Trương Dương nghe đến đó liền hiểu, những lời này của Đỗ Thiên Dã là đang nói cho mình nhe, Trương Dương nói: "Ông không sợ tôi lấy người đi sao?"
Đỗ Thiên Dã cũng ngượng ngùng cười nói: "Thường Lăng Phong là một nhân tài hiếm có, hắn và cậu có quan hệ mật thiết, bây giờ cậu xây dựng trung tâm thể dục mới, tôi đương nhiên là cậu sẽ đến rút củi ở đáy nồi này, công trình sân bay mới thật sự không thể thiếu hắn, chuyện này cậu cũng đừng trách tôi bất nghĩa, cho dù cậu muốn lấy, tôi cũng sẽ không cho phép"
Trương Dương trừng mắt tức giận nhìn Đỗ Thiên Dã, nói: "Lão Đỗ ơi lão Đỗ, ông thật sự đúng là một kẻ lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, tôi nói là sẽ lấy Thường Lăng Phong đi sao?"
Đỗ Thiên Dã thở dài nói: "Người anh em, tôi biết cậu không phải loại người như vậy, nhưng mà tôi phải nói rõ ràng, hiện giờ những ngày của tôi cũng không được khá giả"
Cách đây không lâu, giữa Đỗ Thiên Dã và Trương Dương đã không thể nào nói chuyện thoải mái không cố kỵ như những ngày trước được, loại trạng thái này vẫn tiếp tục kéo dài cho đến ngày hôm nay, nhưng lúc này lại bỗng nhiên khôi phục lại, cũng là bởi vì tình bạn của bọn họ chẳng bao giờ thay đổi cả, chỉ là vị trí quyết định quan hệ, bây giờ tuy rằng cách nhau xa, nhgma2 quan hệ lại có cảm giác như gần gũi hơn nữa.
Trương Dương nói: "Có phải là Tả Viên Triệu lại cho người ngáng chân ông không?"
Đỗ Thiên Dã nói: "Không phải nguyên nhân một mình hắn ta, cải cách xí nghiệp Giang thành năm nay gia tăng, xây dựng thành phố cũng đang được triển khai trong toàn bộ phạm vi, gần đây trong khắp thành phố bắt đầu mọc lên những kiến trúc trái phép, đang chuẩn bị xây dựng thành phố vệ sinh, nhưng đáng tiếc là triển khai công tác bất lợi!"
Trương Dương nghe đến mấy chữ kiến trúc trái phép, trong lòng chợt khẽ động, hắn cũng đang đối mặt với vấn đề tương tự ở Nam Tích đây.
Đỗ Thiên Dã cảm thán: "Nếu như cậu còn ở bên cạnh tôi thì tốt rồi!"
Trương Dương cười nói: "Gặp phải chuyện phá phách cướp bóc thì liền nghĩ đến tôi"
Đỗ Thiên Dã nói: "Thấy câu bây giờ, trong lòng tôi cũng cảm thấy vui mừng..."
Trương Dương đương nhiên rõ ràng Đỗ Thiên Dã vẫn còn cảm thấy áy náy vô cùng về chuyện xử lý sân bay mới, hắn mỉm cười nói: "Con người chúng ta phải học hỏi đi về phía trước, đừng nghĩ mãi đến những chuyện quá khứ"
Đỗ Thiên Dã cũng là một người rộng rãi, trải qua cuộc nói chuyện ngày hôm nay với Trương Dương, khúc mắc trong lòng ông cũng đã được mở ra hoàn toàn, Đỗ Thiên Dã nói: "Có đôi khi, bước đi nhanh quá cũng chưa chắc đã là chuyện tốt..."
Trương Dương nói: "Những người làm thuộc hạ như chúng tôi có đôi khi đều là thân bất do kỷ, chân của những lãnh đạo các người bước quá lớn, chúng tôi phải chạy nhanh mới đuổi kịp..."
Đỗ Thiên Dã gật đầu, ông lại uống trà, uống xong lại nói: "Biết gì không? Điều cậu đến Nam Tích là chủ ý của ai?"
Trương Dương nói: "Không phải là Hạ Bá Đạt đã điều tôi đến sao?"
Đỗ Thiên Dã nói: "Lúc đầu tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng mà ngày hôm nay trong cuộc họp gặp phải bí thư trưởng Diêm Quốc Đào, tôi mới biết được là ông ta..."
"Tôi không có giao tình gì với ông ta cả!" Trương Dương nghe thấy tin tức này liền cảm thấy rất là khó tin.
Đỗ Thiên Dã nói : "Lúc đầu tôi cũng không rõ nữa, vì sao Hạ Bá Đạt lại cần cậu, lúc đó bởi vì mọi chuyện xảy ra quá đột nhiên, cho nên tôi không có đủ tỉnh táo để nhìn manh mối của sự việc, sau này bởi vì chuyện của sân bay mới, tôi bị bí thư Kiều phê bình rất nhiều, lúc đó ông ta đã dùng phương pháp ý ngoài lời nói để phê bình kín đáo tôi..."
Trương Dương đã hiểu rõ chút chút, mình được điều đến Nam Tích đảm nhiệm chủ nhiệm ủy ban thể dục hẳn là do Kiều Chấn Lương bày mưu đặt kế, cho đến ngày hôm nay hắn cuối cùng đã rõ ràng được nguyên nhân hậu qảu của sự việc này.
Đỗ Thiên Dã nói: "Chính trị là một môn học vấn sâu không thể đo lường, tôi càng lăn lộn lâu trong thể chế, thì càng cảm thấy không thật, bên cạnh chúng ta đều là mê hoặc và cạm bẫy, chỉ cần hơi vô ý một chút là sẽ rơi xuống vạn sâu ngàn kiếp không phục"
Trương Dương cười ha hả nói: "Lão Đỗ, ông trở nên bi quan như vậy từ khi nào thế?"
Đỗ Thiên Dã nói:" Trong quan trường muốn tìm được một tình bạn chân chính thật sự là quá khó, cho nên tôi rất hối hận về quyết định lúc đầu..."
Trương Dương cười, vươn tay ra vỗ vỗ lên mu bàn tay của Đỗ Thiên Dã: "Lão Đỗ, ông nên tìm một người phụ nữ, đừng kéo tôi nhập sâu vào tình cảm như vậy, tôi chịu không nổi đâu!"
Đỗ Thiên Dã cười mắng: "Cút đi, tôi không phải bê đê"
Trương Dương nói: "Bác Trần khỏe không?"
Đỗ Thiên Dã gật đầu nói: "Tôi vừa mới gặp xong, ông có kêu tôi nhắc nhở cậu đến, gần đây ông không thấy cậu đi thăm ông"
Trương Dương nói: "Chờ tôi giải quyết xong vụ lần này, cuối năm sẽ trở về, thăm mẹ tôi, đến núi Thanh Thai thăm bác Trần, đạo trưởng Lý nữa..."
Đỗ Thiên Dã nói: "Được rồi, còn có một việc, Hải Sắt phu nhân chuẩn bị đầu tư vào núi Thanh Thai, muốn xây dựng một khu giải trí truyền hình hiện đại, đã ký hợp đồng với bên Xuân Dương rồi"
Trương Dương từ trước đến giờ vẫn không có hảo cảm gì với Hải Sắt phu nhân cả, hắn và Vương Quân Dao quen biết nhau từ sau vụ hắn dập Kim Toa, Trương Dương nói: "Người đàn bà này gây cho tôi một cảm giác khó chịu, hợp tác với bà ta cẩn thận thì vẫn hơn, điều tra rõ tiền của bà ta rốt cục có sạch sẽ hay không, tôi nghe nói bà ta làm ăn ở Mỹ có chút đen, lúc đầu phó thị trưởng Lý thiếu chút nữa bởi vì loại chuyện này mà té ngã"
Đỗ Thiên Dã cười mắng: "Yên tâm đi!"
Trương Dương và Đỗ Thiên Dã nói chuyên thật lâu, hai người có trao đổi về việc làm sao dở bỏ những kiến trúc trái phép, Trương Dương vừa mới đối mặt với vấn đề này, còn Đỗ Thiên Dã thì cũng đã bắt tay vào xử lý, ông ta dạy cho Trương Dương một phương pháp, đó chính là tìm đến lực lượng công an từ thành phố khác đến, bởi vì công an địa phương ít nhiều gì cũng có chút quan hệ, ngại nhất là quan hệ nhân tình, trong quá trình quy hoạch phá bỏ và di dời sẽ có chút luống cuống, mà công an từ bên ngoài đến xử lý thì lại khác, bọn họ không có nhiều quan hệ ở chổ này, đương nhiên là không có nhiều cố kỵ, chấp hành nhiệm vụ cũng sẽ mạnh mẽ và kiên quyết hơn.
Đỗ Thiên Dã đã cho Trương Dương một ý nghĩ cần được khai thác, hai người nói chuyện đến tận bốn giờ chiều, Trương Dương đứng dậy ra về, vốn hắn còn muốn mời Đỗ Thiên Dã đi ăn tối, chỉ là buổi tối Đỗ Thiên Dã còn phải đi tiệc cùng mấy lãnh đạo nữa, nên Trương Dương đành phải để sau.
Sau khi rời khỏi phòng của Đỗ Thiên Dã, Giang Nhạc lại ra tiễn hắn, thấy Giang Nhạc, Trương Dương mới nhớ đến chuyện mà hắn yêu cầu mình, hắn cười cười nói với Giang Nhạc: "Có cái gì thì cứ nói đi, cần gì phải nói chuyện riêng như vậy"
Giang Nhạc ngượng ngùng cười cười, đưa Trương Dương ra tận bên ngoài, Trương Dương chỉ chỉ vào một cái ghế dài bên ngoài nói: "Ngồi ở đây nói đi, trở về tôi còn có việc nữa"
Hai người ngồi xuống ghế dài, Giang Nhạc có vẻ như tâm thần bất yên, nhìn bốn phía một chút, xác định chắc chắn là xung quanh không có ai cả, mới nhỏ giọng nói: "Chủ nhiệm Trương, tôi... tôi phạm sai lầm rồi"
Trương Dương cười nói: "Cậu phạm sai lầm thì không nên tìm tôi, cậu nên đi tìm bí thư Đỗ để nhận sai đi, bây giờ tôi không con quản cậu nữa"
Giang Nhạc nói: "Giang thành gần đây đang xử lý chuyện những kiến trúc trái phép phạm pháp, rất nihe6u2 người thân bạn bè đi tìm tôi, muốn tôi hỗ trợ, lúc đầu tôi còn từ chối, nhưng có vài mặt mũi tôi không thể không cho, vì thế tôi... tôi liền gọi cho cục xây dựng thành phố để nói chuyện một chút"
Trương Dương không nói gì, hắn cũng rõ ràng thân phận địa vị của Giang Nhạc ngày hôm nay đã không còn như xưa nữa, không còn là một cán bộ nho nhỏ của phòng khai phá cục du lịch nữa, là thư ký của bí thư thị ủy, mà còn là tâm phúc của bí thư thị ủy, tuy rằng cấp bậc không cao, nhưng mà một vài cán bộ ở Giang thành ít nhiều gì cũng phải nể mặt của hắn, người khác làm việc cho hắn không phải là vì hắn, mà là vì bí thư Đỗ chống đỡ phía sau lưng hắn.
Giang Nhạc nói: "Vốn cục trưởng Lý đã đáp ứng rồi, không ngờ rằng bí thư Đỗ lại lần lại tỏ thái độ kiên quyết trong việc xử lý những kiến trúc trái phép kia..."
Trương Dương nói:" Nếu cậu không quản được thì cứ nói rõ với người thân bạn bè đi, đem nổi khổ của cậu nói rõ cho mọi người biết"
Giang Nhạc đem hết dũng khí trong người mình ra, nói: "nhưng mà.... tôi đã nhận của bọn họ..."
Trương Dương ngạc nhiên nhìn Giang thành, sửng sốt một hồi lâu mới nói: "Thằng nhóc cậu ăn gan hùng mật báo à? Một thư ký mà dám nhận quà sao?"
Giang Nhạc làm vẻ mặt cầu xin nói: "Vốn tôi cũng không muốn nhận, nhưng mà ngại mặt mũi của người ta, cuối cùng đành phải nhận lý, nếu chuyện này giúp được cho bọn họ thì hoàn hảo, nhưng bây giờ mọi chuyện không được, tôi..." Thằng nhãi này sắp khóc ra nước mắt rồi đây.