Mục lục
Y Đạo Quan Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tưởng Hồng Cương mỉm cười nói: “Có lẽ cậu không hiểu về lịch sử của Bắc Cảng, vùng này trước đời Tùy là một vùng hoang vu, đến đời Tùy đã có một vài quan gia đến đây xây dựng xưởng muối, công nhân xưởng đều là phạm nhân cả, sau này những phạm nhân này đã phục dịch xong liền an cư ở gần đó, lấy vợ đẻ con, từ lúc đó mới bắt đầu phát triển lên, hình thành thị trấn, thành phố, mặc dù thời đại đang thay đổi, nhưng có một vài thứ không thể thay đổi được, có lẽ rằng nguồn gen đấu tranh đã truyền lại từ đó, hình thành đặc điểm của cư dân vùng này.” Nói đến đây y cười lắc đầu: “Đây chỉ là một lời đồn, không thể không tin, cũng không thể hoàn toàn tin tưởng, cá nhân tôi thì cảm thấy rằng khá đúng.”

Cuộc nói chuyện của Trương Dương và Tưởng Hồng Cương xem chừng rất sâu sắc, nhưng thật ra không hề nói vào chủ đề chính, Trương đại quan có thể nhận ra rằng vị phó bí thư thị ủy Tưởng Hồng Cương rất tốt với mình, cũng chủ động kéo gần khoảng cách giữa y và hắn, nhưng Tưởng Hồng Cương rất cẩn thận, nói chuyện cũng chỉ nói đủ thì thôi, không nói quá sâu, y đang mang đến cho Trương Dương một tín hiệu rằng, y rất bất mãn với bí thư thị ủy, hai người họ không đi cùng một con đường.

Trương Dương cũng không nói quá nhiều về những gì trong lòng mình, giống như Tưởng Hồng Cương nói vậy, con người rất phức tạp, anh không thể đánh giá vội vàng một con người thông qua ấn tượng bề ngoài, dù người được đề cập đến là Hạng Thành, nhưng điều này đúng với tất cả mọi người, Trương Dương cũng có một quá trình để quen với Tưởng Hồng Cương, hắn không hiểu về Tưởng Hồng Cương, vị phó bí thư thị ủy này rốt cuộc là trung hay là gian hắn vẫn không biết, Trương Dương khá cảnh giác với Tưởng Hồng Cương.

Trương Dương ngồi cùng xe với Tưởng Hồng Cương đến thị ủy, y không bước vảo cửa thị ủy, mà xuống xe ở ngoài, mưa vẫn rơi nho nhỏ, Trương Dương gọi điện cho Thường Hải Tâm, thấy cô vẫn chưa xong việc, Thường Hải Tâm đang ở bộ tổ chức thị ủy, bộ trưởng tổ chức Mạnh Khởi Trí đã dẫn cô ấy và bí thư thị ủy Cách Đống Lương, nhiệm vụ của Thường Hải Tâm trong ngày hôm nay đến thị ủy đã hoàn thành.

Thường Hải Tâm nói: “Bộ trưởng Mạnh định đưa em qua đó.”

Trương Dương cười nói: “Không cần đâu, chẳng phải anh đã đích thân đến đón em rồi sao?”

Thường Hải Tâm cười một tiếng, cô ôm lấy điện thoại nói với Mạnh Khởi Trí bên cạnh: “Bộ trưởng Mạnh, nói Tào Tháo Tào Tháo đến thật rồi, bí thư Trương của chúng ta gọi điện đến, anh ấy ở Bắc Cảng, nói muốn đích thân đến đón tôi!”

Mạnh Khởi Trí cười nói: “Bí thư Trương đến càng tốt, tôi không cần phải đi Tân Hải một chuyến nữa, đưa điện thoại cho tôi.”

Mạnh Khởi Trí nhận điện thoại rồi nói: “Bí thư Trương, anh đang ở Bắc Cảng à!”

Trương Dương thầm nói, vị bộ trưởng Mạnh này thật là khách sáo, không ngờ gọi hắn là bí thư Trương, cấp người ta cao hơn mình, Trương đại quan xấu hổ nói: “Bộ trưởng Mạnh, hôm nay tôi đến Bắc Cảng để dự đám tang.”

Mạnh Khởi Trí nói: “Đám tang của Phùng Kính Quốc?”

Xem ra, cái chết của Phùng Kính Quốc gây chấn động rất lớn ở Bắc Cảng, ngay cả vị bộ trưởng tổ chức Mạnh Khởi trí này cũng đã biết.

Phùng Kính Quốc chẳng qua chỉ là một nhân vật nhỏ ở Bắc Cảng, có thể gây được sự chú ý của nhiều người như vậy, nguyên nhân chủ yếu là vì gã là con rể của Đinh Cao Sơn, Đinh Cao Sơn lại là một người rất nổi tiếng trong giới thương gia Bắc Cảng.

Trương Dương gật đầu nói: “Vâng. Bộ trưởng Mạnh cũng nghe nói đến điều đó rồi à.”

Mạnh Khởi Tri nói: “Việc này đã làm chấn động cả Bắc Cảng, rất nhiều người đều đang nói về nó.”

Y cười một tiếng rồi nói: “Nói xa chủ đề quá rồi, bí thư Trương à, tỉnh để đồng chí Hải Tâm đến Tân Hải các anh làm việc, về sau anh phải quan tâm nhiều đấy!”

Trương Dương cười nói: “Bộ trưởng Mạnh, trước kia tôi và đồng chí Hải Tâm đã từng làm việc với nhau, chẳng giấu gì anh, lần này cô ấy đến Tân Hải làm việc, bí thư Thường đã nói với tôi từ trước đó rồi.”

Hồ sơ của hắn và Hải Tâm bày ra ở đó, Mạnh Khởi Trí là bộ trưởng tổ chức đương nhiên y hiểu rất rõ, về điểm này, Trương Dương không cần phải giấu diếm gì, nếu để người khác cứ đoán mò mối quan hệ trong đó, thì chẳng bằng hắn tự nói trắng ra cho xong.

Mạnh Khởi Trí nói: “Vậy thì càng tốt. Tóm lại một câu là, cần phải quan tâm nhiều đến đồng chí Hải Tâm.”

Trương Dương cười nói: “Bộ trưởng Mạnh, sao lúc tôi đến không thấy ông quan tâm đến tôi như thế này nhỉ?”

Mạnh Khởi Trí cười nói: “Người quan tâm đến cậu nhiều quá rồi, tôi không xếp hàng nổi nữa!”

Vị bộ trưởng tổ chức này khó khăn lắm mới hài hước được một lần.

Trương Dương đứng đợi ở cửa một lúc, thấy Chu Sơn Hổ lái chiếc xe Audi từ trong đi ra, hắn kéo cửa xe ngồi vào trong, trong tay Thường Hải Tâm là một tập hồ sơ, cô cười rạng rỡ nhìn hắn: “Bí thư Trương, chúng ta có phải là về Tân Hải không?”

Trương Dương nói: “Đi thôi! Về Tân Hải còn kịp ăn cơm trưa.”

Trên đường về, Trương Dương nhận được điện thoại của Đinh Cao Sơn, y gọi điện đến là để cảm ơn Trương Dương đã đến dự lễ tang ngày hôm nay, buổi trưa vốn dĩ Đinh Cao Sơn đã sắp xếp xong cơm trưa, nhưng Trương Dương và Tưởng Hồng Cương lại đi về trước, Đinh Cao Sơn vẫn phải lịch sự gọi điện đến cảm ơn.

Trương Dương nói: “Tổng giám đốc Đinh không phải khách sáo, trong huyện còn có chút việc, nếu không tôi đã ở lại ăn cơm rồi, còn lâu còn dài mà, chúng ta về sau còn rất nhiều cơ hội.”

Đinh Cao Sơn nói: “Tấm ân tình này của bí thư Trương, Đinh mỗ xin ghi lòng tạc dạ, về sau có việc gì thì bí thư Trương cứ nói.”

Trương Dương cười nói: “Đinh tổng đúng là người thoải mái, về sau nhất định phải làm phiền ông rồi.”

Trong lòng hắn chẳng mấy mặn mà với Đinh Cao Sơn, thật ra hắn chẳng làm gì cả, giao tình giữa hắn và Đinh Cao Sơn cũng chẳng qua là tham gia một lần hôn lễ và một lần tang lễ, không đến mức phải để y khắc tạc ơn đức của hắn như vậy, nhưng Trương Dương có một dự cảm, Đinh Cao Sơn nói ra những lời thế này, là để về sau tiện bề qua lại với hắn.

Trương Dương vừa đến Tân Hải, Trình Diệm Đông đã gọi điện thoại đến, hóa ra là vì vụ án bắn cảnh sát đã có tiến triển, hai tên hung thủ tình nghi đã bị bắt. Ngữ khí của Trình Diệm Đông rất nghiêm túc, muốn nói chuyện riêng với Trương Dương về vấn đề này.

Trương Dương chỉ đành từ bỏ ý nghĩ ăn cơm cùng với Thường Hải Tâm, hắn bảo Chu Sơn hổ đưa Thường Hải Tâm về chỗ ở, rồi hắn đi đến phòng làm việc, Trình Diệm Đông đã đợi hắn ở đó rồi.

Trương Dương chỉ vào đồng hồ rồi nói: “Còn 10 phút nữa là đã đến giờ tan ca rồi, chuyện gì mà lớn thế, nhất định phải nói vào lúc này?”

Trình Diệm Đông nói: “Tôi đã bắt được hai nghi phạm trong vụ bắn cảnh sát rồi.”

Trương Dương nói: “Việc tốt mà, để Cao Ba đi nhận diện chẳng phải là xong chuyện rồi sao?”

Trình Diệm Đông nói: “Nhưng Cao Ba nói không quen hai người này.”

Trương Dương nói: “Lúc đó anh ta không nhìn rõ dáng vẻ của tội phạm ư?”

Trình Diệm Đông nói: “Anh ta nói đã nhìn kĩ rồi, không phải hai người này.”

Trương Dương nói: “Nếu như bắt nhầm rồi thì thả người thôi.”

Trình Diệm Đông nói: “Bí thư Trương, sự tình phức tạp là ở đây, theo tình hình chúng tôi điều tra được, thì hai nghi phạm này có hiềm nghi lớn nhất, Cao Ba rất có khả năng đang nói dối.”

Trương Dương nói: “Tại sao anh ta phải nói dối? Người ta suýt nữa giết cả anh ta rồi, anh ta lại còn phải nói dối sao? Trên thế gian này có sự việc hoang đường như vậy à?”

Trình Diệm Đông nói: “Thời gian này tôi đã điều tra một vài tư liệu về Cao Ba, trên người anh ta rất nhiều điểm nghi vấn, tôi nghi ngờ rằng…”

Gã dừng một lúc rồi mới nói: “Tôi nghi ngờ rằng anh ta có dính lưu vào xã hội đen.”

Trương Dương chau chau mày, nếu vậy không khó khăn gì để hiểu tại sao Cao Ba lại phủ nhận sự thật 2 nghi phạm đã bắn súng vào anh ta, anh ta nhất định đang giấu diếm điều gì, đối phương cũng rất có thể đang nắm trong tay điểm yếu của Cao Ba, vì vậy anh ta mới nghi kị, Trương Dương nói: “Nếu đã nghi ngờ thi cứ mạnh dạn điều tra!”

Trình Diệm Đông nói: “Nếu chỉ là vấn đề của một mình Cao Ba, thì đương nhiên tôi chẳng ngại ngần gì, nhưng nếu vấn đề của Cao Ba chỉ là tấm gương phản ánh Tân Hải, thì giờ tôi gây động tĩnh quá lớn chỉ có thể làm đánh rắn động cỏ mà thôi.”

Trương Dương nói: “Anh muốn thả lưới bắt con cá lớn ư?”

Trình Diệm Đông nói: “Mặc dù tôi đến Tân Hải không lâu, nhưng tôi đã nhận ra nơi đây tồn tại vấn đề rất lớn, giống với những gì anh cảm nhận được, cảnh giác của người ở đây rất cao độ, họ luôn bài trừ tôi, tôi nghi ngờ rằng nội bộ Tân Hải đang tồn tại một liên minh lợi ích mà không ai biết, muốn làm rõ chuyện này, thì cần phải xác định lâu dài.”

Trương Dương nói: “Diệm Đông, tôi tán thành suy nghĩ của anh, việc của Cao Ba có thể tạm thời gác lại, chúng ta đã đến đây, thì cần phải nhổ cả gốc rễ của những mặt đen tối tại Tân Hải, tôi không quan tâm hắn là ai, đằng sau hắn có hậu đài gì, chỉ cần là người dám đi ngược lại với pháp luật, chỉ cần hắn dám xâm phạm lợi ích của quốc gia và nhân dân, tôi quyết không bỏ qua cho bất cứ ai cả.”

Trình Diệm Đông nói: “Mấy ngày nay tôi đã thống kê số lượng của Tân Hải, số lượng xe nhập khẩu ở đây rất nhiều, thị trường xe ô tô của Tân Hải có rất nhiều xe nhập lậu, tôi đã bảo Cao Liêm Minh để ý một chút, chỉ cần bỏ tiền ra, những người bán xe đó có thể biến bất hợp pháp thành hợp pháp, biến xe đen thành xe trắng ngay.”

Trương Dương nói: “Cứ để họ tự do giao dịch đã, nếu như làm quá sớm dễ làm họ nảy sinh cảnh giác. Tân Hải buôn lậu xe khá phổ biến, gần đây vì chúng ta đến nên đã khá hơn một chút rồi, với việc này, chúng ta không thể đánh một cách vội vàng, đánh quá sớm, dễ làm họ nảy sinh cảnh giác, con cáo già đằng sau sẽ không thể xuất hiện.”

Trình Diệm Đông nói: “Tôi cũng nghĩ như vậy, cần phải để thả lỏng một hồi, để cho họ sơ hở, để cho họ không còn quá cảnh giác với chúng ta nữa, tất cả trở lại quỹ đạo lúc trước, chỉ có vậy họ mới có thể hoạt động lại từ đầu, cũng chỉ có vậy, chúng ta mới đánh bắt được con cá lớn.”

Hai người nói chuyện rất hợp nhau, thoắt cái đã đến 12 giờ rưỡi trưa rồi, Trình Diệm Đông nhìn thời gian rồi cười nói: “Thật ngại quá, cứ mải nói chuyện, làm lỡ mất giờ cơm của anh rồi.”

Trương Dương nói: “Đi thôi, đến căng tin cơ quan ăn tạm chút gì đó đi, buổi chiều tôi còn phải họp, buổi trưa không thể uống rượu, buổi tối chúng ta cùng mở tiệc đón Thường Hải Tâm.”

Trình Diệm Đông gật gật đầu, rồi cùng đến căng tin cơ quan với Trương Dương, đến giờ này hầu như mọi người đã ăn cơm cả rồi, chủ nhiệm phòng ban huyện ủy Hồng Trường Thanh cũng đã ăn xong, đang chuẩn bị rời đi, thấy Trương Dương và Trình Diệm Đông cùng đến, vội vàng bước tới chào, mời hai người vào trong, rồi vội đi sắp xếp, Trương Dương nói với Hồng Trường Thanh: “Chị Hồng, không cần phải sắp xếp cầu kỳ đâu, chúng tôi đến đây chỉ để ăn cơm thường thôi, càng đơn giản càng tốt.”

Hồng Trường Thanh đã làm công việc này không chỉ một ngày, đã luyện được con mắt quan sát nhìn người rồi, bất cứ việc gì cũng cần phải có mức độ, lãnh đạo cần được tôn trọng, cố gắng chăm sóc cho chu đáo, nhưng nếu như quá đáng cũng không được, phục vụ cũng là một môn nghệ huật, Hồng Trường Thanh tự nhận rằng mình đã tu thành chính quả về mặt này, nhưng cô ta vẫn không tìm được cách để phục vụ vị bí thư mới này, trên quan trường, thứ mở màn thường thấy nhất là tài sắc, nhưng bí thư Trương lại chẳng hứng thú gì với cả hai thứ này, về phía tài, người ta còn có cả một người vợ chưa cưới là chủ tịch tập đoàn xuyên quốc gia, về sắc, thì loại nhan sắc như Hồng Trường Thanh không thể lọt vào mắt xanh của bí thư Trương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK