Trương Lập Lan nói:"Cậu có ý gì..."
Trương Dương mỉm cười nói: "Tôi không thích sinh sự, nhưng mà tôi càng không thích người khác chọc tôi, đối với phụ nữ từ trước đến giờ tôi đều rất là khoan dung, nhưng nếu nhưng gặp phải loại người đã cho mặt mũi mà còn không biết xấu hổ, tôi tuyệt đối vung một cái tát lớn không chút do dự. Chủ nhiệm Trương, cô có thể có được vị trí ngày hôm nay, hẳn là cũng hiểu rõ, có nhiều bạn thì tốt hơn có nhiều kẻ địch..." Nói xong những lời này, Trương Dương liền cúp điện thoại.
Trương Lập Lan cầm điện thoại ngồi ngơ ngác trên ghế, sửng sốt đủ ba phút đồng hồ, những giọt nước mắt chảy ra ròng ròng, bà vất vả hồi phục tinh thần lại, muốn gọi điện cho Ngô Minh, chỉ là do dự một chút liền cúp máy, bà bỗng nhiên rõ ràng những lời đồn bên ngoài về Trương Dương tất cả đều là thật, thằng nhóc này thật sự không thể đắc tội vào, nếu như mình không phải theo Khổng Nguyên làm ra chuyện này, thì hắn làm sao mà tìm đến đầu của mình? Chỉ là bây giờ Trương Lập Lan thật sự không rõ, Trương Dương rốt cục đã biết được bao nhiêu chuyện của bà, hay tất cả chỉ có thể chờ ngày mai khi gặp hắn rồi mới biết được.
Trương Lập Lan nghĩ tới nghĩ lui, rồi quyết định gọi điện thoại cho Khổng Nguyên.
Khổng Nguyên đang nghỉ ngơi, có chút không nhịn được, nói: "Có chuyện gì, ngày mai nói không được sao?"
Trương Lập Lan nói: "Bộ trưởng Khổng, bí thư Kiều vừa nói chuyện với tôi, kêu tôi chiếu cố cho Trương Dương, anh xem..." Bà căn bản là bịa đặt ra, bởi vì bà cũng đoán chắc rằng Khổng Nguyên sẽ không buồn chán đến nổi đem chuyện này đi hỏi Kiều Chấn Lương làm gì cả.
Khổng Nguyên im lặng một hồi lâu, mới thấp giọng nói: "Nếu bí thư Kiều đã lên tiếng rồi, thì cô tự xử lý đi"
.................................................. .....
Trần Thiệu Bân gọi không ít đồ ăn, hắn muốn làm cho túi tiền của Trương Dương bị tổn thất một chút, như vậy thì trong lòng ngực của hắn mới thoải mái một chút. Khi Đinh Triệu Dũng và Cố Giai Đồng đến, nhìn thấy một bàn đầy đồ ăn, không khỏi líu lưỡi nói: "Khoa trương quá vậy? Hôm nay là ngày gì thế? Tại sao lại long trọng như vậy..."
Trần Thiệu Bân cười nói: "Hôm nay phó thị trưởng Trương lấy được bằng tốt nghiệp chính quy, trong lòng vui vẻ, cho nên mời mọi người đến chung vui..."
Trương Dương cười cười không nói, bây giờ lấy được bằng tốt nghiệp chính quy là chuyện ván đã đóng thuyền rồi, cho Trương Lập Lan thêm một lá gan thì bà ta cũng không dám giở trò gì.
Cố Giai Đồng cũng nhìn ra Trần Thiệu Bân rõ ràng là đang chém Trương Dương một đao, cô trừng mắt nhìn Trần Thiệu Bân một cái, nói: "Trần Thiệu Bân, cậu làm ăn càng ngày càng vì giàu mà bất nhân, Trương Dương là cán bộ chính phủ, một chút tiền lương này làm sao mà đủ đãi khách..."
Trần Thiệu Bân nói: "Ấy, cô đau lòng à!" Thằng nhãi này đúng là nói chuyện không e sợ gì cả.
Cố Giai Đồng mắng: "Muốn bị đòn à, cút qua một bên!"
Mọi người cùng bật cười, Trần Thiệu Bân cười ha hả một tiếng, mời Đinh Triệu Dũng ngồi xuống, rồi cầm lấy thực đơn đưa qua, nhiệt tình nói: "Triệu Dũng, cậu xem, cậu muốn ăn cái gì thì cứ kêu!"
Đinh Triệu Dũng nói: "Trần Thiệu Bân ơi là Trần Thiệu Bân, cậu đúng là không có phúc hậu, lãng phí đáng thẹn biết không vậy?"
Trương Dương cười nói: "Không sao cả, tối hôm nay tôi vui, muốn ăn cái gì thì cứ gọi, không cần phải khách khí!"
Trần Thiệu Bân nói: "Cậu nghe rồi chứ, cậu nghe rồi chứ, cái này mới gọi là khách khí nè, phó thị trưởng Trương sắp được thăng chức rồi đó!"
Cố Giai Đồng nói:"Sao tôi lại không nghe nói?"
Đinh Triệu Dũng cũng gật đầu theo.
Trần Thiệu Bân nói: "Các người nghĩ đi, bằng tốt nghiệp chính quy đã lấy tới tay rồi, sau này Trương Dương là cán bộ đã tốt nghiệp khoa chính quy, có cái bằng cấp này, sau này cơ hội được đề bạt nhất định cũng rất nhiều" Hắn nói chuyện mà nước miếng văng tùm lum cả, lúc này điện thoại di động của hắn vang lên, là Lâm Thanh Hồng gọi điện đến.
Gần đây Trần Thiệu Bân thường hay liên lạc với cô ấy, Lâm Thanh Hồng mỗi lần mà cãi nhau với Lương Thành Long, đều đi tìm Trần Thiệu Bân để kể khổ, Trần Thiệu Bân nói: "Lâm Thanh Hồng, cô cũng đến đi, chúng tôi đều đang ở Phú Quý phường nè, có Đinh Triệu Dũng, Trương Dương, Cố Giai Đồng, còn chưa bắt đầu uống nữa..."
Cúp điện thoại xong, mọi người đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Trần Thiệu Bân.
Trần Thiệu Bân ngạc nhiên nói: "Nhìn tôi làm cái gì?"
Trương Dương nói: "Tôi nói bạn thân này, gần đây cậu qua lại rất gần với Lâm Thanh Hồng thì phải"
Trần Thiệu Bân nói: "Thì đã sao? Tôi và cô ấy là bạn học cũ, qua lại gần cũng là bình thường!"
Đinh Triệu Dũng nói: "Tôi cũng là bạn học của cô ấy, sao lại không thấy cô ấy tìm tôi?"
Trần Thiệu Bân biết bọn họ đang suy nghĩ cái gì, chỉ vào Trương Dương rồi lại chỉ Đinh Triệu Dũng, no1i: "Tôi nói này, tư tưởng của các người có thể không dơ bẩn xấu xa như vậy được không, tôi và Lâm Thanh Hồng tuyệt đối là trong sạch, bạn học mà thôi, bạn bè mà thôi, gần đây cổ phiếu của tôi có vấn đề, có được hỗ trợ đều là do cô ấy giúp, cô ấy và Lương Thành Long cãi nhau, tìm tôi để kể khổ, cũng là bình thường..."
Trương Dương nói: "Bình thường!"
Đinh Triệu Dũng cũng nói: "Bình thường..."
Trần Thiệu Bân nghe ra ý ngoài lời nói của bọn họ, không khỏi nổi nóng lên: "Các người không phải là hoài nghi tôi có gì với cô ấy à..."
Trương Dương nói: "Không phải là hoài nghi cậu, là nhắc nhở cậu, vô luận là Lương Thành Long thế nào, thì dù sao mọi người cũng từng là bạn bè, có một số việc không thể đụng!"
Trần Thiệu Bân nói với Cố Giai Đồng: "Cố Giai Đồng, cô phân xử giúp tôi coi, tư tưởng của đám người này có phải là quá dơ bẩn hay không?"
Cố Giai Đồng cười nói: "Tôi không có quyền lên tiếng, bọn họ có thể là hiểu lầm cậu, nhưng mà bọn họ nhắc nhở, cậu cũng phải chú ý!"
Lúc nói qua lại, Lâm Thanh Hồng đã đến, cô có vẻ tiều tụy, con mắt bị sưng to lên, nhìn ra là vừa mới khóc xong, mọi người vội vàng để cho cô ngồi xuống cạnh Cố Giai Đồng, Trương Dương pha một ly trà nóng mang đến cho cô, cười nói: "Sao vậy? Hai người lại cãi nhau à..."
Lâm Thanh Hồng nói: "Tôi thật sự không thể sống với hắn được nữa rồi..."
Đinh Triệu Dũng nói: "Không đến mức như vậy chứ, kết hôn không bao lâu thì ly hôn, giường còn chưa kịp nóng..."
Lâm Thanh Hồng nói: "Một người mà ngay cả mẹ của tôi cũng không tôn kính, tôi làm sao có thể tiếp tục sinh sống với hắn đây?"
Trần Thiệu Bân nói: "Tôi ủng hộ cô, ly hôn với hắn đi..."
Mọi người đều dùng ánh mắt trách cứ nhìn hắn, người ta đều nói là khuyên hợp không khuyên phân, thằng nhãi này lại dùng phương pháp ngược lại.
Lâm Thanh Hồng nói: "Không nói mấy chuyện không vui này, chúng ta uống rượu đi..."
Cố Giai Đồng nói: "Trong lòng cô không vui thì uống ít thôi, dễ say lắm..."
Lâm Thanh Hồng nói: "Nhất túy giải thiên sầu, say mới tốt!"
Cô cầm lấy chai rượu Ngũ Lương trên bàn tự rót một ly, nâng ly lên nói: "Bây giờ tôi rốt cục đã rõ rồi, đàn bà trong sự nghiệp dù có đạt được thành công lớn thế nào, trong tình cảm nếu như không được trọn vẹn, thì vẫn là một người thất bại thôi..." Cô ngửa đầu lên đem tất cả rượu uống hết.
Trên bàn rượu chỉ cần xuất hiện ra một người mượn rượu giải sầu, bầu không khí của bàn rượu lập tức thay đổi, Cố Giai Đồng khuyên nhủ: "Thanh Hồng, đừng uống nữa, chính cô cũng nói là không đáng, vì sao lại còn muốn chuốc rượu mình..."