi, đặt lên bàn làm việc của Hạ Mộc Ngôn.





Còn cách giờ làm việc chính thức nửa tiếng mà hai người họ đã miệt mài ngồi trong phòng làm việc rất lâu.





Hạ Mộc Ngôn xem tài liệu,Chu ngồi bên cạnh vừa giúp đỡ cô vừa nói: “Hạ tổng, cô nói nhân viên thực tập kia có phải là cố ý không? Năm nay, hề sơ của những nhân viên thực tập mới vào rất bình thường, gia cảnh cũng không có gì đặc biệt, họ cũng không thiếu tiền. Nếu đối thủ cạnh tranh muốn tấn công chúng ta mà mua chuộc nhân viên thực tập, rồi cế tình cẩn trở dự án hợp tác của chúng ta với chính quyền thì cũng không phải là chuyện không thể”





Đúng là Hạ Mộc Ngôn đã nghĩ đến chuyện này nên mới bảoChu mang tài liệu vào cho cô. Cô mím môi không đáp lại, chỉ xem hết tài liệu này đến tài liệu khác trên bàn làm việc.





Quần lý Chu lại nói: “Ôi, phòng chúng tôi đã gây ra họa gì thế này. Nhân viên thực tập phạm lỗi, làm cho những nhân viên kỳ cựu làm việc chăm chỉ cũng phải chịu tội theo. Nếu chuyện này không được xử lý tốt thì chắc tất cả chúng ta đầu bị liên lụy.”





Hạ Mộc Ngôn cười khẽ: “Anh cũng vừa phải thôi. Tôi còn đang tìm cách gỡ cho các anh đây. Nấu tôi cứ rũ tay mặc kệ, trút toàn bộ trách nhiệm lên phòng Kế hoạch để chính quyền mắng xối xã tối tăm mặt mũi thì anh sẽ không còn tâm trạng mà ấm ức nữa đâu.”





Quần lý Chu rụt cổ lại: “Đúng là Hạ tổng rất có lòng với chúng tôi. Nhưng cô muốn tự mình đứng ra nhận trách nhiệm chuyện này thì cũng không hợp tình hợp lý lắm.”





“Cho dù có hợp lý hay không thì cũng phải có một người đứng ra nhận trách nhiệm.” Hạ Mộc Ngôn lạnh nhạt nói.





*** Cô mới phát hiện ra vấn đề buổi sáng thì buổi chiều chính quyền và Bộ Xây dựng đã yêu cầu họp để bàn về tiến độ công trình.





Hạ Mộc Ngôn đã điều tra ra được nguyên nhân. Đúng là mấy nhân viên thực tập kia bị công ty đối thủ mua chuộc. Nhưng lý do này không đủ để giải thích hay trình bày với chính quyền. Công ty làm việc không chặt chẽ, đến cả chuyện như vậy cũng không để phòng được thì chỉ có thể bị xem như là yếu thế, mà không ai đứng về phía kể yếu cả. Hơn nữa ranh giới giữa giới thương nhân và chính trị vẫn rất cứng nhắc nghiêm túc.





Ba giờ chiều, Hạ Mộc Ngôn ngồi trong xe xem bản thiết kế bổ sung, không ngừng tìm biện pháp giải quyết.





Tuy hôm nay họ thông báo họp cũng không đề cập đến chuyện sai sót của dự án, nhưng dù trước mắt chuyện này chưa bị ai phát hiện ra, nếu cô không chủ động báo, cố gắng giảm thiểu thiệt hại thì hậu quả của sai phạm này còn lớn hơn nữa.





Lần này không phải do bên Bộ Xây đựng, mà do chính quyền đề xuất họp, nên cuộc họp không tổ chức ở Tập đoàn Shine mà ở phòng họp của chính quyền.





Sau khi đến nơi, Hạ Mộc Ngôn đi vào phòng khách, rất nhiều lãnh đạo đã ngồi vào vị trí của mình, những người khác cũng đang lần lượt ngồi xuống, chỉ còn lại Hạ Mộc Ngôn và Lục Cẩn Phàm.





Trước mặt chỉ có hai ghế gần lãnh đạo thành phố là còn trống. Hạ Mộc Ngôn bước đến, trong lòng vẫn nghĩ đến chuyện bản thiết kế sai nên không chú ý đến bảng tên, ngồi đại xuống một ghế.





Nhưng khi Hạ Mộc Ngôn ngồi xuống thì dường như toàn bộ ánh mắt kinh ngạc hoài nghỉ của mọi người trong phòng họp lớn này đều đồn hết vào cô. Lúc này Hạ Mộc Ngôn mới phát hiện ra có gì đó không bình thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK