Trương Dương nói: "Hắn tức giận hay không không liên quan tới tôi, anh trở về giúp tôi chuyển cáo tới hắn, nếu hắn còn dám bán đứng Mẫn nhi để đổi lấy lợi thế chính trị thì tôi quyết không tha cho hắn, còn nữa, hắn muốn tìm tôi thì cứ đến. Tôi chờ hắn!"
Khóe môi Quyền Chính Thái phác ra một nụ cười bất đắc dĩ, hắn lần này tới đến tìm Trương Dương còn có một băn khoăn. Đó chính là sợ Trương Dương làm lộ chuyện hắn giúp Trương Dương, hắn nói khẽ: "Thật ra nếu Trương tiên sinh kiên trì nói không làm thì Kim tướng quân cũng không lấy ra được chứng cớ gì."
Trương Dương cũng biết Quyền Chính Thái đang lo lắng điều gì, hắn cười nói: "Anh yên tâm đi, hắn có khệnh đến mấy thì cũng chỉ là ở nước anh thôi, đến chỗ chúng tôi thì chẳng là gì cả. Chuyện giữa chúng ta tôi sẽ vĩnh viễn giữ bí mật, tuyệt đối sẽ không tiết lộ nửa điểm, cho nên anh đừng lo."
Quyền Chính Thái mặt có chút đỏ lên, bị người nhìn thấu tâm tư khó tránh khỏi có chút xấu hổ.
Quyền Chính Thái nói: "Kim tướng quân về sau còn có thể thông qua phương diện ngoại giao để gây áp lực, nếu muốn thay đổi tình huống thì tốt nhất hãy mau chóng để Kim tiểu thư công khai ra mặt."
Trương Dương nói: "Tôi biết rồi!"
Quyền Chính Thái và Bạch Chí Quân tới vội vàng mà đi cũng gấp gáp, sau khi nói chuyện với Trương Dương, hai người lập tức phải rời khỏi Tân Hải, Trương đại quan nhân vẫn khá hiếu khách, thịnh tình giữ hai người lại thê vài ngày, Quyền Chính Thái dù sao cũng phải về báo cáo kết quả công tác, hắn uyển chuyển từ chối hảo ý của Trương Dương.
Bạch Chí Quân trước khi đi còn cầm tay Trương Dương, nói: "Bí thư Trương, chuyện này vẫn cần làm chút công tác, Kim Thừa Hoán và tư lệnh của bảo an của Nam Triều Tiên, hắn gây áp lực không nhỏ tới đại sứ quán, anh tốt nhất câu thông với phía đại sứ đi." Hắn không quên nhắc nhở Trương Dương: "Đại sứ Thư và bí thư Cố là bạn tri kỷ, anh có thể nói một tiếng với bí thư Cố."
Trương Dương mỉm cười gật đầu, Bạch Chí Quân rõ ràng là đang bán cho mình một cái nhân tình. Quan hệ của Thư Anh Hằng và Cố Doãn Tri hắn biết từ lâu rồi, nhưng Trương Dương vẫn cho rằng không cần thiết phải kinh động tới Cố Doãn Tri, hiện tại mình đã về trong nước gì, Kim Thừa Hoán cho dù lợi hắn đến mấy thì cũng không thể bắt được hắn.
Tiễn bước Bạch Chí Quân và Quyền Chính Thái rồi, Trương Dương trở lại văn phòng, bấm số điện thoại của Kim Mẫn Nhi, Kim Mẫn Nhi trước mắt đang ở Đông Kinh, tổng bộ sự nghiệp của Lam Tinh ở hải ngoại là ở đó, nghe nói cha vẫn đuổi sát Trương Dương không tha, Kim Mẫn Nhi không khỏi có chút lo lắng: "Trương Dương, ông ta liệu có tạo thành ảnh hưởng không tốt gì tới anh không, hay là để em gọi điện thoại cho ông ta, để ông ấy đừng có bám lấy anh nữa."
Trương Dương nói: "Hắn tức giận cũng là điều khó tránh khỏi, con gái bị anh bắt cóc, đổi thành là ai cũng sẽ nuốt không trôi cục tức này đâu."
Kim Mẫn Nhi nghe hắn nói như vậy thì không khỏi bật cười.
Trương Dương nói: "Chuyện tiến triển vẫn thuận lợi chứ?"
Kim Mẫn Nhi ừ một tiếng: "Hệ thống quản lý của Lam Tinh vẫn luôn rất hoàn thiện, sau khi bác gặp chuyện không may, công ty cũng không phải chịu ảnh hưởng quá lớn, em gần đây tổ chức họp suốt, chuẩn bị toàn diện tiếp nhận công tác của Lam Tinh."
Trương Dương nói: "Lam Tinh là tâm huyết cả đời của bác em, nhất định không thể để nó suy sụp, Mẫn nhi, anh chỉ lo lắng em sẽ tìm tới em."
Kim Mẫn Nhi nói: "Trời cao chi bay, hiện tại ông ta cũng không quản được nhiều như vậy đâu, nếu ông ta còn dám bức em, cùng lắm thì em đoạn tuyệt quan hệ cha con với ông ta."
Trương Dương nói: "Giữa cha con tốt nhất đừng để găng tới mức đó."
Hai người hàn huyên chừng nửa giờ thì Trương Dương mới buông điện thoại.
Buổi trưa, Trình Diễm Đông tới tìm hắn, cũng mang tới cho Trương Dương một tin tức khá bất ngờ, tiền chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Tân Hải Hồng Trường Thanh bởi vì trúng độc khi gamà chết trong nhà, thi thể bị phát hiện vào buổi sáng hôm nay, thời gian tử vong đã qua ba ngày.
Trương Dương nhíu mày, người đầu tiên hắn nghĩ đến chính là Trần Cương. Hồng Trường Thanh và Trần Cương trước đây trường kỳ giữ quan hệ nam nữ bất chính, chẳng lẽ chuyện này có liên quan tới Trần Cương?
Trình Diễm Đông nói: "Căn cứ kết quả khám tra hiện trường bước đầu thì chắc là không may, trên cơ bản đã bài trừ khả năng bị giết, có điều ở hiện trường lục soát được rất nhiều thứ."
Trương Dương nói: "Là cái gì?"
Trình Diễm Đông lộ ra một nụ cười kín đáo: "Chắc là lần này bí thư Trần của Ủy ban kỷ luật gặp phiền toái rồi."
Hiện tại Trần Cương giống như kiến bò trên chảo nóng, Hồng Trường Thanh tử vong bất ngờ khiến hắn cảm thấy chấn kinh, có điều ngoài chấn kinh ra thì còn có sợ hãi, quan hệ giữa hắn và Hồng Trường Thanh đã gắn bó rất nhiều năm, trong tay Hồng Trường Thanh khẳng định nắm rất nhiều chứng cớ bất lợi đối với hắn, nữ nhân này này trước đây không chỉ một lần uy hiếp hắn, vừa nghĩ tới chuyện này là Trần Cương liền bắt đầu đứng ngồi không yên, tiếng chuông điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên, dọa cho Trần Cương nhảy dựng, hắn ổn định tâm thần một chút rồi cầm điện thoại lên: "Alo..." Giọng nói của hắn gượng gạo mà vô lực, bất kỳ ai cũng có thể nhìn ra hắn hiện tại rất khẩn trương.
Điện thoại là em trai hắn, Trần Khải gọi tới, tin tức tử vong tử vong của Hồng Trường Thanh, Trần Khải ngay lập tức thông tri cho hắn, Trần Khải thân là cục trưởng phân cục khu khai phá Bắc Cảng, có thể nhận được không ít tin tức.
Trần Khải nói: "Đại ca, có kết quả khám tra hiện trường bước đầu rồi, đã cơ bản nhận định là tai nạn, không có dấu tích là mưu sát, cũng không giống như là tự sát."
Trần Cương nói: "Có phát hiện khác hay không?" Trần Cương không phải quan tâm Hồng Trường Thanh rốt cuộc là chết như thế nào, hắn quan tâm cái chết Hồng Trường Thanh có thể liên lụy đến mình hay không.
Trần Khải đương nhiên minh bạch ý tứ của những lời này của đại ca, hắn nói khẽ: "Đại ca, vụ án này không thuộc khu trực thuộc của em, em chỉ có thể thông qua quan hệ hỏi thăm được tình huống thôi, không tiện trực tiếp tham gia, có điều em nghe nói vụ án này là Triệu cục ngay lập tức tới hiện trường."
Trần Cương ừ một tiếng, trong lòng không yên, tuy rằng qua điện thoại nhưng Trần Khải vẫn có thể cảm thấy sự khẩn trương của đại ca, hắn khuyên giải an ủi: "Đại ca, chuyện này không liên quan gì tới chúng ta, anh đừng lo."
Trần Cương nói: "Không liên quan là tốt nhất!" Khi nói những lời này hắn trong lòng hắn tràn ngập uể oải, gác điện thoại, châm một điếu thuốc, ngồi ở đó lặng lẽ hút, qua một hồi lâu, Trần Cương tựa hồ nhớ tới gì đó, kéo ngăn kéo ra, từ bên trong tìm ra một tấm ảnh, Hồng Trường Thanh trên ảnh tràn ngập mị lực và phong tình, nhìn cái lúm đồng tiền của cô ta, trong lòng Trần Cương bỗng nhiên cảm thấy đau đớn, hắn đau khổ nhắm hai mắt lại, dùng hết sức hít một hơi, lúc này mới cảm thấy cảm giác tưng tức trong ngực bớt đi một chút, mở mắt ra, cầm bật lửa đốt tấm ảnh, nhìn ngọn lửa dần dần cắn nuốt hết bức ảnh, cắn nuốt khuôn mặt quen thuộc mà lại xa không thể thành với của Hồng Trường Thanh, khóe mắt Trần Cương đã ươn ướt.
Triệu Quốc Cường tới Bắc Cảng bao lâu thì gặp vụ án mạng này, căn cứ vào phán đoán tình huống hiện trường thì Hồng Trường Thanh chết vì trúng động hơi ga, từ tình huống lúc đó cho thấy. Cái chết của Hồng Trường Thanh cũng không có quá nhiều chỗ khả nghi, kết quả cuối cùng chờ báo cáo nghiệm thi, có điều Triệu Quốc Cường ở hiện trường cũng có rất nhiều phát hiện ngoài ý muốn, trong tủ bảo hiểm của Hồng Trường Thanh có một quyển nhật ký, quyển nhất kỳ này hiện tại đang nằm trên bàn làm việc của Triệu Quốc Cường, trong nhật kí ghi lại kết giao của cô ta và Trần Cương trong mấy năm nay, thậm chí ngay cả cô ta và Trần Cương lúc nào chỗ nào phát sinh quan hệ cũng được ghi lại rõ ràng, Triệu Quốc Cường xong nhật kí thì chấn kinh và phẫn nộ, nếu những gì được ghi chép trong quyển nhật ký này là thật, như vậy vị bí thư Ủy ban kỷ luật Bắc Cảng này đã hủ bại đến mức nào rồi.
Trong tủ bảo hiểm không chỉ có nhật kí mà còn có mấy bản ghi âm, Hồng Trường Thanh không phải là một nữ nhân bình thường, cô ta vào lúc bán thân thể cho Trần Cương đồng thời cũng tuyệt đối không phải là phục vụ không công, mà là muốn đổi lấy lợi ích chính trị, nhật ký và ghi âm này chính là để cô ta chuẩn bị đối phó với Trần Cương.
Cái chết của Hồng Trường Thanh ở Tân Hải thì dẫn tới chấn động hơn so với Bắc Cảng, một nguyên nhân trong đó chính là cô ta công tác ở Tân Hải nhiều năm, mấy năm nay tần xuất ra mặt của cô ta rất cao. Mọi người đối với cái chết của Hồng Trường Thanh thì hứng thú đối với phân tích tình tiết vụ án hơn, chuyện phá án là của công an, nhưng mỗi người dân đều có hứng thú phân tích tình tiết vụ án, cơ hồ đa số người đều cho rằng Hồng Trường Thanh sẽ không tự sát, một nữ nhân, cơ hồ cái gì nên có đều có rồi, cô ta sao mà phải tự sát.
Trương Dương nghe nói Hồng Trường Thanh đã chết thì cũng cảm thấy kinh hãi, hắn thật sự không nghĩ ra lý do tự sát của Hồng Trường Thanh, trên đời này tồn tại rất nhiều chuyện không tưởng được, Trương Dương cũng không ngờ Hồng Thi Kiều sẽ tìm đến mình, cô ta thông qua quan hệ của mình trước mắt đã được điều đến công tác ở ban chiêu thương thành phố Tân Hải, năng lực công tác vẫn có chút xuất sắc, Kiều Mộng Viện cũng rất thích cô ta.
Hồng Thi Kiều mắt đỏ ứng, vừa thấy Trương Dương thì đã bật khóc.
Trương đại quan nhân không thể chịu nổi cảnh nữ nhân khóc, hắn đang muốn an ủi Hồng Thi Kiều, nói một câu nén bi thương thuận biến thì lại nghe lại nghe Hồng Thi Kiều khóc thút thít nói: "Bí thư Trương, cô tôi khẳng định không phải là tự sát!"