Tiết Đông Hưng của nhà máy sản phẩm bảo vệ sức khoẻ Lâm Lang Đông Sơn xuất hiện khiến cho Thường Hải Thiên cảm thấy ngoài ý muốn, Đông Sơn hổ tiên hoàn hiện nay trong thị trường sản phẩm bảo vệ sức khỏe nam tính như mặt trời ban trưa, đây đều là nhân vật Thường Hải Thiên muốn kết bạn, hắn có chút bội phục Trương Dương, thật sự là trong nghề nghiệp nào đều có bạn bè của hắn ta cả, lại không biết Trương Dương và hai người này quen biết chỉ do ngẫu nhiên.
Trương Dương cũng mời Kiều Mộng Viện, thế nhưng Kiều Mộng Viện không thích loại trường hợp giao tiếp này, cô ấy là không muốn tham gia của, tình nguyện ở lại khách sạn trong lẳng lặng đọc sách nghỉ ngơi, cũng tốt hơn tiêu hao thời gian giữa bàn rượu.
Vào lúc ban đêm, Trương Dương mở tiệc chiêu đãi Chu Hưng Vượng và Tiết Đông Hưng tại Nam Dương quốc tế, Tiết Đông Hưng đương nhiên rõ ràng mình là dính hào quang của Chu Hưng Vượng, bất quá, gã lần này tới Nam Tích có thể nói là lấy rất nhiều, dưới sự chỉ điểm của Thường Lăng Phong, gã đã ngộ ra một ít kinh doanh chi đạo, đối với phát triển thời gian tới đã có một quy hoạch sơ bộ.
Chu Hưng Vượng là lái xe tới, buổi tối tuy rằng là Trương Dương mời khách, nhưng rượu là do ông cung cấp.
Trương Dương nâng ly nói: "Hoan nghênh các vị bằng hữu mới cũ đi tới Nam Tích, ngày hôm nay tôi mượn bữa cơm lược biểu thị tấm lòng, hy vọng mọi người sau này bình thường đến Nam Tích, tốt nhất có thể đầu tư tại Nam Tích, tôi nhất định sẽ tranh thủ cho các người điều kiện ưu đãi nhất."
Mọi người đều nở nụ cười, Thường Hải Thiên nói: "Chủ nhiệm Trương lúc nào cũng quên không chiêu thương thay chính phủ Nam Tích, tôi cũng tự hiểu lấy mình, tôi đã tới, tuy rằng lực lượng thiếu, bất quá tôi sẽ vì phát triển kinh tế của Nam Tích mà làm ra một chút cống hiến."
Chu Hưng Vượng nói: "Tôi cũng có dự định phát triển xuống phía nam, bất quá đầu tư không phải một chuyện nhất thời, cũng không thể bởi vì chúng ta quan hệ tốt, tôi đem tiền đầu tư ở chỗ này, anh em ruột cũng phải tính rõ ràng, tôi sẽ cho tập đoàn chúng tôi đến đây khảo sát, nếu như bọn họ cho rằng không được, tôi có thể loại bỏ đầu tư tại Nam Tích."
Trương Dương cười nói: "Các người đầu tư đều là thứ yếu, đêm nay tôi đãi bữa cơm này là mời các người" các người ngàn vạn lần đừng cảm thấy mắc bẫy của người ta, không phải loại chuyện này, tôi không lập bẫy lừa các người."
Mọi người cùng nhau nở nụ cười.
Sau khi cạn vài ly, Tiết Đông Hưng nâng ly rượu nói: "Chủ nhiệm Trương, mượn tiệc rượu của ngài, tôi lần thứ hai hướng ngài xin lỗi, chuyện xâm phạm chân dung quyền của Hà tiểu thư là chúng tôi sai, tôi sẽ mau chóng đem tiền gửi qua cho Hà tiểu thư, cũng sẽ trong khoảng thời gian ngắn sửa chữa cách làm sai lầm của chúng tôi, một lần nữa đóng gói lại sản phẩm của chúng tôi."
Nếu chuyện tình đã nói xong, Trương Dương cũng không đem chuyện này để ở trong lòng, hắn cười nói: "Tiết xưởng trưởng, phạm sai không sợ, chỉ sợ phạm sai không thừa nhận, tôi vừa gọi điện cho em họ tôi, cô ấy cũng tỏ vẻ lý giải đối với cách làm của các người, tha thứ hành vi xâm quyền của các người. Đồng thời, bên công ty cũng đáp ứng, sẽ đi khảo sát nhà máy các người, hỗ trợ làm tốt đóng gói mới và quảng cáo mới sản phẩm của các người, hiệp ước cụ thể. Các người gặp mặt nói chuyện."
Tiết Đông Hưng liên tục gật đầu.
Đối với Thường Hải Thiên mà nói, đêm nay là một cơ hội rất tốt, tập đoàn Hưng Vượng là bên cung ứng nguyên vật liệu. Tiết Đông Hưng đã chiếm định mức tương đương tại thị trường sản phẩm bảo vệ sức khỏe nam tính, Thường Hải Thiên vừa vặn nương cơ hội này thăm hỏi kinh nghiệm bọn họ.
Thường Lăng Phong mỉm cười nhìn đám người này, bỗng nhiên hắn phát hiện ra Trương Dương thật sự là một người phúc tướng, trên người hắn có một loại lực ngưng tụ, đem những người tài giỏi hấp dẫn đến vây quanh hắn.
Chu Hưng Vượng và uống cạn ba ly với Trương Dương, cười hỏi: "Huynh đệ, tôi nghe nói Ngưu Gia Quân muốn đến Nam Tích?"
Trương Dương gật đầu nói: "Cuối tuần, Ngưu Gia Quân cũng là một trong các đại sứ hình tượng của đại hội tỉnh chúng ta, bọn họ đến đây là để quay chụp tuyên truyền"
Chu Hưng Vượng nói: "Ngưu tuấn sinh đã từng có giao tình quá me65h với tôi"
Trương Dương vui vẻ nói: "Thật sao?"
Chu Hưng Vượng nói: "Còn có thể giả?"
Trương Dương nói: "Cho nên nói, thế giới này thật sự là nhỏ, Thần Châu đại điện đều là bạn bè thân thích của nhau"
Chu Hưng Vượng nói:" Đều từ một lão tổ tông sinh ra, tình căn nguyên tìm nguồn góc vốn dĩ cũng cùng một nhà" Hai người càng trò chuyện thì càng gần.
Trọng tâm câu chuyện lại liên quan đến hổ tiên hoàn của Tiết Đông Hưng, Tiết Đông Hưng nói: "Hổ tiên hoàn này là phương thuốc do lão tổ tông của chúng tôi truyền xuống, tôi nghe ông nội nói, tổ tiên nhà tôi có một vị thần y tên là Tiết Cương Chính, hổ tiên hoàn là do ông ấy chế tạo ra"
Trương đại quan nhân nghe đến tên của Tiết Cương Chính, ngụm rượu vừa uống vào miệng thiếu chút nữa đã phun ra, ho khan hai tiếng nói: "Tiết Cương Chính, là Tiết Cương Chính của thời Tùy sao?"
Tiết Đông Hưng gật đầu: "Chính là Tiết Cương Chính đó, ông ấy là tổ tông của tôi, có người nói là đã xem bệnh cho hai triều hoàng đế Tùy Đường"
Trong lòng Trương Dương cảm khái, Tiết Cương Chính là ai chứ? Là dược đồng của Trương đại quan nhân Tùy Triều, tiểu đồng nhin nhóm lửa bắt thuốc, thoáng cái, đã thành lão tổ tông của người ta, thế sự khó liệu, thương hải tang điền...
Tiết Đông Hưng thấy biểu tình của Trương Dương, có chút kinh ngạc nói: "Ngài biết?"
Trương Dương thốt ra: "Tôi đã gặp!" Lời này làm tất cả mọi người cả kinh: "Cậu/Ngài đã gặp?"
Ai cũng không tin, chủ nhiệm Trương đúng là khoác lác, một đại phu thời Tùy mà cũng dám nói là đã gặp, cái này không phải là chém gió thông thường nữa.
Trương đại quan nhân lúc này mới ý thức được, xấu hổ cười nói: "Tôi gặp trong sách sử!"
"À!" Mọi người bừng tỉnh đại ngộ, thật ra Trương đại quan nhân không nói dối, hắn thật sự gặp qua, tiểu dược đồng này lúc đầu coi như thông minh, bình thường hay đi theo bên cạnh hắn học hỏi không ít, hổ tiên hoàn này nếu là phương thuốc do "hắn" lưu lại, thì tám chín phần là học từ của mình, không ngờ rằng Tiết Đông Hưng và mình còn có một mối quan hệ sâu xa này, Trương Dương nhìn thằng nhãi này bỗng nhiên cảm thấy có chút thân thiết.
Trong lòng ai cũng có chút chuyện xưa hay nhớ lại, Trương đại quan nhân cũng không ngoại lệ.
Đêm đó sau khi tiệc rượu chấm dứt, Trương Dương không có lập tức rời đi, mà là đi đến chổ của Kiều Mộng Viện, Kiều Mộng Viện biết hắn đến đây, đã thay quần áo, không cho Trương Dương tiến vào phòng của mình, mở cửa, nhẹ giọng nói: "Tôi đang muốn ra ngoài."
Trương Dương có chút vô cùng kinh ngạc nói: "Đã trễ thế này, cô còn muốn đi ra ngoài?"