Mục lục
Y Đạo Quan Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cung Kì Vĩ nói: "Bí thư Từ, tôi không cho rằng đề nghị của tôi là lập dị, cũng không cho rằng khu đất sân thể dục đó là hạt vừng, tầm quan trọng của khu đất, tôi trong cuộc họp thường ủy đã nói qua rồi, hiện tại không cần thiết phải nói rõ hơn nữa, tất cả những gì mà tôi hiện tại đang làm, tôi có thể cam đoan không có một chút tạp niệm tư tâm nào ở bên trong, nếu tôi trong chuyện này mưu cầu bất kỳ sự tư lợi nào, một khi thẩm tra, bí thư Từ có thể miễn trừ tất cả chức vụ của tôi."

Sự cứng rắn của Cung Kì Vĩ đã khơi dậy cơn tức của Từ Quang Nhiên, y tức giận nói: "Những lời quan miện đường hoàng ai cũng biết nói cả, nhưng nói có lớn hơn nữa, cảm giác tạo cho người ta có đúng lý hợp tình hơn nữa thì cũng không giải quyết được vấn đề tài chính của cảng Nước Sâu, anh ở trước mặt tất cả thường ủy phủ định đầu tư của Tinh Nguyệt, cũng đạt được không ít ủng hộ, tôi cũng rất ủng hộ anh, nếu có thể có lựa chọn tốt hơn, tôi đương nhiên nguyện ý vứt bỏ tập đoàn Tinh Nguyệt, cũng không không muốn tiếp nhận điều kiện hà khắc của bọn họ, nhưng quan điểm của anh chính là liên hợp với Lam Sơn, anh đã đi tới Lam Sơn, kết quả như thế nào? Hiện thực và lý tưởng thường thường tồn tại chênh lệch rất lớn, đồng chí Kì Vĩ, công trình cảng Nước Sâu như tên đã lên dây, chúng ta không thể trì hoãn được, đình công một ngày, tổn thất không thể tính toán, một sự nhượng bộ nho nhỏ đối với tập đoàn Tinh Nguyệt thì tính là gì?"

Cung Kì Vĩ nói: "Bí thư Từ, phía Lam Sơn do dự là bởi vì bọn họ cho rằng nội bộ thành phố Nam Tích chúng ta không hề đạt được nhất trí."

Từ Quang Nhiên nói: "Cái gì gọi là không nhất trí? Lam Sơn không đáp ứng hợp tác chẳng lẽ là trách nhiệm của tôi ư?"

Cung Kì Vĩ nói: "Bí thư Từ, tôi không có ý này, nếu đề nghị này của tôi ngay cả trong nội bộ của chúng ta cũng không thuyết phục được thì sao có thể thuyết phục được lãnh đạo thành phố Lam Sơn?"

Từ Quang Nhiên gật đầu nói: "Anh cuối cùng cũng hiểu được chỗ mấu chốt rồi đấy, anh vì sao không thuyết phục được các đồng chí trong nội bộ chúng ta không? Là vì đề nghị của anh bản thân tồn tại vấn đề!"

Cung Kì Vĩ nói: "Bí thư Từ, tôi hy vọng trong vấn đề cảng Nước Sâu, ngài có thể bình tĩnh suy xét một chút xem làm thế nào mới có thể duy hộ được lợi ích lớn nhất của Nam Tích chúng ta."

Từ Quang Nhiên tức giận nói: "Anh là nói tôi đang làm tổn hại lợi ích của Nam Tíchư? Cung Kì Vĩ, hiện tại người được phân quản công trình cảng Nước Sâu là anh, tôi giao quyền chỉ huy cho anh, tôi cũng không định can thiệp vào chuyện của anh, anh lời thề son sắt rằng phải làm tốt cảng Nước Sâu, mà khi anh phát hiện ý nghĩ của mình trong hiện thực không thể thực hiện được thì lại tìm tới tôi, tôi là bí thư thị ủy thành phố Nam Tích, việc mà tôi phải lo rất nhiều, không chỉ có một cảng Nước Sâu thôi đâu, tôi nói rõ cho anh biết, cái mà tôi cần là kết quả, bất kể anh dùng thủ đoạn gì, tôi chỉ muốn thấy anh mau chóng giải quyết vấn đề tài chính đang làm khốn nhiễu cảng Nước Sâu, tôi chỉ muốn thấy cảng Nước Sâu sớm ngày được xây xong, anh nếu đã được phân quản cảng Nước Sâu thì phải gánh vác tất cả trách nhiệm tương quan, anh có hiểu hay không?"

Cung Kì Vĩ lẳng lặng nhìn Từ Quang Nhiên, y từ trong sự kích động và phẫn nộ vừa rồi nhanh chóng bình tĩnh lại, lòng dạ của Từ Quang Nhiên so với trong tưởng tượng của y thì còn hẹp hòi hơn nhiều, trên vấn đề cảng Nước Sâu đã làm lộ ra hết sự hẹp hòi và ích kỷ của y, Cung Kì Vĩ vốn cho rằng làm tới cấp bậc này của Từ Quang Nhiên thì phải phân rõ công tư, nhưng y hiện tại mới phát hiện, mình lầm rồi, y hôm nay căn bản là không nên tới tìm Từ Quang Nhiên. Từ Quang Nhiên nói không sai, giao quyền lực cho y, y phải gánh vác tất cả trách nhiệm tương quan của cảng Nước Sâu, Từ Quang Nhiên không cần phải giúp y.

Cung Kì Vĩ yên lặng đứng lên, nói khẽ: "Tôi đi đây, bí thư Từ, trước khi vấn đề tài chính của cảng Nước Sâu chưa được giải quyết, tôi sẽ không đến gặp ngài nữa."

Đồng tử của Từ Quang Nhiên chợt co rút lại, những lời này của Cung Kỳ VĨ tràn ngập ý tứ quân lệnh trạng, trong đây hình như còn tràn ngập sự khiêu chiến đối với y, trước đây mình sao không phát hiện hắn có gan lớn như vậy.

Rời khỏi văn phòng của Từ Quang Nhiên, Cung Kì Vĩ vừa đi vừa do dự mà, vốn y còn định đi tới chỗ thị trưởng Hạ Bá Đạt nói chuyện, nhưng nghĩ tới thái độ ba phải của Hạ Bá Đạt, Cung Kì Vĩ cuối cùng vẫn từ bỏ ý định này, Hạ Bá Đạt làm quan từ trên căn bản chính là chơi chính trị, là một cao thủ lý luận chính trị chứ tuyệt đối không phải là một người làm việc thực sự.

Khi đi qua cửa bộ môn tổ chức, gặp tổ chức bộ trưởng Hà Anh Bồi vừa từ bên ngoài đi về, đầu óc của Cung Kỳ Vĩ hiện tại rất loạn, không ngờ lại không để ý tới sự xuất hiện của Hà Anh Bồi, Hà Anh Bồi nói: "Tiểu Cung!"

Cung Kì Vĩ lúc này mới như ở trong mộng mới tỉnh, ngẩng đầu lên, nhìn thấy Hà Anh Bồi vội vàng chào: "Chào bộ trưởng Hà!"

Hà Anh Bồi vẻ mặt tươi cười nói: "Tiểu Cung à, vào văn phòng của tôi ngồi một chút."

Cung Kì Vĩ ngây ra một thoáng, bộ trưởng tổ chức đã lên tiếng, không đi đương nhiên là không được, y đi theo Hà Anh Bồi vào văn phòng, Hà Anh Bồi nói: "Vấn đề chính ban của Trương Dương đã được giải quyết, chuyện này tôi còn tôi còn chưa kịp thông tri cho cậu ấy, ậu ấy là bộ hạ cũ của cậu, hay là cậu báo vơi cậu ấy một tiếng nhé."

Cung Kì Vĩ cười nói: "Chuyện của bộ tổ chức tôi cũng không tiện làm thay."

Hà Anh Bồi cảm thán nói: "Còn trẻ như vậy đã là chính ban, thật sự là tiền đồ vô lượng!"

Cung Kì Vĩ nói: "Trương Dương quả thực là rất có năng lực, loại cán bộ trẻ tuổi có năng lực có nhiệt tình này nên được tin dùng."

Hà Anh Bồi mỉm cười nhìn Cung Kì Vĩ: "Cậu cũng rất trẻ tuổi, cũng có năng lực có nhiệt tình."

Cung Kì Vĩ cười nói: "Không dám nhận, tôi đã hơn bốn mươi tuổi rồi, không còn bao nhiêu không gian để đề thăng nữa."

Hà Anh Bồi nói: "Khiêm tốn quá đó, trên chính trị hơn bốn mươi là tuổi hoàng kim, không gian đề thăng rất lớn."

Cung Kì Vĩ nói: "Tỉnh trưởng Tống cùng tuổi với tôi, người ta giờ đã là cán bộ cấp chính bộ rồi."

Hà Anh Bồi nói: "Nhìn khắp trong nước, nhân vật như tỉnh trưởng Tống liệu có được mấy ai? Kì Vĩ à, muốn ở trên chính trị đạt được bước nhảy vọt lớn, phải có chính tích kiên cố làm cơ sở, trước mắt cảng Nước Sâu đối với cậu mà nói chính là một cơ hội tuyệt hảo đó." Hà Anh Bồi làm công tác tổ chức nhiều năm, biến hóa vi diệu của thành phố Nam Tích gần đây đã khiến y ý thức được, chính đàn Nam Tích có thể sẽ gặp phải một hồi kịch biến, kì binh Cung Kì Vĩ hiện ra cũng không phải là ngẫu nhiên, đủ loại dấu hiệu cho thấy y đã chiếm được sự ưu ái của bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương, công trình cảng Nước Sâu rất có thể là một lần khảo nghiệm của Kiều Chấn Lương đối với y, nếu Cung Kì Vĩ hoàn thành nhiệm vụ một cách viên mãn, thông qua lần khảo nghiệm này, như vậy con đường chính trị của y về sau tất nhiên sáng lạn vô hạn.

Cung Kì Vĩ nói: "Tôi chưa từng nghĩ mình tương lai phải làm đến cấp bậc gì, chỉ muốn hiện tại trên vị trí hiện tại thật thà làm chút chuyện tốt cho Nam Tích, nói ra thật xấu hổ, phó thị trưởng như tôi đây còn chưa làm được gì cho người dân Nam Tích cả."

Hà Anh Bồi nói: "Nếu mỗi một cán bộ đều muốn làm chút chuyện tốt cho người dân, không phải cả ngày chỉ nghĩ làm thế nào mới có thể thăng quan, như vậy đội ngũ cán bộ của chúng ta sẽ thuần khiết hơn nhiều, cải cách mở cửa của chúng ta cũng sẽ nhanh chóng hơn nhiều."

Cung Kì Vĩ cười nói: "Mặc kệ người khác, trước tiên quản tốt bản thân, nếu mỗi người tự quản tốt bản thân mình, đội ngũ tự nhiên sẽ thuần khiết."

Hà Anh Bồi cười nói: "Cậu tới Lam Sơn nói chuyện hợp tác kết quả thế nào?"

Cung Kì Vĩ lắc đầu, nhắc tới chuyện này, trên mặt y lại buồn bã, Cung Kì Vĩ nói: "Tôi tin chính phủ thành phố Lam Sơn đối với cảng Nước Sâu là có hứng thú, nhưng tôi đối với bọn họ mà nói thì phân lượng có chút không đủ, bọn họ cho rằng tôi không đại biểu được ban lãnh đạo Nam Tích, tỏ vẻ hoài nghi đối với thành ý hợp tác của chúng ta."

Hà Anh Bồi thở dài nói: "Thật ra người thích hợp nhất để đề xuất hợp tác không phải là cậu." Y không hề nói rõ ra, nhưng trong lòng thì hiểu rằng bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên mới là người thích hợp nhất để tới Lam Sơn nói chuyện hợp tác khai phá xây dựng cảng Nước Sâu, chỉ có y mới có thể đại biểu cho toàn bộ ban lãnh đạo thành phố Nam Tích, cũng chỉ có như vậy mới có thể xóa tan được sự lo lắng của phía Lam Sơn, nhưng Từ Quang Nhiên vẫn mang thái độ phản đối đối với chuyện hai tòa thành thị hợp tác khai phá cảng Nước Sâu, y sao có thể tự mình đi làm chuyện này.

Trương Dương trở lại Ủy ban thể dục thể thao thì phát hiện trong sân có một chiếc xe Bentley đang đỗ, Trương đại quan nhân cực ít khi thấy một chiếc xe ô tô nào xa hoa như vậy, không nhịn được đứng ngắm nghía một lúc, biển ô tô là biển quân dụng, xem ra thân phận của chủ xe nhất định rất không tầm thường, lại không biết là nhân vật trọng yếu nào tới Ủy ban thể dục thể thao.

Khi Trương Dương đang suy xét thì Phó Trường Chinh đi tới, cười nói: "Chủ nhiệm Trương, ngài đã về rồi à."

Trương Dương gật đầu nói: "Xe của ai thế? Trông khệnh quá nhỉ?"

Phó Trường Chinh nói khẽ: "Của Hà Trường An, Hà tiên sinh!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK