Mục lục
Y Đạo Quan Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Hi lại hỏi Nhậm Tòng Phong: "Xin hỏi chủ nhiệm Nhậm, dỡ bỏ Hương Sơn biệt viện là quyết định của ban di dời Tây Kinh Tây Kinh các anh hay là được lệnh của thượng cấp."

Nhậm Tòng Phong nghĩ thầm cô thế này không phải là chơi tôi ư? tôi nếu nói là chúng tôi tự quyết định, tất cả trách nhiệm tất nhiên sẽ do chúng tôi gánh, còn tôi nói nhận được lệnh của thượng cấp thì cô khẳng định sẽ truy hỏi là ai hạ lệnh, không khéo tôi sẽ đắc tội với lãnh đạo, Nhậm Tòng Phong nói: "Xin lỗi, về chuyện này tôi không thể phụng cáo." Không tiện trả lời thì dứt khoát không trả lời.

Dương Hi hiển nhiên là có chuẩn bị mà đến, cô ta tiếp tục truy hỏi: "Căn cứ vào tình huống mà chúng tôi tìm hiểu được thì ban di dời các anh mướn nhân viên xã hội tiến hành quấy rầy và đe dọa những người có quyền sở hữu đất, chuyện này có thật hay không?"

Nhậm Tòng Phong chưa kịp trả lời thì Trương đại quan nhân đã đáp: "Là thật!"

Nhậm Tòng Phong liếc Trương Dương một cái, Trương đại quan nhân căn bản không thèm quan tâm tới hắn, tiếp tục nói: "Về hành vi của nhưng nhân viên tạp vụ xã hội này tôi đã viết một bản tài liệu, lát nữa sẽ cung cấp cho các cô."

Dương Hi cười cười, tiếp theo đặt câu hỏi với Nhậm Tòng Phong: "Chủ nhiệm Nhậm, bốn nam tử bị giết gần Hương Sơn biệt viện có phải có quan hệ làm thuê cho ban di dời khu Tây Kinh hay không?"

Nhậm Tòng Phong lắc đầu quả quyết nói: "Tôi căn bản không biết bốn người đó, hành vi của bọn họ không có bất kỳ liên quan gì tới ban di dời khu Tây Kinh chúng tôi." Hắn chối bay chối biến.

Dương Hi nói: "Nhưng căn cứ vào điều tra của chúng tôi thì ban di dời các anh từng nhiều lần thuê đám người này, hơn nữa từng nhiều lần trả thù lao cho bọn họ, bọn họ đối với bên ngoài cũng tuyên bố là người của ban di dời khu Tây Kinh."

Nhậm Tòng Phong nói: "Đồng chí Phóng viên, chuyện không có chứng cứ tôi hy vọng cô đừng nói lung tung, như vậy sẽ tạo thành ảnh hưởng bất lợi cho chúng tôi."

Dương Hi cười nói: "Chuyện không có chứng cứ chúng tôi cũng sẽ không nói lung tung, nhâm chủ nhiệm Nhậm kiên trì nói không thì chúng tôi tạm thời sẽ tạm thời tin lời nói của chủ nhiệm Nhậm, tôi có thể hỏi tiếp, sau khi chuyện này phát sinh rồi thì chính sách của các anh đối với Hương Sơn biệt viện liệu có thay đổi gì hay không? Còn kiên trì muốn dỡ bỏ nơi này hay không?"

Cảnh Thiệu Trung nói: "Vấn đề này để tôi trả lời đi, gần đây sinh ra rất nhiều quan điểm bất đồng, có nhân sĩ của giới thư pháp đề xuất, Hương Sơn biệt viện là chỗ ở cũ của Thiên Trì tiên sinh, có ý nghĩa kỷ niệm rất quan trọng, bọn họ cũng đề nghị bảo vệ nơi này như văn vật, trước mắt chúng tôi đang áp dụng đánh giá và luận chứng tích cực đối với nơi này, tin rằng không lâu nữa sẽ có một đáp án rõ ràng."

Cảnh Thiệu Trung nói xong những lời này thì đứng dậy cáo từ, Nhậm Tòng Phong cũng đi theo.

Dương Hi chờ bọn họ đi rồi thì cũng kết thúc phỏng vấn, tới trước mặt Trương Dương cười nói: "Bí thư Trương, xem ra chuyện này có biến hóa rồi."

Trương Dương cười nói: "Đa tạ Dương đại phóng viên đã ra sức tương trợ."

Dương Hi nói: "Vũ Ý là bạn tốt của tôi, cô ta đề xuất bảo tôi giúp thì tôi đương nhiên sẽ làm hết sức."

Cười nói cười nói: "Có thời gian tới Tân Hải, tôi nhất định sẽ tận tình địa chủ."

Dương Hi từ dưới đất nhặt lên một tờ giấy Tuyên Thành có viết chữ, khen: "Chữ đẹp!"

Trương đại quan nhân cười nói: "Khi tôi buồn thì viết chơi ý mà."

Dương Hi nói: "Vậy tặng tờ này cho tôi đi."

Trương Dương nói: "Được."

Dương Hi nói: "Chuyện này tôi sẽ làm một chuyên đề kéo dài, tranh thủ dẫn tới sự chú ý của dẫn tới đối với di sản văn hóa." Cô ta đã đẩy Hương Sơn biệt viện tới độ cao của di sản văn hóa. Nếu Hương Sơn biệt viện thực sự được liệt vào di sản văn hóa, như vậy chuyện không nghi ngờ gì nữa sẽ phát sinh chuyển cơ và biến hóa bất ngờ.

Đợt sóng này xuống thì đợt khác lại lên, chuyện Hương Sơn biệt viện vẫn chưa kết thúc thì hội từ thiện của Thiên Trì tiên sinh lại xảy ra vấn đề, tổng giám tài vụ của hội từ thiện Lý Khải Phàm bị tình nghi dính líu đến phạm tội thương nghiệp mà bị phê bắt, nhưng hắn không biết vì sao lại nhận được tin tức trước, trước khi cảnh phương tìm tới thì hắn đã bỏ trốn, tài khoản tài chính của hội từ thiện tạm thời bị phong tỏa.

Hội từ thiện do một tay La Tuệ Ninh sáng lập, bà ta là người quản lý cao nhất của hội từ thiện, nhưng La Tuệ Ninh không hề tham dự vào quản lý cụ thể của hội từ thiện, hội từ thiện Thiên Trì tiên sinh này, lúc dầu mới khởi động là dùng vốn do bán đấu giá tác phẩm thư pháp của Thiên Trì tiên sinh mà có, còn có một bộ phận là Hà Trường An cung cấp, nhân viên quản lý của hội phần lớn là kiêm chức, nhân viên chủ yếu cấu thành ba bộ phận, một là bạn bè và đệ tử của Thiên Trì tiên sinh lúc sinh tiền, hai là quan hệ và bằng hữu của La Tuệ Ninh, ba là một số người trẻ tuổi nhiệt tâm với công việc từ thiện, ban quản lý cấu thành từ hai bộ phận trước, sau khi tiến vào thời đại hiện tại, từ thiện bất tri bất giác đã trở thành một danh từ mốt, mọi người không chỉ thông qua từ thiện để biểu đạt tình yêu của mình, đồng thời từ thiện cũng liên hệ rất nhiều quan hệ lại với nhau, đủ loại hoạt động từ thiện trở thành sân khấu để quần thể xã hội kết giao.

La Tuệ Ninh sáng lập hội từ thiện hoàn toàn là dựa theo ý nguyện của Thiên Trì tiên sinh, trong quá trình thành lập hội từ thiện, sức ảnh hưởng cá nhân của bà ta cũng mang tới tác dụng rất lớn, nhưng sau khi hội từ thiện thành lập thì La Tuệ Ninh không thể chuyện gì cũng tự mình đi làm, cho nên bà ta ủy thác quyền quản lý hội từ thiện cho người của bà ta, nhất là sau khi hội từ thiện đi vào quỹ đạo, La Tuệ Ninh đã rất ít tham gia vào công tác trong đó, hội từ thiện tuy rằng dùng danh nghĩa của Thiên Trì tiên sinh dựng lên, nhưng rất nhiều người gia nhập hội từ thiện không phải mộ danh Thiên Trì tiên sinh, trong đó có rất nhiều thương nhân nổi danh, Hà Trường An chính là một trong số đó.

Hội từ thiện còn có không ít người quản lý, những người quản lý này đều rất có lai lịch, bọn họ cũng có thân phận cùng loại với La Tuệ Ninh, người nhà nắm những vị trí quan trọng trong quan trường. Bọn họ phải đứng ở sau lưng, cho nên bọn họ không thể không trút tinh lực dư thừa vào những phương diện khác, gia nhập hội từ thiện, làm sự nghiệp từ thiện, một là có thể kiếm chút thanh danh tốt cho người nhà, hai là có thể thông qua phương thức này để từ đường bên củng cố các mặt quan hệ giữa người với người, coi như là góp một phần sức cho sự nghiệp chính trị của người nhà. Sự gia nhập của quần thể này liền dẫn động các giới khác, cho nên hội từ thiện của Thiên Trì tiên sinh thời gian thành lập tuy rằng rất ngắn, nhưng phát triển lại vô cùng nhanh chóng. Sức ảnh hưởng của giới đặc biệt của kinh thành cũng mỗi ngày mỗi lớn.

Sóng thần của Bắc Cảng Lần này chỉ cần thông qua con đường này thôi đã quyên góp được gần năm trăm ngàn vạn, trong đó vào hôm tiệc tối từ thiện đã quyên góp được hai ngàn bốn trăm vạn.

Vấn đề của Hội từ thiện là ở trên người Lý Khải Phàm, mà vấn đề của Lý Khải Phàm bị điều tra ra lại thuần túy là do trùng hợp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK