Viên Hiếu Thương nói: "Thời gian Văn Hạo Nam ở Bắc Cảng mặc dù không dài, nhưng đã đắc tội với không ít người, cái khác không nói đến, ngay cả em trai hắn là Trương Dương cũng biến thành thế như nước lửa với hắn, hai ngày trước ở kinh thành, Văn Hạo Nam thiếu chút nữa thì bắt cả Trương Dương."
Kì Sơn cười nói: "Trương Dương gần đây hình như luôn gặp vận đen, tôi nghe nói rất nhiều chuyện không tốt về hắn."
Viên Hiếu Thương nói: "Trên chính đàn lúc lên lúc xuống là chuyện rất bình thường, tôi thấy hắn sở dĩ xúi quẩy, vẫn là do chia tay với Sở Yên Nhiên dẫn tới, thất sủng trước mặt bí thư tỉnh ủy thì về sau khẳng định không được sống tốt."
Kì Sơn nói: "Trương Dương này không dễ dàng như vậy bị ngã nhào như vậy đây, hắn có thể có ngày cho tới hôm nay cũng không phải là hoàn toàn dựa vào quan hệ."
Viên Hiếu Thương nói: "Tuy là nói vậy, nhưng gần đây quyền lực của hắn ở Tân Hải đang dần dần suy yếu, ngay cả khu bảo lưu thuế nhập khẩu một tay hắn làm nên hiện giờ cũng đã bị thị lý thu hồi quyền quản lý, bởi vì chuyện này mà hắn và phó bí thư thị ủy Cung Kì Vĩ cạch mặt nhau."
Kì Sơn nói: "Anh nói như vậy thì tôi càng mà tới thăm hắn."
Viên Hiếu Thương nói: "Tôi mua một chiếc du thuyền, ngày mai hẹn hắn ra biển chơi!"
Đối với lời mời của Viên Hiếu Thương, Trương đại quan nhân vẫn vui vẻ nhận lời, tới du thuyền mua của Viên Hiếu Thương hắn mới phát hiện, hôm nay không chỉ có Viên Hiếu Thương và Kì Sơn, còn có cả sáu vị nữ lang xinh đẹp.
Trương đại quan nhân nhìn oanh oanh yến yến trước mắt thì không khỏi mặt mày hớn hở.
Kì Sơn vỗ vai hắn, nói: "Thế nào chúng ta chúng tôi có phải rất hiểu anh không?"
Trương đại quan nhân nói: "Kì Sơn, anh hay là suy nghĩ tới làm thư ký cho tôi đi, sao lại hiểu tôi tới vậy chưa."
Kì Sơn nói: "Tôi cũng không dám công, đây đều là chủ ý của Hiếu Thương"
Viên Hiếu Thương cười cười chào hỏi Trương Dương, sau đó thì chỉ huy nhổ neo, du thuyền màu trắng chậm rãi lái vào biển xanh, sáu nữ lang đồng thanh hoan hô, thời đại hiện tại tuyệt đối không thiếu nữ lang hám tiền.
Kì Sơn đưa cho Trương Dương một ly rượu vang: "Hôm nay chính là muốn gọi anh ra thư giãn một chút, cũng không có ý gì khác cả, đừng chụp cho chúng ta cái mũ hủ hóa cán bộ đấy."
Trương Dương cười nói: "Cảnh đẹp ý vui, các anh thật sự là rất biết thưởng thức"
Viên Hiếu Thương gọi Trương Dương tới chụp ảnh chung.
Mấy vị nữ lang cởi áo ngoài, mặc bikini, trong nhất thời trên du thuyền xuân sắc khôn cùng, các nàng vây quanh Trương Dương tới sàn tàu, bày ra đủ loại kiểu dáng tư thế khiêu gợi, Viên Hiếu Thương vội vàng chụp ảnh.
Trương đại quan nhân cười ha ha thản nhiên tiếp nhận, sau khi chụp ảnh xong thì nhắc nhở Viên Hiếu Thương: "Hiếu Thương, lát nữa đưa hết phim cho tôi đấy."
Viên Hiếu Thương cười nói: "Anh yên tâm, tôi khẳng định sẽ không gửi tới Ủy ban kỷ luật đâu."
Du thuyền đõ ở một vùng biển xanh thẫm, Trương đại quan nhân thay quần bơi, khí lực kiện mỹ khiến đám nữ hài tử kia nhìn mà đỏ cả mặt, Trương đại quan nhân từ sàn tàu nhảy xuống, chợt hai mỹ nữ cũng nhảy xuống với hắn, chơi trò đuổi bắt trong nước biển, không khí trong lành như vậy, lại có nhiều mỹ nữ làm bạn, Trương đại quan nhân không khỏi vui vẻ thoải mái. Trong đầu thì lại tưởng tượng hắn dẫn chư vị hồng nhan tri kỷ hưởng thụ ở thần miếu đảo.
Viên Hiếu Thương trèo lên sàn tàu thay quần áo lặn, Viên Hiếu Thương nói: "Bên dưới có một con thuyền đắm, tôi thường xuyên lặn ở đây, có muốn xuống xem cùng tôi không."
Trương Dương cười nói: "Thôi, tự anh xuống chơi đi!" Viên Hiếu Thương giơ ngón cái về phía hắn rồi sau đó xoay người nhảy xuống nước.
Kì Sơn tới bên cạnh Trương Dương, nhìn cơ thể của hắn, hơi có chút hâm mộ nói: "Rèn luyện không tồi, thường xuyên văn phòng ít người có thể trạng như anh."
Trương Dương cười nói: "Gần đây cũng nhàn rỗi, dù sao cũng phải tìm chút chuyện mà làm, cho nên tôi vừa có thời gian là rèn luyện ngay tại văn phòng."
Kì Sơn nói: "Tôi còn tưởng rằng làm bí thư thị ủy đều bề bộn nhiều việc, cả ngày bận công vụ chứ."
Trương Dương nói: "Đừng có quanh co lòng vòng, muốn hỏi gì thì nói đi."
Kì Sơn bật cười ha ha: "Chuyện của anh tôi có nghe nói một chút, gần đây hình như không được đắc chí lắm."
Trương Dương nói: "Trên Quan trường nào có chuyện thuận buồm xuôi gió mãi? Quả thực có chút thuận, có điều cũng không nghiêm trọng như bên ngoài đồn đại."
Kì Sơn nói: "Rất nhiều thứ đều là nghe nhầm đồn bậy, tôi vốn cho rằng tình tự của anh sẽ rất kém, sau khi nhìn thấy anh thì mới yên tâm."
Trương Dương nói: "Cám ơn sự quan tâm của anh, tôi vốn không có chuyện gì cả."
Kì Sơn nói: "Nếu đứng một chút, phiền toái trước mắt chỉ là việc nhỏ, so sánh với cả một nhân sinh thì một số phiền toái trước mắt căn bản không tính là gì."
Trương đại quan nhân cười nói: "Sao cảm thấy trong lời nói của anh có chút thiên cơ."
Kì Sơn nói: "Tôi tin phật, tôi tin tam giới lục đạo, tôi tin lục đạo luân hồi."
Trương Dương nói: "Anh không giống người tin phật!"
Kì Sơn nói: "Tín ngưỡng của một người không thể thông qua bề ngoài để phán đoán được."
" Nếu thực sự có lục đạo luân hồi, anh cảm thấy kiếp sau mình sẽ luân hồi đến đạo nào?"
Kì Sơn tựa hồ bị Trương Dương hỏi cho nghẹn lời, hắn cau mày, vẻ mặt trầm tư suy nghĩ, qua một lúc sau mới cười nói: "Chuyện Tương lai tôi làm sao mà biết được?" Phía trước truyền đến tiếng cười vui của các nữ lang, Kì Sơn nói: "Con người sống bên trong dục giới, thứ chúng ta thật sự quá nhiều!"
Triệu Quốc Cường sau khi tiếp nhận chức vụ cục trưởng công an Bắc Cảng. Chuyện thứ nhất mà hắn làm chính là thả Đinh Lâm. Thông qua điều tra hắn phát hiện, cũng không đủ chứng cớ có thể chứng minh Đinh Lâm tham dự buôn lậu, cũng không thể chứng minh cô ta có bất kỳ liên quan gì tới việc cô ta và Phan Cường giết chết Phùng Kính Quốc. Cho nên Triệu Quốc Cường đưa ra quyết định như vậy.
Có thể nói từ ngày Triệu Quốc Cường tới Bắc Cảng, vô số ánh mắt đã dõi theo nhất cử nhất động của hắn, trước đó động tác quá mức cấp tiến của Văn Hạo Nam đã dẫn tới sự cảnh giác của không ít người Mà trên thực tế Văn Hạo Nam không hề mang tới sự bình an và yên tĩnh cho Bắc Cảng, mà là khiến Bắc Cảng trở nên càng rung chuyển và bất an hơn, đa số người không hy vọng Triệu Quốc Cường là Văn Hạo Nam thứ hai.
Triệu Quốc Cường phóng thích Đinh Lâm chẳng khác nào đưa ra một tín hiệu rõ ràng, hắn trong phong cách làm việc thì ôn hòa hơn Văn Hạo Nam.
Ngày Đinh Lâm được phóng thích, Triệu Quốc Cường đặc biệt thẩm vấn Phan Cường, Phan Cường sau khi bị bắt thì miệng vẫn rất cứng, chịu tất cả tội, Văn Hạo Nam trước đó đã tiến hành thẩm vấn hắn nhiều lần, nhưng lại không có được bất kỳ tiến triển nào.
Phan Cường không biết cục trưởng công an Bắc Cảng đã thay đổi người. Hắn lạnh lùng nói: "Không cần hỏi nữa, anh giúp tôi chuyển cáo cho Văn Hạo Nam, tôi không có gì để nói cả. Thua ở trong tay hắn là vì hắn ác hơn tôi."
Trợ thủ bên cạnh Triệu Quốc Cường nói: "Phan Cường. Vị này là cục trưởng Triệu mới của chúng tôi, anh có gì vấn đề gì thì tốt nhất hãy khai thật." Làm rõ thân phận của Triệu Quốc Cường là để khiến Phan Cường buông bỏ lòng phòng bị.
Phan Cường rõ ràng ngây ra một thoáng: "Văn Hạo Nam đâu?"
Triệu Quốc Cường nói: "Bởi vì công tác nên đã được điều tới nơi khác rồi."
Phan Cường nói: "Đi rồi thì tốt." Hắn đối với Văn Hạo Nam sớm đã là căm thù đến tận xương tuỷ.