Kiều Mộng Viện nói: "Không khác biệt lắm."
Trương Dương nói: "Nếu như vậy, tôi nói cho Lương Thành Long biết để hắn chết tâm này."
Kiều Mộng Viện có chút áy náy nói: "Trương Dương, anh không trách tôi chứ?"
Trương Dương nói: "Trách cô cái gì?"
"Tôi không thể giúp đỡ cho bạn của anh."
Trương Dương nở nụ cười ha ha: "Sinh ý là sinh ý, bạn bè là bạn bè, việc này tôi phân rất rõ." Nhìn con mắt của Kiều Mộng Viện, hắn nói với ý tứ sâu xa: "Cô rất quan tâm suy nghĩ của tôi?"
Kiều Mộng Viện mặt đỏ lên, gật đầu.
Trương đại quan nhân nói: "Tôi cũng như vậy."
"Không giống!", Kiều Mộng Viện hơi giật giật lông mi, dùng ẩm trà tới che giấu biểu tình hoảng loạn lúc này của cô ấy.
Trương Dương ngẩng đầu, nheo con mắt lại nhìn ánh mặt trời sau buổi trưa, ngày nắng xuân rất ấm áp, rất nắng, đắm chìm trong ánh nắng như vậy, sẽ làm người ta sản sinh một cảm giác buồn ngủ, khiến cho hắn chỉ muốn tìm một chỗ ngủ, Trương Dương ngáp một cái nói: "Gần đây tôi càng ngày càng lười."
Kiều Mộng Viện mỉm cười nói: "Tôi đã nhìn ra!",
Trương Dương nói: "Ngay cả tôi cũng không biết vì cái gì? Làm một chuyện gì đều không có tinh thần, đại khái ở trong quan trường lâu, cảm giác tất cả xung quanh thiếu lực hấp dẫn với tôi."
Kiều Mộng Viện nói: "Anh thuộc về người không chịu ngồi yên, hiện tại chuyện trù bị của đại hội tỉnh đã xong không khác biệt, bên cạnh anh lại có Thường Lăng Phong giúp anh, chuyện lớn việc nhỏ đều không cần anh tự mình đi hỏi đến, cho nên anh mới có cảm giác như vậy, người như anh cần hoạt động liên tục, chỉ có như vậy anh mới có thể giữ đủ hưng phấn."
Trương Dương cười ha hả nói: "Cô thật đúng là lý giải tôi."
Kiều Mộng Viện nói: "Khu công nghiệp cao của Nam Tích đã bắt đầu khởi động, thấy tình hình thành phố có ý định đem cái này giao cho anh phụ trách."
Trương Dương nói: "Thật ra có đề cập qua với tôi, phỏng chừng sau khi đại hội tỉnh chấm dứt, khu công nghiệp cao là nơi đi kế tiếp của tôi."
Kiều Mộng Viện giơ tách trà lên nói: "Dùng trà thay rượu, trước chúc anh thăng chức."
Trương Dương nói: "Nói là thăng chức, nhưng tôi không hứng thú nỗi?"
Kiều Mộng Viện nói: "Đại khái là anh trong khoảng thời gian này quá mệt mỏi, hẳn là nên điều chỉnh một chút, chờ anh khôi phục lại, anh sẽ phát hiện cuộc sống xinh đẹp như vậy."
Trương Dương nói: "Cô là một thương nhân, mục tiêu cuộc sống của cô có phải là không ngừng tích lũy tài phú, dùng tài phú tới chứng minh giá trị làm người của cô?"
Kiều Mộng Viện hỏi ngược lại: "Anh là một quan viên chính phủ, mục tiêu cuộc sống của anh có phải là không ngừng mà hướng về phía trước, dùng quan chức của anh tới chứng minh giá trị làm người của anh?"
Trương Dương suy nghĩ một chút, qua một hồi lâu mới gật đầu nói: "Lúc trước tôi có nghĩ như vậy, nhưng hiện tại tôi phát hiện, lực hấp dẫn của quan trường với tôi không có lớn như trong tưởng tượng.”
Kiều Mộng Viện nói: "Tạm thời thôi!",
Trương đại quan nhân thở dài nói: "Vì sao lúc tôi nói thật luôn luôn không ai tin tưởng?"
……………………………………..
Công tác chuẩn bị của đại hội tỉnh rõ ràng bởi vì viêm phổi loại R ảnh hưởng, Nam Tích là chổ phát bệnh viêm phổi đầu tiên của Bình Hải, cũng là chổ có ca bệnh bị nhiễm và ca bệnh tử vong nhiều nhất, lúc công tác báo danh đại hội tỉnh chính thức bắt đầu, bóng ma của viêm phổi khẩu hình vẫn không có hoàn toàn rút đi, các thành phố có thể còn cố kỵ đối với viêm phổi khẩu hình, danh sách vận động viên cũng không phải đội hình cực mạnh của bọn họ, nguyên nhân chủ yếu là, rất nhiều vận động viên có trình độ cấp thế giới cấp quốc gia không muốn đến Nam Tích dự thi, mặc dù hiện tại kháng thể bệnh độc đã sản xuất số lượng lớn, thế nhưng trong lòng rất nhiều người Nam Tích vẫn là một khu ổ bệnh, bọn họ không muốn mạo hiểm tới, mặc dù từ đây đến đại hội tỉnh còn ba tháng. Cái này khiến cho đại hội tỉnh đối mặt một vấn đề tương đối nghiêm trọng, vận động viên rất có thể tất cả đều vắng mặt trong lần đại hội tỉnh này, đại hội tỉnh đang tiến hành có thể trở thành lần ảm đảm nhất trong lịch sử.
Ủy ban thể dục, cuộc họp tổ đảng, mấy đảng viên đều là hết đường xoay xở, phó chủ nhiệm Lý Hồng Dương thở dài nói: "Chủ nhiệm Trương, tôi đã gọi rất nhiều điện thoại cho ủy ban thể dục của các thành phố khác, hy vọng bọn họ có thể phái vận động viên ưu tú nhất đến đây, nhưng biểu hiện của bọn họ đối với lần đại hội tỉnh này đều rất tiêu cực, lần này phái tới đa số đều là vận động viên hạng hai hạng ba."
Tổ trưởng Đoạn Kiến Trung tổ kiểm tra kỷ luật nói: "Cũng không phải bởi vì viêm phổi loại R sao, tôi rất kỳ quái, hiện tại kháng thể của viêm phổi loại R đã bắt đầu sản xuất, cho dù bị nhiễm cũng có thể rất nhanh chữa tốt, bọn họ sợ cái gì?"
Phó chủ nhiệm Thôi Quốc Trụ nói: "Nói cũng không thể nói như vậy, Nam Tích chúng ta dù sao cũng là chổ có tình hình bệnh dịch nặng nhất Bình Hải, kháng thể viêm phổi khẩu hình mặc dù đang bắt đầu sản xuất, thế nhưng viêm phổi loại R trong khoảng thời gian ngắn còn gặp phải, ngày hôm qua bên kinh thành lại xuất hiện một ca bệnh tử vong, muốn cho mọi người hoàn toàn tiêu trừ sợ hãi đối với bệnh dịch có thể còn cần một thời gian."
Tiêu Điều Mẫn nói: "Nếu như thật sự như vậy, vận động viên trên trình độ cao trong tỉnh cơ bản sẽ không tới tham gia, giới lực hấp dẫn của đại hội tỉnh sẽ suy giảm lớn."
Lý Hồng Dương nói: "Tôi đề nghị kéo dài thời gian báo danh thích hợp, chúng ta phân công nhau làm công tác tư tưởng cho các thành phố, tranh thủ cho bọn họ phái vận động viên hạng nhất đi tới Nam Tích, tham gia đại hội tỉnh lần này...”
Ngón tay của Trương Dương gõ nhẹ trên bàn họp một chút, hắn thản nhiên nói: "Nên làm cái gì bây giờ thì làm cái ấy, công tác báo danh không lý do kéo dài vì bọn họ, lúc trước không có tiền lệ như vậy, chúng ta cũng sẽ không ngoại lệ, không đến rất tốt, đỡ tranh huy chương với chúng ta!",
Thật ra những người khác cũng đều nghĩ tới cái này, bất quá không ai công khai nói ra giống như Trương Dương vậy.
Tang Kim Đường vẫn chưa nói chuyện đã lên tiếng nói: "Chủ nhiệm Trương, chúng ta làm như thế này, có phải là có chút, thắng không cần đánh?"
Trương Dương nói: "Cái gì gọi là thắng không cần đánh? Tôi lúc trước nói như thế nào? Nam Tích chúng ta muốn lần này đoạt hạng nhất của hai bảng huy chương, bảng thành tích của đại hội tỉnh lần này, lúc tôi nói những lời này, các người không phải trong lòng đều kêu không có khả năng? Thật ra trong lòng tôi cũng không có nhiều nắm chắc, muốn đạt thành cái mục tiêu này, hy vọng không phải không có, thế nhưng cực kỳ bé nhỏ, tuy rằng chúng ta giai đoạn trước làm rất nhiều công tác chuẩn bị, muốn thực hiện cái mục tiêu này, phải muốn thiên thời, địa lợi, nhân hòa, ba cái thiếu một thứ cũng không được, địa lợi chúng ta có, nhân hòa chúng ta cũng không thành vấn đề, nhưng thiên thời đâu? Hiện tại thiên thời có, viêm phổi loại R khiến cho nhân tâm mọi người hoảng sợ, bọn họ cũng không dám tới Nam Tích, vận động viên ưu tú nhất không mạo hiểm tới đây tham gia thi đấu, từ danh sách báo danh mà xem, bọn họ phái tới phần lớn là vận động viên hạng hai hạng ba, chuyện của người khác chúng ta mặc kệ, bọn họ cho dù phái làm cơm quét rác đến đây, chúng ta vẫn phải xem như quý khách tiếp đãi."