Trương Dương nói: "Một khi liên quan tới an toàn quốc gia, chuyện này nhất định phải khống chế ảnh hưởng, tôi thấy nhiệm vụ hàng đầu của anh không phải phá án, mà là phải cân nhắc xem phải giữ bí mật như thế nào."
Kiều Bằng Phi gật đầu, thông qua chuyện này hắn phát hiện thời gian Trương Dương làm quan so với mình dài hơn, xử lý việc cũng lão luyện hơn so với mình hơn nhiều. Hắn đứng dậy: "Tôi phải trở về an bài một chút, đúng rồi, tôi thấy chuyện này có thể sẽ có chút phiền phức với anh đấy, Quốc An liệu có tìm anh điều tra không?"
Trương đại quan nhân cười thầm trong lòng, chuyên viên Quốc An tới đây chính là để giải vây cho mình, Kiều Bằng Phi nghĩ tới vỡ đầu cũng không biết sự tham gia của Quốc An là Trương Dương an bài. Trương Dương nói: "Liên quan chó gì tới tôi, tôi chỉ là tình cờ đi ngang qua thôi."
Kiều Bằng Phi nói: "Anh cứ chuẩn bị tâm lý thật tốt vào, vạn nhất Quốc An tìm anh thì anh nghĩ kỹ rồi hẵng nói."
Trương Dương nói: "Đúng rồi, tiểu tử An Đạt Văn chạy thoát rồi, hắn chính là một trong những thủ phạm chính trong sự kiện này, tuy rằng Quốc An tiếp nhận, nhưng các anh cũng đừng thả lỏng lùng bắt hắn."
Kiều Bằng Phi nói: "Yên tâm đi." Hắn đi được hai bước thì lại dừng chân nói: "Anh hôm nay không đi đúng không? Nếu như buổi tối có thể xử lý ổn chuyện này thì tôi mời anh ăn cơm."
Trương Dương nói: "Thôi, để tôi mời anh đi, nếu anh có rảnh thì buổi tối tới nhà tôi ăn, đi cùng với Huyện thái gia Xuân Dương như anh đến chỗ nào cũng không thanh tịnh."
Kiều Bằng Phi bật cười, phất phất tay với Trương Dương rồi bước đi.
Tuy rằng phía Xuân Dương đối với truyền thông khống chế rất nghiêm, nhưng vẫn có một số tin tức lộ ra, người dân một truyền mười mười truyền trăm. Tuy rằng không ai tận mắt nhìn thấy tận mắt nhìn thấy trận bắn nhau này ở Thanh Vân trúc hải, nhưng truyền ra thì sinh động như thật.
Từ Lập Hoa thông qua báo chí và tán dóc cũng tìm hiểu được không ít, trước khi Trương Dương và An Ngữ Thần trở về nhà thì rất sợ, lúc này thì đỡ hơn rồi. Nhìn thấy bí thư huyện ủy đi rồi, mới tới bên cạnh con trai, cầm tay hắn, không nói gì, mắt ửng đỏ.
Trương Dương cười nói: "Mẹ, mẹ làm sao đấy?"
Từ Lập Hoa nói: "Thằng ba, có thể hứa với mẹ một lần hay không, về sau đừng có làm những chuyện mạo hiểm này được không?"
Trương Dương nói: "Mẹ nghe được gì thế? Con đã nói với mẹ là không liên quan tới trận bắn nhau này rồi mà."
Từ Lập Hoa nói: "Con đừng giấu mẹ, con là con mẹ, mẹ nhìn con lớn lên, có chuyện gì của con mà giấu được mẹ?"
Trương Dương nói: "Mẹ, mẹ đừng có nghĩ nghiêm trọng như vậy chứ."
" Bí thư huyện ủy và cục trưởng công an cũng tìm tới nhà, con còn nói không nghiêm trọng nữa à."
Trương Dương nói: "Kiều Bằng Phi là bằng hữu của con. Hắn buổi tối còn tới tìm con uống rượu nữa."
Từ Lập Hoa thở dài. Vỗ vỗ mu bàn tay Trương Dương: "Thằng ba, Trưởng thành rồi, an an ổn ổn mà sống, con người ta ai cũng muốn sống yên ổn cả."
Trương Dương nói: "Con đi thăm cháu ngoại."
Trương Dương ra bên ngoài. Thấy Đinh Triệu Dũng ngồi một mình ở đó, mấy vị nữ sĩ thì không thấy đâu. Trương Dương nói: "Triệu Dũng, Triệu Tĩnh bọn họ đi rồi?"
Đinh Triệu Dũng nói: "Trần đại gia và Trần Tuyết muốn về, họ đi tiễn rồi."
Trương Dương ngạc nhiên nói: "Sao đột nhiên lại về? Sao không nói với tôi một tiếng."
Đinh Triệu Dũng nói: "Trần Tuyết không cho nói với anh."
Trương Dương nói: "Vùng Thanh Vân trúc hải không phải bị phong tỏa rồi ư? Bọn họ đi thế nào?"
Đinh Triệu Dũng nói: "Tôi cũng không rõ lắm, hay là chờ Triệu Tĩnh về hỏi một chút."
Trương Dương ngồi xuống bên cạnh hắn, cùng hắn bóc tỏi. Đinh Triệu Dũng nói: "Anh đến chỗ nào cũng đều là phong ba không ngừng."
Trương Dương nói: "Đành chịu thôi. Nhưng thật ra đa số chuyện đều không liên quan tới tôi."
Đinh Triệu Dũng bật cười: "Không liên quan là tốt rồi, xã hội hiện tại, nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện."
Trương Dương nói: "Lần này đến Xuân Dương định ở lại mấy ngày."
Đinh Triệu Dũng ném tỏi bóc xong vào bát: "Ngày mai tôi một mình về trước, Triệu Tĩnh va đứa nhỏ muốn ở lại thêm mấy ngày, tôi hiện tại ở cả Đông Giang và Nam Tích đều có sinh ý phải lo, thật sự có chút muốn phân thân."
Trương Dương nói: "Xem ra hai vợ chồng làm sinh ý không tồi."
Đinh Triệu Dũng nói: "Làm ăn nhỏ thôi, miễn cưỡng sống tạm."
Trương Dương cười nói: "Lúc nào trở nên khiêm tốn như vậy? Nghe nói hai vợ chồng vừa mua biệt thự ở Nam Tích."
Đinh Triệu Dũng nói: "Không thể so với anh được, tôi vừa lên làm chủ nhà thì anh lên làm đảo chủ rồi."
Trương đại quan nhân bật cười ha ha: "Anh là nói thần miếu đảo mà Yên Nhiên mua ấy hả? Tôi căn bản chưa tới đó, vả lại, tiểu đảo đó Yên Nhiên đứng tên, đảo chủ đương nhiên là cô ta, tôi nhiều nhất chỉ tính là nam nhân của đảo chủ rồi."
Đinh Triệu Dũng cười nói: "Trừ phi chứng minh được tài sản tiền hôn nhân, viết rõ đảo là của cô ta, bằng không sau khi kết hôn hai người mỗi người một nửa, Trương Dương, tập đoàn tài chính Benin ít nhất có tài sản cả trăm tỉ, anh và Yên Nhiên vừa kết hôn, liền biến hóa nhanh chóng trở thành phú ông, tôi và Triệu Tĩnh phấn đấu cả đời cũng không theo kịp."
Trương Dương cười nói: "Tôi còn chưa nói mà các người đã coi tôi là hạng bám váy đàn bà rồi."
Đinh Triệu Dũng nói: "Thần miếu đảo cũng không phải là đảo nhỏ đâu, các hai trăm kilomet vuông đấy, trên thế giới này có đầy nước còn không to bằng nó."
Trương Dương nói: " Hình như là, nghe nói thuộc Liên bang Vanua Levu gì đó."
Đinh Triệu Dũng nói: "Trên thế giới có rất nhiều nước nhỏ mà mình chưa biết, theo tôi thấy, anh dứt khoát tới Vanua Levu gì đó làm cách mạng, giành độc lập, tự mình thành lập một tiểu quốc, làm tổng thống khệnh hơn."
Đinh Triệu Dũng người nói vô tâm, nhưng Trương đại quan nhân lại người nghe hữu ý, thằng cha này không ngờ thực sự bị Đinh Triệu Dũng thuyết phục, hắn cúi đầu đăm chiêu suy nghĩ, một lát sau mới nói: "Đề nghị này không tồi, nếu thực sự giành được độc lập, chẳng phải tôi muốn làm Hoàng Đế cũng được ư?"
Đinh Triệu Dũng chớp chớp mắt, hắn chỉ nói cho vui miệng thôi, không ngờ ông anh rể này lại tưởng thật: "Trương Dương, tôi sao phát hiện đầu óc anh toàn là tàn dư phong kiến thế nhỉ, giờ là xã hội gì mà anh còn muốn làm Hoàng Đế?"
Trương đại quan nhân cười nói: "Làm Hoàng Đế có một lợi thế rất lớn, đó chính là tam cung lục viện thất thập nhị phi, muốn cưới bao nhiêu vợ thì cưới, hơn nữa là hợp pháp, tuyệt đối sẽ không phạm tội đa hôn."
Đinh Triệu Dũng nói: "Cũng phải xem là quốc gia nào đã, Anh quốc, Nhật Bản đều có Hoàng Đế, nhưng người ta cũng là chế độ một vợ một chồng."
Hai người tán gẫu đang vui thì Triệu Tĩnh ôm con, cùng Tần Manh Manh và An Ngữ Thần về, Triệu Tĩnh cười nói: "Hai người nói gì vui thế?"
Đinh Triệu Dũng cười nói: "Anh em muốn làm Hoàng Đế để cưới nhiều vợ."
Một câu khiến Triệu Tĩnh bật cười, nhưng An Ngữ Thần và Tần Manh Manh lại có chút mặt nóng lên, thằng cha này có ý nghĩ như vậy cũng tuyệt đối không kỳ quái.