Hàng lông mày của Đỗ Thiên Dã nhíu chặt lại một chổ, ông thấp giọng nói: "Cậu có thể xác định?" Thật ra ông cũng biết, chuyện này khẳng định là sự thật, cha không có khả năng lừa gạt Trương Dương.
Trương Dương nói: "Tôi vốn dự định đi thăm dò quan hệ của Vương Quân Dao và Hứa Thường Đức năm xưa, không ngờ rằng chuyện của bọn họ không điều tra ra, mà lại lôi chuyện cũ năm xưa của đại ca ông ra"
Đỗ Thiên Dã nói: "Cậu có nói cho cha tôi biết Tô Viện Viện là con gái của Trầm Tĩnh Hiền không?"
Trương Dương lắc đầu nói: " Ông nghĩ tôi bị ngu sao, loại chuyện này không có sự cho phép của ông tôi làm sao có thể nói được?"
Đỗ Thiên Dã gật đầu nói: "Chuyện này không nên cho cha biết"
Trương Dương hiểu rõ ý của Đỗ Thiên Dã, lúc đầu Tô Viện Viện đột nhiên thay đổi lời khai, đã làm Đỗ Thiên Dã rơi vào cục diện bị động, thiếu chút nữa đẩy Trần Sùng Sơn vào tù, nếu không phải là do chính hắn ra tay tương trợn, sợ rằng Trần Sùng Sơn khó thoát khỏi khốn cảnh, lúc bọn họ nghĩ không ra, vì sao Tô Viện Viện lại muốn hại Đỗ Thiên Dã? Cô ta và Đỗ Thiên Dã rốt cục là có ân oán như thế nào, bây giờ thoạt nhìn hắn đã có được đáp án.
Đỗ Thiên Dã nói: "Tô Viện Viện lúc đầu thay đổi lời khai, tôi vẫn không nghĩ ra, thái độ của cô ta trong chuyện này hoàn toàn khác với thái độ làm người của cô ta, bây giờ tôi cuối cùng coi như đã hiểu"
Trương Dương nói: "Còn cần phải hỏi sao? Nhất định là lão thái bà Trầm Tĩnh Hiền kia vì hận chuyện tình ngày xưa với đại ca của ông, cho nên mới giận chó đánh mèo đô lên trên đầu của bác Trần, muốn dùng chuyện này để báo thù, vì thế mới ép Tô Viện Viện làm như thế.
Đỗ Thiên Dã nói: "Bà ta và đại ca của tôi rốt cục là có ân oán như thế nào? Đại ca của tôi đã chết nhiều năm như vậy rồi, vì sao nỗi hận của bà ta còn chưa tiêu tan? Thậm chí là đem loại thù hận này chuyển lên người của cha tôi?"
Trương Dương nói: "Có một điều có thể kết luận, bà ta nhất định là cực kỳ hận đại ca của ông, bà ta không biết quan hệ của ông với lão gia tử, bà ta chỉ muốn đối phó với bác Trần, ông rất có khả năng là bị liên lụy vào cuộc"
Đỗ Thiên Dã thở dài nói: "Thù hận thật là đáng sợ"
Trương Dương nói: "Nếu Tô Viện Viện đã đem tấm ảnh cho ông, chứng minh rằng cô ta không có ý xấu với ông"
Đỗ Thiên Dã nói: "Cậu không phải là rất ghét cô ta sao?"
Trương Dương nói: "Quá khứ thôi, nhưng bây giờ đã điều tra rõ nguyên nhân chính của chuyện này rồi, trái lại có chút đồng tình với cô ta, cô ta chỉ bị mẹ lợi dụng, một người con ngu hiếu, tôi nghĩ là tôi có một việc muốn nhờ ông"
Đỗ Thiên Dã mẫn cảm nói: "Cậu tìm tôi thì chắc chắn không phải là việc tốt, đi hết một vòng, tra từ người nhà của tôi đến đây, cậu còn muốn làm gì?"
Trương Dương cười nói: "Ông đừng có mẫn cảm như vậy, nếu như không phải là do tôi hao hết tâm trí đi thăm dò, ông cũng không biết rõ được nguyên nhân thật sự phía sau chuyện này, cũng không giải được cái khúc mắc kia. Lão thái bà Trầm Tĩnh Hiền thì tôi đã lãnh giáo qua rồi, nếu như tôi trực tiếp đi hỏi bà ta, bà ta nhất định sẽ không nói cho tôi biết bất kỳ chuyện gì, cho nên, tôi nghĩ tới nghĩ lui, chuyện này phải để cho ông đi làm"
Đỗ Thiên Dã tức giận nói: "Bà ta không chịu nói với cậu, lẽ nào lại chịu nói với tôi? Bây giờ rất nhiều người đều biết quan hệ của tôi với cha tôi, nếu bà ta mà biết mối quan hệ này khẳng định là cũng sẽ hận luôn cả tôi"
Trương Dương nói: "Tôi không kêu ông đi tìm bà ta, ông đi tìm Tô Viện Viện, nếu như cô ta có thể giao tấm ảnh cho ông, chứng minh rằng có niềm tin với ông, ông có thể đi qua hỏi thăm một chút, có thể nghe được một số chuyện cũng nên"
Ngón tay của Đỗ Thiên Dã gõ nhẹ lên mặt bàn: "Trương Dương, chuyệ này tạm thời gác lại một bên đi, cậu không nên tiếp tục mò mẫn, tôi đáp ứng cậu, nếu có cơ hội, tôi nhất định sẽ điều tra rõ chuyện này"
Trương Dương nói: "Lúc đầu đại ca của ông, Hứa Thường Đức, Đổng Đắc Chí, Vương Quân Dao, Trầm Tĩnh Hiền tất cả đều ở trong đội thanh niên tri thức đến thôn Thạch Oa, đại ca của ông qua đời tương đối sớm, Trầm Tĩnh Hiền hẳn là không có liên hệ với người khác, giữa Hứa Thường Đức, Đổng Đắc Chí, Vương Quân Dao lại có quan hệ mật thiết, tôi tin là giữa Vương Quân Dao và Hứa Thường Đức khẳng định là có mối quan hệ không muốn cho người ngoài biết"
Đỗ Thiên Dã nói: "Cho dù cậu chứng minh được điểm này thì làm sao? Hứa Thường Đức đã chết, Đổng Đắc Chí cũng đã chết, chỉ còn lại Vương Quân Dao, bây giờ bà ta là một thương nhân yêu nước, lẽ nào cậu vì chuyện của vài chục năm trước mà kết tội bà ta như Đổng Đắc Chí, Hứa Thường Đức sao?"
Trương Dương nói: "Tôi cuối cùng luôn cảm thấy rằng có người luôn muốn báo thù cho cha con Hứa Thường Đức"
Đỗ Thiên Dã nói: "Cậu hoài nghi Vương Quân Dao"
Trương Dương không nói gì cả, nhưng khuôn mặt của hắn đã tỏ vẻ đồng ý với chuyện này.
.............................................
Hải Sắt phu đứng trên khán đài của sân thể dục cũ tại Nam Tích, nhìn mặt cỏ khô vàng, biểu tình trên mặt cười tựa như không cười.
Long Quý đứng phía sau bà ta cách đó không xa, thấp giọng nói: "Phu nhân, tôi vừa nhận được tin tức, hắn đi đến thôn Thạch Oa"
Hàng lông mày của Hải Sắt phu nhân hơi giật giật: "Hắn đang điều tra tôi"
Long Quý nói: "Hắn nhất định là biết cái gì đó"
Hải Sắt phu nhân lạnh lùng cười nói: "Để cho hắn tran, hắn không tra được cái gì hết"
Long Quý nói:" Nghe nói Phạm Tư Kỳ vừa mới mời một luật sư mới"
Hải Sắt phu nhân thản nhiên nói: "Cao Liêm Minh, con trai của Cao Trọng Hòa, một thằng ranh con chưa ráo máu đầu, tuy rằng lấy được bằng luật sư, nhưng căn bản là không có kinh nghiệm thực tiễn, Phạm Tư Kỳ mời hắn, không khác nào tự tìm đường chết"
Long Quý nói:" Chúng ta cần làm thế nào?"
Hải Sắt phu nhân nói: "Cái gì cũng không cần làm, hắn tra thì cứ để hắn tra, hắn tra không được bất cứ cái gì cả, chỉ càng tra càng mơ hồ, hơn nữa..." Hải Sắt phu nhân xoay người lại, cười với Long Quý một cái; "Rất nhanh hắn sẽ không còn tinh lực để tra chuyện này nữa, bên nước Mỹ an bài thế nào rồi?
Long Quý cung kính nói: "Tất cả đều đã chuẩn bị tốt"
Hải Sắt phu nhân mỉm cười nói: "Vào lễ mừng năm mới, ta muốn tặng cho hắn một món quà năm mới mà cả đời hắn không quên"
..........................
Vào cùng ngày tết nguyên đán, Trương Dương lái xe ô tô trở về Nam Tích, hắn đến Nam Tích đã là buổi chiều rồi, cho nên việc chạy bộ quanh thành phố nhân ngày nguyên đán cùng ngày đã kết thúc, hoạt động được tổ chức vô cùng thuận lợi, thường vụ phó thị trưởng Lý Trường Vũ và phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ cổ động, Cung Kỳ Vĩ còn giành được hạng nhất trong tổ cán bộ nhà nước.
Xe của Trương Dương vừa đến dưới ký túc xá của ủy ban thể dục, phó chủ nhiệm Lý Hồng Dương đã đi ra đón, ông ta cười khổ nói:" Chủ nhiệm Trương, cậu cuối cùng cũng trở về, ngày hôm nay chúng tôi đều bận đến ngu cả người ra, còn cậu thì ngược lại, hoạt động quan trọng như vậy mà lại không tham gia"
Trương Dương cười nói: "Các người làm việc tôi yên tâm lắm, tôi mới từ Giang thành trở về, trong nhà có chút chuyện, cho nên chậm trễ"