Mục lục
Y Đạo Quan Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương đại quan nhân lắc đầu như đánh trống bỏi: "Lão đại, sức tưởng tượng của anh cũng phong phú quá đấy."

Từ Kiến Cơ nói: "Kiều Mộng Viện cũng không tồi, bộ dạng xinh đẹp, gia thế lại tốt, số của anh sao tốt vậy nhỉ?"

Chu Hưng Quốc tràn đầy đồng cảm gật gật đầu, nhớ ngày đó, hắn cũng từng động lòng với Kiều Mộng Viện, chỉ tiếc hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình, người ta căn bản không quan tâm tới hắn, cho nên Chu Hưng Quốc cũng kịp thời điều chỉnh phương hướng, chặt đứt niệm tưởng.

Trương Dương nói: "Hai vị anh trai à, đừng lấy vấn đề cá nhân ra mà nói nữa, tôi và Kiều Mộng Viện là quan hệ bằng hữu, các anh đừng nói lung tung. Hơn nữa, chúng ta tối nay gặp mặt cũng không phải là để đàm luận về vấn đề cá nhân."

Một câu đã đưa đề tài thảo luận về chính đề. Chu Hưng Quốc nói: "Tam đệ, lần này tôi trở về chính là muốn làm người hoà giải, giúp cậu và Tạ Khôn Cử điều giải một chút, chuyện phát sinh trước đây bất kể là ai đắc tội với ai thì cũng cho qua đi, chúng ta gạch chéo ở đây, từ hôm nay trở đi, mọi người xem coi như nể mặt tôi, đừng đấu nhau nữa, cậu có phải là không nể mặt người anh trai này không?"

Chu Hưng Quốc đã nói tới nước này, Trương Dương cũng không tiện từ chối, hắn cười nói: "Đại ca, giữa huynh đệ chúng ta còn phải nói tới những cái này nữa ư? Anh nếu đã mở miệng thì tôi tha cho Tạ Khôn Cử đó, không đánh rắm vào mặt hắn nữa."

Từ Kiến Cơ cười nói: "Anh đừng có đánh rắm, làm ảnh hưởng tới sự thèm ăn của tôi."

Ba người đều bật cười.

Chu Hưng Quốc cầm chén rượu lên nói: "Huynh đệ, chỉ bằng vào những lời này của cậu, tôi cám ơn cậu."

Trương Dương nói: "Đại ca, giữa chúng ta không cần phải khách khí như vậy."

Hai người chạm cốc rồi một hơi uống ạn, Chu Hưng Quốc nói: "Tôi cũng không giấu gì cậu, chuyện này đại ca của tôi cũng biết rồi, là hắn bảo tôi mau về kinh giải quyết chuyện này." Đại ca trong miệng hắn chính là tỉnh trưởng Bình Hải Chu Hưng Dân.

Trương Dương rót đầy chén rượu cho Chu Hưng Quốc rồi nói: "Tôi nghe nói tỉnh trưởng Chu từ nhỏ đã lớn lên ở Tạ gia?"

Chu Hưng Quốc gật đầu nói: "Ông nội của Tạ Khôn Cử là bộ hạ cũ của ông nội tôi, khi đại ca của tôi vừa sinh ra, bá mẫu của tôi bởi vì vì khó sinh mà qua đời, cho nên bác cả và ông nội thương lượng đưa đại ca của tôi tới Tạ gia, Tạ Khôn Cử và đại ca của tôi tuổi xấp xỉ nhau. Vừa hay đều ở thời kỳ bú sữa, cho nên cô Trần đồng thời nuôi họ, cũng đối với đại ca của tôi như con trai thân sinh của mình, đại ca của tôi ở Tạ gia tới lúc học xong trung học mới về, trên ý nghĩa nào đó mà nói thì tình cảm của hắn đối với Tạ gia cũng không kém gì Chu gia chúng tôi. Tôi cũng rất quen thuộc với huynh đệ Tạ gia, hai nhà chúng tôi vẫn thường xuyên lui tới với nhau." Chu Hưng Quốc nói những lời này không phải là không có mục đích, hắn là muốn thông qua mình để giải thích cho Trương Dương hiểu quan hệ của hai nhà Chu, Tạ.

Trương Dương tuy rằng nhiệt huyết xung động. Nhưng hắn cũng là người thông tình đạt lý. Hơn nữa trọng tình trọng nghĩa, chuyện lần này Chu Hưng Quốc đã tìm hiểu kỹ rồi, nguyên nhân quả thực là ở phía Tạ Khôn Cử. Hắn cũng đã báo cáo với đại ca Chu Hưng Dân, nhiệm vụ Chu Hưng Dân giao cho hắn chính là nhất định phải tự mình ra mặt tiêu trừ hiểu lầm giữa Trương Dương và Tạ Khôn Cử, bảo đảm bọn họ đừng tiếp tục tranh đấu nữa.

Trương Dương nói: "Đại ca. Anh nếu đã mở miệng thì tôi cũng không còn gì để nói, chuyện lần này bỏ qua."

Chu Hưng Quốc nói: "Tôi đã hẹn Tạ Khôn Cử rồi, ngày mai chúng ta cùng đi Tây Sơn mã tràng chơi."

Trương Dương nói: "Chuyện Gặp mặt thì bỏ đi, tôi và hắn xảy ra nhiều chuyện như vậy, gặp mặt cũng khó tránh khỏi gượng gạo."

Chu Hưng Quốc kiên trì nói: "Nhất định phải gặp, chỉ có gặp mặt mới có thể làm tiêu tan hiềm xưa, hơn nữa chuyện này Tạ Khôn Cử sai, ngày mai cậu dẫn cả Dưỡng Dưỡng và Liễu Đan Thần tới."

Trương Dương nói: "Dẫn bọn họ tới làm gì?"

Chu Hưng Quốc nói: "Hai người bọn họ chịu ủy khuất. Chuyện này trong lòng mọi người biết rõ, tôi nếu chỉ nói đỡ cho Tạ Khôn Cử thì cậu khẳng định sẽ cho rằng người làm anh như tôi bất công, phía Tạ Khôn Cử cũng phải gánh vác trách nhiệm vì hành vi của mình."

Chu Hưng Quốc có thể trở thành người đứng đầu của Tam công tử kinh thành cũng không phải là ngẫu nhiên, hắn xử sự rất công bằng, làm người rộng lượng, chính là vì sự thành thục và rộng rãi của hắn mới thắng được sự tôn trọng của đám con cháu quan lớn.

Trương đại quan nhân vốn đã có kế hoạch ngày mai rời khỏi kinh thành. Hội kinh mậu hôm nay đã kết thúc rồi, Tân Hải tuy rằng xảy ra khúc nhạc đệm không vui đó, nhưng thu hoạch tổng thể vẫn khá tốt, cũng tính là không tệ, đây là việc công. Nếu nói tới việc tư thì mục đích chủ yếu Trương Dương lần này tới kinh là muốn trực tiếp nói chuyện với La Tuệ Ninh về vấn đề của Văn Hạo Nam, không ngờ lại gặp chuyện Sophia bị bắt cóc, quan hệ giữa hắn và Văn Hạo Nam chẳng những không có dịu đi, ngược lại trở nên họa vô đơn chí, đúng là người định không bằng trời định, Trương đại quan nhân đối với loại tình huống này cũng chỉ có thể để thuận theo tự nhiên.

Trương Dương cũng không xa lạ với Tây Sơn mã tràng đầu năm nay hắn từng cùng con cháu của Kiều gia tới đây chơi, Kiều Bằng Phi ở đây một súng bắn ngã con ngựa đua thuần chủng của Trần An Bang Đó sự kiện đó khiến cho cả giới Thái tử kinh thành chấn động, rõ ràng tuyên bố sự trở về của Kiều Bằng Phi, đoạn thời gian đó cũng là lúc Kiều gia đi xuống nhất, chính là một phát súng đó của Kiều Bằng Phi đã khiến mọi người bắt đầu ý thức được Kiều gia vẫn là lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, bên trong đời thứ ba của Kiều gia có có nhân vật mạnh mẽ, từ khi đó, Kiều gia trải qua cơn sóng nhỏ đã bắt đầu sống lại, tuy rằng phong ba ở giữa không ngừng, nhưng vẫn không gây trở ngại cho sự sống lại của Kiều gia, hiện giờ Kiều Chấn Lương đã trở thành bí thư thị ủy Tân Hải, mà Kiều Bằng Phi cũng đã chính thức bước vào chính đàn, ở huyện Xuân Dương tỉnh Bình Hải đảm nhiệm chức phó bí thư huyện ủy.

Thời gian Trương đại quan nhân ở chính đàn càng lâu thì càng minh bạch tầm quan trọng của huyết thống đối với sĩ đồ, hắn là một kẻ lạc loài ở quan trường.

Dẫn hai vị mỹ nữ Cố Dưỡng Dưỡng và Liễu Đan Thần, bất kể xuất hiện ở đâu tất nhiên cũng sẽ trở thành tiêu điểm được mọi người chú ý. Khi ba người Bọn họ xuất hiện ở Tây Sơn mã tràng, ánh mắt của rất nhiều người trong nháy mắt đã hấp dẫn hấp dẫn, đương nhiên đa số ánh mắt đều tập trung ở trên người hai vị mỹ nữ, mà khi mà khi những người này thấy rõ Trương Dương ở giữa thì rất nhanh ánh mắt liền trở nên thu liễm và rụt rè, danh khí của Trương đại quan nhân ở kinh thành cũng không tầm thường.

Ông chủ Địch Danh Vọng của Tây Sơn mã tràng tươi cười ra đón, hắn và Trương Dương chỉ mới gặp có một lần, có điều ấn tượng rất sâu sắc, bắt tay với Trương Dương, nói: "Bí thư Trương, bọn Chu công tử đều đã đến rồi, đang ở phòng nghỉ của khách quý chờ ngài."

Trương Dương cười cười, dưới sự dẫn dắt của Địch Danh Vọng xuống phòng nghỉ cho khách quý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK