Chiếc thuyền mô tô thứ nhất đi qua nơi kịch chiến vừa rồi. Trương đại quan nhân đang mai phục trong nước từ dưới nước nhảy lên, một cái ống túyp trong tay hung hăng nện lên mặt tên điều khiển, một côn khiến tên điều khiển ngã ngửa, đồng bạn ngồi sau cũng ngã theo.
Trương đại quan nhân ngay lập tức đoạt lấy thuyền mô tô, vặn ga chuyển hướng, lao tới thủy đạo hẹp ở phía trước bên trái.
Sáu chiếc thuyền mô tô phía sau không ngờ lại phát sinh đột biến như vậy, trong tay nhóm người này tất cả đều trang bị súng tự động, nhắm Trương Dương ở phía trước mà bắn.
Lúc này mưa gió rất lớn, nhắm vào mục tiêu vốn không dễ dàng, huống chi là đang ở trên mặt nước nhộn nhạo sóng, Trương đại quan nhân thành công tránh được loạt đạn phi vào trong thủy đạo hẹp.
Hắn điều khiển thuyền mô tô lái vào kho hàng số 2, vừa một lao vào thì một loạt đạn bắn tới phía sau.
Trương đại quan nhân nghiến răng nghiến lợi: "Con mẹ nó, hôm nay tao sẽ giết sạch chúng bay."
Chiếc thuyền mô tô vào theo từ cửa vào kho hàng vừa rồi mà Trương Dương tiến vào.
Trương Dương lại đi ra từ cửa khác, sáu chiếc thuyền mô tô đã hình thành thế bọc đánh đối với Trương Dương, Trương Dương lợi dụng vật kiến trúc và thủy triều để né tránh đối phương.
Vừa rời khỏi kho hàng liền có một chiếc thuyền mô tô từ phía bên phải bọc đánh tới, đạn liên tiếp bắn ra.
Trương đại quan nhân hạ thấp người, đạn bắn vù vù qua đầu hắn, Trương Dương đồng thời vào lúc cúi người cũng thay đổi phương hướng của thuyền mô tô, phóng tới chỗ đối phương.
Đối phương đang đổi băng đạn mới thì nhìn thấy Trương Dương điều khiển thuyền mô tô đột nhiên lướt tới bên cạnh, tên điều khiển sợ đến nỗi vội vàng thay đổi phương hướng, khi cách đối phương khoảng hai thước thì Trương Dương dùng sức đề ga, thuyền mô tô rời khỏi mặt nước, hoàn thành một động tác nhảy lên rất đẹp. Trương Dương ở trên không trung một tay nắm tay ga, ống tuýp trong tay phải thì hung hăng nện vào đầu tên cầm súng.
Tên cầm súng vừa thay đạn xong, đang chuẩn bị bắn tiếp thì đầu đã bị đập vỡ toang, một tiếng rơi vào trong nước.
Thuyền mô tô từ không trung hạ xuống mặt nước, Trương Dương lại phi vào trong kho hàng.
Ba chiếc thuyền mô tô thay đổi phương hướng, đạn đan vào nhau bắn tới Trương Dương, Trương Dương bỏ thuyền nhảy vào tỏng nước, đạn liên tiếp bắn trúng thuyền mô tô, bình xăng của thuyền mô tô bị bắt lửa, bùm một tiếng nổ tung. Đối phương vẫn không có ý định ngừng bắn, đạn từ phía trên bắn rải xuống dưới nước.
Trương đại quan nhân lợi dụng vật kiến trúc và vách tường để che chắn người.
Một loạt đạn qua đi, Trương Dương lẻn tới, ống tuýp trong tay đâm xuyên khoang động cơ của thuyền mô tô, đối phương cảm thấy thân thuyền chấn động, một cây ống tuýp không ngờ xỏ xuyên qua thân tàu nhô ra, thuyền mô tô bị hao tổn nghiêm trọng, lập tức tắt máy.
Hai người đó cả kinh nói: "Hắn vẫn ở bên dưới!"
Mấy người giơ súng tự động nhắm xuống dưới nước tiếp tục bắn, Trương đại quan nhân đã chạy trốn tới khu vực an toàn, hắn tu luyện đại thừa quyết, cho dù ở dưới nước ba ngày ba đêm cũng không có vấn đề gì, đương thời chỉ sợ không có người thứ hai có được bản sự như hắn.
Phía trên có hai người nhảy vào trong nước, hai người đều đeo mặt nạ, trên đầu gắn đèn, dùng đèn chiếu sáng mặt nước tối tăm, muốn tìm kiếm vị trí của Trương Dương.
Thân ảnh của Trương đại quan nhân thoáng hiện ở ven tường, hai người giơ súng lên rồi nhấn cò nhấn cò.
Trương đại quan nhân trước khi bọn họ bắn xong đã lẻn tới một vách tường khác.
Hai người ở dưới nước ra hiệu cho nhau, phân biệt từ hai phía trái phải bọc đánh.
Chờ bọn họ đồng thời xuất hiện sau tường vây thì lại phát hiện phía sau căn bản không có căn bản không có ai, Trương đại quan nhân giống như quỷ mỵ xuất hiện phía sau một người ở bên phải, vươn tay ra bịt miệng mũi tên đó rồi dứt khoát bẻ gãy cổ hắn, đoạt lấy súng từ trong tay hắn.
Người ở trong nước duy và động tác sẽ trở nên chậm chạp, một gã người Nhật Bản khác sau khi đồng bạn bị giết mới ý thức được nguy hiểm, hắn vội vàng chĩa họng súng bắn Trương Dương. Đáng tiếc hắn ra tay căn bản không thể bằng được Trương Dương, Trương đại quan nhân đã nhấn cò súng trước, bắn nát ngực hắn, máu tươi từ đáy nước lan ra.
Trương Dương bơi tới đoạt súng lục trong tay hắn.
Thi thể chậm rãi nổi lên mặt nước.
Bốn gã người Nhật Bản vẫn ở trong kho hàng đang hết sức chăm chú nhìn biến hóa trên mặt nước, khi bọn họ nhìn thấy một cỗ thi thể nổi lên thì nhất tề chĩa họng súng về phía đó. Cơ hồ lập tức bọn họ nhận ra đó là người của mình, không bao lâu sau thì cỗ thi thể thứ hai lại nổ lên. Bốn gã người Nhật Bản nhìn nhau, trên mặt bọn họ hiện ra vẻ hoảng sợ, cơ hồ đồng thời đưa ra một quyết định, đang bóp ga chuẩn bị rời khỏi kho hàng thì Một cỗ thi thể bỗng nhiên bị đẩy ra, Trương đại quan nhân từ trong nước hiện thân, hai tay cầm hai khẩu súng tự động nhắm vào đối phương mà bắn, bốn gã người Nhật Bản thậm chí còn chưa có động tác bắn trả thì đã bị hắn bắn chết tạ chỗ.
Trương Dương từ trong nước trồi lên, hắn tới gần một chiếc thuyền mô tô rồi đẩy thi thể trên đó xuống nước, vặn ga, chậm rãi lái ra khỏi kho hàng.
" Tình huống của Cảng mới thế nào?" Hạng Thành bấm sos điện thoại của Cung Kì Vĩ.
Cung Kì Vĩ lớn tiếng nói: "Tổn hại nghiêm trọng, đa số bến tàu đều đã bị nước biển nhấm chìm, ở hiện trường gió rất lớn, mưa thì ngứt rồi. Hy vọng thời tiết tiếp theo sẽ không chuyển biến xấu nữa..." Khi Cung Kì Vĩ đang nói chuyện thì trên bầu trời lại vang lên tiếng sấm liên tiếp.
Hạng Thành nói: "Kì Vĩ đem giao hiện trường cho Quốc Cường, anh tới câu lạc bộ thuỷ thủ, tình thế nơi đó vô cùng hỗn loạn, cần phải có người tới chỉ huy."
Cung Kì Vĩ nói: "Bí thư Hạng, tình huống tình huống rất ác liệt, có gần ngàn người dân còn chưa kịp di dời."
Hạng Thành nói: "Kì Vĩ, rất nhiều địa phương của Bắc Cảng tình thế đều rất ác liệt, nhân thủ của chúng ta có chút không đủ, anh trước tiên đi giải quyết vấn đề bên kia đã."
Đáp dạ một tiếng rồi gác điện thoại, tìm Triệu Quốc Cường đang chỉ huy ở tuyến đầu, ghé vào tai hắn nói chuyện mình phải đi.
Triệu Quốc Cường lớn tiếng nói: "Câu lạc bộ Thuỷ thủ bên kia địa thế cao, chắc không có vấn đề gì đâu."
Cung Kì Vĩ nói: "Bí thư Hạng nói tình huống bên kia vô cùng hỗn loạn, nơi này giao cho anh, tôi qua bên kia xem thế nào."
Triệu Quốc Cường gật đầu, chỉ chỉ vào xe việt dã ở xa xa: "Tôi bảo lái xe đưa ngài đi."
Cung Kì Vĩ vừa mới lên xe thì mưa tựa hồ lại lớn hắn, gió thổi cho thân xe lung lay, lái xe địa đi tới, có điều khiến bọn họ vui mừng là, khi tiếp cận câu lạc bộ thuỷ thủ thì nước ở bánh xe thấp đi, xem ra tình huống nơi này không nghiêm trọng lắm.
Khi tới trước cửa lớn của câu lạc bộ thuỷ thủ thì phát hiện đường trước cửa rất ít nước đọng, Cung Kì Vĩ không khỏi có chút kinh ngạc, vừa rồi Hạng Thành nói với mình như vậy rằng tình huống rất khẩn cấp, nhưng tình huống hiện trường không nghiêm trọng như những gì y nói.