Cung Hoàn Sơn nói: "Tân Hải bỏ năm mươi vạn ra thưởng cho cục khoa học kỹ thuật, đặc biệt thưởng cho vợ chồng cục trưởng tài chính tân nhiệm Vương Chí Cương mười vạn đồng."
Hạng Thành lạnh lùng nói: "Rộng rãi thật, Trương Dương đúng là người từ thành phố lớn tới, tiêu tiền đúng là thống khoái."
Cung Hoàn Sơn nói: "Danh mục được thưởng là hệ thống đèn đường năng lượng mặt trời."
Hạng Thành nhíu mày, bỏ tay xuống, hai mắt nhìn thẳng vào Cung Hoàn Sơn nói: "Hắn vẫn còn dày vò chuyện này."
Cung Hoàn Sơn nói: "Không chỉ có như vậy, hắn đã ký hợp đồng cùng sản xuất đèn đường với phía Giang Thành, tháng này sẽ sản xuất ra một lượng lớn, hơn nữa theo tin tức tin cậy, thành phố Kinh Sơn cũng quyết định dùng đèn đường bảo vệ môi trường của bọn họ."
Lòng Hạng Thành trầm xuống, y không khỏi nhớ tới hai ngày trước Trương Dương cầm tư liệu tới tìm mình, mình lúc ấy không chút do dự cự tuyệt hắn, không ngờ chuyện này về sau lại phát sinh nhiều chuyện như vậy, Giang Thành và Kinh Sơn đều quyết định dùng hệ thống đèn đường năng lượng mặt trời của hắn, đủ để chứng minh hệ thống này của hắn rất có triển vọng, mình lúc ấy căn bản không xem bản tư liệu đó, Hạng Thành cảm thấy có chút hối hận, lúc ấy mình nên xem, hiện tại cục diện đã thế này, mình ngược lại có chút khó nói.
Cung Hoàn Sơn nói: "Hợp đồng đổi mới đèn đường của Bắc Cảng đã ký xong rồi, cuối tuần sẽ bắt đầu đổi mới trong phạm vi toàn thành phố."
Hạng Thành nói: "Là hệ thống năng lượng mặt trời à?"
Cung Hoàn Sơn lắc đầu nói: "Giá quá đắt, trên cuộc họp thường ủy không phải đã phủ quyết rồi ư?"
Hạng Thành nói: "Cục khoa học kỹ thuật Tân Hải từ lúc nào trở nên lợi hại như vậy?"
Cung Hoàn Sơn nói: "Tôi thấy chuyện này chưa chắc đã là thật, trước khi lên đời hệ thống đèn đường, tôi đã tới không ít nơi để khảo sát. Cũng từng cân nhắc tới hệ thống năng lượng mặt trời, nhưng giá cả cực kỳ đắt, Tân Hải có thể chế tạo ra được hệ thống đèn đường năng lượng mặt trời tiên tiến thế giới ư? Tôi chả tin."
Hạng Thành nói: "Nếu bọn họ thực sự có thể chế tạo ra được thì cũng là một chuyện tốt."
Cung Hoàn Sơn nói: "Bí thư Hạng, Trương Dương làm như vậy rõ ràng là không để Bắc Cảng của chúng ta vào mắt!" Y không biết Trương Dương trước đó đã tới tìm Hạng Thành cho rằng cho rằng Trương Dương lần này vẫn vì chuyện bỏ huyện lập thành phố mà gạt thành thị Bắc Cảng ra."
Hạng Thành nói: "Hắn đã tới tìm tôi rồi, muốn thành phố cho tài chính, nhưng bị tôi cự tuyệt."
Cung Hoàn Sơn nói: "Khi xin bỏ huyện lập thành phố thì không nghĩ tới thị lý, khi cần dùng tiền thì lại nghĩ tới thị lý. Bí thư Hạng, lần này không thể cho qua được, hạt huyện của chúng ta cũng không phải chỉ có một Tân Hải, bọn họ đòi tiền thì cho, các hạt khác khẳng định sẽ noi theo."
Hạng Thành đang định lên tiếng thì di động của y đổ chuông, Hạng Thành cầm điện thoại lên, nghe một lúc thì sắc mặt trở nên ác liệt: "Để anh ta vào!" Chậm rãi bỏ điện thoại xuống, nói với Cung Hoàn Sơn: "Tôi đã sớm nói rồi mà, thằng ôn này không yên tĩnh được mấy ngày đâu, đã bắt đầu gây chuyện rồi đấy."
Người tới cáo trạng là huyện trưởng Tân Hải Hứa Song Kì, gần đây y ra vào văn phòng Hạng Thành quả thực cũng khá thường xuyên, nhìn thấy Hạng Thành và Cung Hoàn Sơn đều có mặt, Hứa Song Kì sầu mi khổ kiểm nói: "Bí thư Hạng, thị trưởng Cung, vừa hay các anh đều, đây, tôi hôm nay tới là chuẩn bị đệ đơn xin từ chức, tôi thật sự là không đảm đương được công tác hiện tại nữa rồi, xin lãnh đạo cân nhắc an bài công tác khác cho tôi." Hứa Song Kì ngoài miệng thì nói là đơn xin từ chức, nhưng không có động tác cụ thể, trước đó cục trưởng tài chính Triệu Hải Thiên cũng dùng khổ nhục kế như thế này, đáng tiếc thông minh bị thông minh hại, để Trương Dương tóm lấy cơ hội đá y xuống khỏi ngai vàng cục trưởng tài chính, ví dụ rõ ràng ở trước mắt, Hứa Song Kì cũng không dám mạo hiểm.
Hạng Thành nghiêm mặt nói: "Tiểu Hứa, anh nói gì vậy? Trong công tác gặp chút trắc trở liền đệ đơn xin từ chức, nếu ai cũng giống anh, công tác đảng của chúng ta còn có ai làm nữa? Gặp chuyện không được sợ, nói ra đi, anh không giải quyết được thì mọi người cùng thương lượng giải quyết."
Cung Hoàn Sơn cũng nói: "Đồng chí Song Kỳ, cái này không giống như lời anh nói, thân là một lão đồng chí công tác nhiều năm, có sóng gió gì mà anh chưa từng gặp chứ?"
Hứa Song Kì nói: "Bí thư Hạng, thị trưởng Cung, tôi công tác hơn ba mươi năm rồi, không dám nói năng lực công tác của mình xuất sắc thế nào, nhưng tự thấy rất cẩn trọng, rộng rãi đãi người, các anh có thể hỏi thăm thử, tôi công tác nhiều năm như vậy nhưng đã lên mặt với ai chưa?" Y lắc đầu, tự hỏi tự đáp: "Chưa hề, lãnh đạo thượng cấp cũng vậy, cán bộ hạ cấp cũng vậy, tôi chưa bao giờ bởi vì bất kỳ chuyện gì mà lên mặt với bọn họ, nhưng với bí thư Trương này..." Y thở dài: "Tôi không cách nào hợp tác được với hắn, xin lãnh đạo cân nhắc lại vấn đề phối hợp của ban lãnh đạo huyện Tân Hải. "
Hạng Thành nói: "Trong công tác có tranh chấp là không thể tránh được, có vấn đề gì thì anh cứ nói ra đi, tôi giúp anh phân xử công bình."
Hứa Song Kì lúc này mới kể lại chuyện xảy ra trên cuộc họp thường ủy.
Hạng Thành vẻ mặt còn tính là bình thường, Cung Hoàn Sơn thì không nén được lửa giận, nói: "Làm ăn bừa bãi, bỏ thu phí trạm thì có lẽ còn có chút đạo lý, bỏ khu khai phá thì hắn có thể làm chủ ư?" Cung Hoàn Sơn tức giận cũng là có nguyên nhân, Tân Hải thiết lập khu khai phá là huyện Tân Hải đề xuất xin, thị lý phê chuẩn, trải qua các tầng khảo sát cuối cùng mới định ra được, hiện tại Trương Dương chưa gì đã đòi bỏ khu khai phá Tân Hải. Thằng ôn này có lầm hay không vậy, hắn chỉ là một bí thư huyện ủy, cán bộ cấp ban huyện mà thôi. Không ngờ bao biện làm thay, thật sự là cả gan làm loạn! Có điều Cung Hoàn Sơn cũng hiểu rõ, Trương Dương này từ lâu đã to gan rồi, ỷ vào có chút bối cảnh hậu trường rồi không để đám người bọn họ vàò mắt. Cung Hoàn Sơn tức giận chỉ để biểu lộ thái độ, cuối cùng vẫn phải nhìn ánh mắt của Hạng Thành mà làm việc.
Vẻ bình tĩnh mà Hạng Thành biểu hiện ra có chút nằm ngoài ý liệu của người khác, y nói khẽ: "Trương Dương dù sao cũng còn trẻ tuổi, làm việc hơi cấp tiến một chút. Tiểu Hứa, anh hay là câu thông trao đổi với hắn nhiều hơn đi, không thể gặp đã muốn lui được."
Hứa Song Kì nói: "Bí thư Hạng, hắn căn bản không muốn tiếp nhận ý kiến của người khác, hiện tại Tân Hải căn bản chính là không bán hai giá, hắn nói gì thì làm cái đó, chúng tôi cho dù là có ý kiến chính xác thì chỉ cần là bất đồng với hắn thì sẽ bị hắn phủ quyết không chút do dự."
Hạng Thành nói: "Tiểu Hứa, đừng cứ chỉ nhìn vào khuyết điểm của người khác, cũng phải tìm nguyên nhân từ trên người mình chứ."
Hứa Song Kì kinh ngạc nhìn Hạng Thành, y vốn cho rằng những lời này của mình sẽ làm dấy lên được sự cộng hưởng của Hạng Thành. Nhưng thái độ của Hạng Thành hôm nay lại chuyển biến một trăm tám mươi độ, y cũng không giống như đang tức giận, chẳng lẽ Trương Dương làm việc này trước đó đã trưng cầu sự đồng ý của y ư? Cung Hoàn Sơn cũng nhìn ra, có điều y không cho rằng quan hệ của Hạng Thành và Trương Dương sẽ có cải thiện gì, biểu hiện hiện tại của Hạng Thành là vì vị trí của y, y không thể để người ngoài nắm rõ thái độ của y.
Hứa Song Kì nói: "Bí thư Hạng. Dù sao tôi cũng cảm thấy hợp tác với hắn rất khó khăn."
Hạng Thành lạnh lùng nói: "Tuổi tác của các anh chênh lệch khá lớn, quan điểm nhìn vấn đề tất nhiên không giống nhau. Tôi thấy hay là thế này đi, anh cố tận lực câu thông với Trương Dương nhiều hơn. Vạn sự khởi đầu nan mà, vượt qua giai đoạn ma hợp này, tôi nghĩ các anh sẽ ăn ý hơn."
Hứa Song Kì không tin mình và Trương Dương có một ngày sẽ ăn ý với nhau, y cho rằng Hạng Thành mười phần có tám là sợ bối cảnh của Trương Dương nên mới nói như vậy, điều này khiến cho Hứa Song Kì cảm thấy thất vọng, đồng thời y cũng cảm thấy chán nản, ngay cả bí thư thị ủy Hạng Thành cũng không muốn trêu chọc hắn, mình chỉ là một huyện trưởng bình thường, lấy gì mà cứng chọi cứng với Trương Dương
Hứa Song Kì ủ rũ rời khỏi văn phòng của Hạng Thành.
Cung Hoàn Sơn nhìn bóng dáng của Hứa Song Kì, trong ánh mắt toát ra mấy phần đồng tình, y thở dài nói: "Thật ra Hứa Song Kì cũng không dễ dàng gì, làm cộng sự với một tên Hỗn Thế Ma Vương như vậy quả thực rất khó."
Hạng Thành nói: "Tác phong công tác của Trương Dương luôn luôn là như vậy, nếu không như vậy thì ngược lại là không bình thường."
Cung Hoàn Sơn nói: "Bí thư Hạng, tôi cảm thấy hay là nhắc nhở hắn một chút."
Hạng Thành thản nhiên cười nói: "Tháng sau cán bộ chính thức cấp ban huyện của thành phố chúng ta không phải có suất huấn luyện ở trường đảng Trung ương ư?"
Cung Hoàn Sơn hai mắt sáng ngời: "Ngài là nói ban luân phiên huấn luyện kì 32 ư?"
Hạng Thành nói: "Lần này chúng ta và Giang Thành cùng làm, ở trường đảng Trung ương tiến hành huấn luyện chuyên đề cố định chấp hành cải cách mở cửa và khoa học phát triển, nhân viên được yêu cầu tham gia huấn luyện là cán bộ chức chính thức cấp ban huyện."
Cung Hoàn Sơn nói khẽ: "Không phải nói là tự nguyện báo danh ư?"
Hạng Thành lạnh lùng cười nói: "Để lão Mạnh đi thông tri với hắn, đây là một cơ hội học tập hiếm có, một tháng có thể phát sinh rất nhiều chuyện đấy."