Mục lục
Y Đạo Quan Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Điện thoại vang lên vài tiếng, ngay lúc Trương Dương chuẩn bị buông tha, Sở Yên Nhiên tiếp được điện thoại: "A lô!"

Trương Dương nói: "Anh là Trương Dương!" Nói xong câu đó, hắn lập tức lại cảm thấy mình rất ngu xuẩn, Sở Yên Nhiên làm sao không nghe ra thanh âm của hắn chứ?

"Tôi biết!"

Trương Dương cười cười, trong tiếng cười có vẻ có chút xấu hổ: "Ân, em... Ở Bắc Nguyên?"

"Vừa đến, Chỉ Tình nói cho anh sao?"

Trương Dương nói: "Vì sao không cùng tới Nam Tích, bên này có phong cảnh không tồi, tôi có thể cùng các em đi khắp nơi xem." Ngay cả chính Trương Dương cũng cảm giác được đối thoại của hắn cùng Sở Yên Nhiên lộ ra vài phần xa lạ.

Sở Yên Nhiên nói: "Tôi muốn ở bên ông ngoại thêm một chút thời gian." Nàng nói xong câu đó, hai người đều rơi vào trong một khoảng trầm mặc rất dài, qua hồi lâu, bọn họ lại cùng mở miệng nói: "Anh / Em..."

Trương Dương cười nói: "Em nói trước đi!"

Sở Yên Nhiên nói: "Đồ anh ủy thác tôi đã nghĩ biện pháp giúp anh mang về, lúc đầu muốn đưa cho Chỉ Tình giao cho anh, nhưng mà nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là do tôi trực tiếp giao cho anh mới thỏa đáng."

Trương Dương nghe nói như thế, trong lòng mừng thầm, Sở Yên Nhiên bằng là uyển chuyển nói cho hắn biết, lần này sẽ cùng hắn gặp mặt một lần. Trương Dương cuống quít nói: "Nếu không thì chờ anh làm xong phim tuyên truyền hình tượng kia, anh sẽ tới tìm em?"

Sở Yên Nhiên lại trầm mặc tiếp nữa, tựa hồ đang do dự.

Trương Dương nói: "Được không?"

"Vậy để cuối tuần đi, tôi ở Tĩnh An chờ anh."

Trương Dương nói: "vào giữa buổi trưa, anh nhất định đến!"

Sở Yên Nhiên dịu dàng nói: "Tôi chờ anh!"

Trương đại quan nhân dập điện thoại, hưng phấn nắm chặt song quyền, mạnh mẽ rống lớn một tiếng, nan đề đọng lại đã lâu trong lòng theo câu nói "tôi chờ anh" này của Sở Yên Nhiên nhất thời có thể giải quyết dễ dàng, có lẽ là giữa bọn họ thực sự cần mặt đối mặt nói chuyện cho tốt. Bọn họ đã xa cách rất lâu rồi, nếu thật sự không tiêu trừ hiểu lầm giữa hai bên, sẽ chỉ làm ngăn cách giữa bọn họ càng ngày càng sâu, nếu như không phải chưa xử lý xong xuôi chuyện trên tay, Trương Dương hận không thể lập tức đi tới Tĩnh An, đi gặp Sở Yên Nhiên, làm tỉnh lại ký ức bọn họ chôn dấu dưới đáy lòng, đoạn ký ức tươi đẹp mà trong sáng kia.

Ngưu Gia Quân trong buổi chiều cùng ngày đã đến Nam Tích, tại dưới sự cộng đồng nỗ lực của cảnh sát cùng bảo vệ khách sạn, đa số fan điên cuồng kia đều đã rời đi, chỉ có một ít người con gái vẫn đứng ở trước cửa lớn khách sạn nhìn vào mà ngẩn người. Sau khi Ngưu Gia Quân đi tới trước cửa khách sạn quốc tế Nam Dương, trời nổi lên cơn mưa nhỏ, mấy fan vốn đang ngẩn người cũng không chịu được khảo nghiệm của cơn mưa xuân này, một bên đánh hắt xì một bên đội mưa chạy về nhà.

Ngưu Tuấn Sinh cùng các đội viên trong ba xe liền đã được Phó bí thư Thành Ủy Nam Tích Ngô Minh, Trưởng ban Tuyên Truyền Thành Ủy Nam Tích Lương Tùng hoan nghênh, hai vị Thường Ủy này là đặc biệt qua để gặp mặt mấy đại sứ hình tượng thể dục. Nhưng vừa khéo là lúc bọn họ đi tới khách sạn quốc tế Nam Dương thì Ngưu Gia Quân vừa vặn đến nơi.

Tuy rằng Ngưu Tuấn Sinh là huấn luyện viên trứ danh trong nước, nhưng mà dù sao cũng không phải là quan viên gì, thấy Phó bí thư Thành Ủy Nam Tích cùng Trưởng ban Tuyên Truyền đều tự mình đến nghênh tiếp bọn họ, tự nhiên cảm thấy rất có mặt mũi, Ngô Minh nắm lấy tay của Ngưu Tuấn Sinh nói: "Huấn luyện viên Ngưu, anh chính là thần tượng của tôi, chỉ cần là trên TV có chương trình Ngưu Gia Quân các anh thi đấu, tôi nhất định sẽ xem toàn bộ từ đầu tới cuối."

Ngưu Tuấn Sinh cười nói: "Vừa nghe đã biết bí thư Ngô là một người kiên trì, chúng tôi thi đấu là trong cự ly dài, thời gian đều tương đối dài, thoạt nhìn cũng khô khan chán nản, ngài có thể kiên trì xem hoàn toàn cả trận thực sự là không dễ dàng."

Mọi người đều nở nụ cười.

Lương Tùng nói: "Ngưu Gia Quân là niềm kiêu ngạo của quốc gia chúng ta, cảm ơn các anh có thể tới làm công tác tuyên truyền cho Nam Tích."

Ngưu Tuấn Sinh cười nói: "Trương Dương là hảo huynh đệ của tôi, hắn bảo tôi tới, tôi đương nhiên phải tới!" Hắn chỉ vào Trương Dương trong đám người, lúc này Trương Dương mới cười đi tới, vươn hai tay ra dùng sức bắt tay cùng Ngưu Tuấn Sinh.

Ngô Minh cùng Lương Tùng liếc mắt nhìn nhau, tuy rằng hai người không nói cái gì, nhưng trong lòng đều là có chút cảm thán, Trương Dương gần đây nở mày nơ mặt có một không hai, cái danh tiếng gì cũng đều bị hắn chiếm hết, thực sự là không nghĩ tới hắn cũng có thể đặt giao tình với Ngưu Gia Quân. Rất nhiều người cũng không biết, phần giao tình giữa Trương Dương cùng Ngưu Tuấn Sinh ban đầu chính là khở nguồn từ một hồi hiểu lầm. Hai người đều là loại người tương đối tự tin mà cường thế, lúc ban đầu đều xem đối phương không vừa mắt, Trương Dương lúc ở Nam Vũ tổ chức tranh giải thi đấu điền kinh toàn quốc đã lợi dụng châm cứu đâm huyệt, trợ giúp Ngưu Chấn Vĩ trở thành hắc mã trong hạng mục cự ly dài 1500 mét, chạy thắng Ngưu Gia Quân, cũng thắng được đánh cuộc giữa hắn cùng Ngưu Tuấn Sinh, đánh cuộc lúc đó chính là Ngưu Gia Quân làm đại sứ hình tượng miễn phí cho Nam Tích, có điều là sau đó lại thình lình xảy ra hoả hoạn, Ngưu Tuấn Sinh cùng Trương Dương tỉnh táo trợ giúp lẫn nhau, từ đó kết thành tình hữu nghị sâu đậm.

Bây giờ Ngưu Chấn Vĩ huấn luyện các đội viên khác của Nam Tích cùng nhau huấn luyện ngay trong Ngưu Gia Quân, tổng hợp lại thành tích được đề thăng rất nhanh.

Trương Dương cười nói: "Ngưu đại ca, lần này tới Nam Tích, chúng ta nhất định phải uống vài trận cho thoải mái."

Ngưu Tuấn Sinh ha hả cười nói: "Ai sợ ai chứ? Chúng ta huấn luyện tại cao nguyên lâu như vậy, các đội viên cũng nên được thả lỏng một chút, tới Nam Tích các cậu chính là vì du ngoạn, thuận tiện giúp các cậu làm làm tuyên truyền."

Trương Dương nói: "Anh yên tâm, chuyện du ngoạn cứ để cho tôi, thả lỏng thư giãn là việc chính, tuyên truyền là phụ, đi, chúng ta đi tới phòng trước!"

Trương Dương dẫn Ngưu Gia Quân tiến vào khách sạn quốc tế Nam Dương, hai cánh cửa thủy tinh của khách sạn quốc tế Nam Dương vẫn đang sửa chữa, Trưởng ban Tuyên Truyền Lương Tùng nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, không khỏi thở dài, y hướng Trương Dương nói: "Mấy năm nay các fan theo đuổi minh tinh trở nên cực kỳ điên cuồng, Tiểu Trương, nhất định phải làm tốt công tác trị an bên này."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK