Mục lục
Y Đạo Quan Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Dương nói: "Tên Thạch Thắng Lợi kia là con trai của bí thư khu ủy Thạch Trọng Hằng sao?"

Chung Hải Yến gật đầu:" Hải Thiên chúng tôi nằm trong khu Thiên Hối này, làm sao dám đắc tội với hắn"

Trương Dương nở nụ cười: "Đang yên đang lành vì sao hắn lại đi quấy rầy Quan tiểu tỷ, Hải Thiên các người có phục vụ trong phương diện này sao?"

Mặt của Chung Hải Yến nóng rần lên, cô ta cũng không biết nên trả lời Trương Dương thế nào.

Trương Dương nói: "Mong rằng chỉ là một hiểu lầm, nhưng mà chuyện lần này không kết thúc dễ dàng như vậy, cô giúp tôi chuyển lời cho Đoạn Kim Long, chuyện xảy ra tại Hải Thiên đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng chính phủ, kêu ông ta tự suy nghĩ nên làm cái gì thì làm"

Chung Hải Yến thấp giọng nói: "Rõ rồi!"

Trương Dương đi rồi, Chung Hải Yến đi đến phòng quản lý, Đoạn Kim Long đang ở đó chờ cô.

Chung Hải Yến vừa vào cửa liền giận dữ nói: "Đoạn tổng, vừa rồi lúc xảy ra chuyện ông đi đâu? Gọi điện thoại vì sao ông không nghe?"

Đoạn Kim Long cười nói: "Cô đó, càng ngày càng lợi hại, người khác không biết còn tưởng rằng cô là tổng giám đốc tôi là quản lý nữa"

Chung Hải Yến ủy khuất nói: "Tôi cũng không phải là vì Hải Thiên sao, Đoạn tổng, tôi đã sớm nhắc nhở ông phải chú ý đến thằng nhóc Thạch Thắng Lợi này rồi, hắn căn bản là một thằng khốn, ông gặp gỡ hắn có chổ tốt gì?"

Đoạn Kim Long châm một điếu thuốc lá, lại rút một điếu đưa cho Chung Hải Yến, Chung Hải Yến cầm lấy, ghé vào bật lửa của Đoạn Kim Long mà châm mồi, dùng sức hút một hơi, phun ra một ngụm khói dầy đặc, thấp giọng nói: "Trương Dương không dễ trêu chọc, tuy rằng tối hôm nay người gây chuyện là Thạch Thắng Lợi, nhưng mà ông cũng nhìn ra, ngay cả Hải Thiên chúng cũng bị hắn oán hận theo"

Đoạn Kim Long nói: "Có liên quan gì đến chúng ta? Hắn có mâu thuẫn với Thạch Thắng Lợi, chúng ta không xen vào"

Chung Hải Yến nói: "Đoạn tổng, ông nói nghe dễ quá, chuyện xảy ra tại Hải Thiên, hơn nữa người con gái mà Thạch Thắng Lợi quấy rầy chính là Quan Chỉ Tình, là đại sứ hình tượng với mới ký kết của Nam Tích chúng ta, và còn là quán quân trượt băng thế giới, chuyện này không thể nói bỏ qua là bỏ qua, nếu như thật sự muốn truy cứu, chỉ sợ chúng ta cũng phải có trách nhiệm liên quan"

Đoạn Kim Long hít vào một hơi lạnh, ông ta thật không ngờ rằng cô gái kia lại chính là Quan Chỉ Tình, chuyện tối nay thật ra là do Đoạn Kim Long khơi mào, ông ta vẫn đều ghi hận Trương Dương trong lòng, lúc Quan Chỉ Tình ra ngoài gọi điện, Đoạn Kim Long cùng Thạch Thắng Lợi đi ra khỏi toilet, là ông ta ám chỉ với Thạch Thắng Lợi rằng Quan Chỉ Tình là tiểu thư của Hải Thiên, cho nên Thạch Thắng Lợi mới đi quấy rầy Quan Chỉ Tình, gây ra sóng gió khi nãy. Đoạn Kim Long vốn muốn mượn Thạch Thắng Lợi để cho Trương Dương một bài học, nhưng thật không ngờ Thạch Thắng Lợi lại yếu kém như vậy, hắn mang đến nhiều người như thế mà cũng đều thua trong tay của Trương Dương. Thấy được sự cường hãn của Trương Dương, trong lòng Đoạn Kim Long cũng không khỏi có chút thấp thỏm, giả như chuyện mình xúi giục Thạch Thắng Lợi bị Trương Dương biết, sợ rằng Trương Dương sẽ không từ bỏ ý đồ.

Chung Hải Yến cũng nhìn ra biểu tình khác thường của Đoạn Kim Long, nhẹ giọng nói: "Ông làm sao vậy?"

Đoạn Kim Long thở dài nói: "Không sao cả, chỉ hơi phiền thôi, đang yên đang lành lại đột nhiên xảy ra chuyện" Ông ta hít vào một hơi thuốc, rồi lại phà ra, nói: "Cô liên hệ với cục trưởng Trương một chút, chuyện này tốt nhất là không nên liên lụy đến Hải Thiên chúng ta" Lúc này ông ta đã có chút sợ.

Bí thư khu ủy khu Thiên Hối Thạch Trọng Hằng đang ngồi trong phòng khách, trên mặt u ám, nghe thấy tin tức con trai Thạch Thắng Lợi xảy ra xung đột với Trương Dương ngay tại khách sạn Hải Thiên, ông ta cũng không cách nào bình tĩnh được, đồng hồ báo thức đã chỉ chín giờ, bên ngoài vang lên tiếng xe ô tô, qua một hồi, Thạch Thắng Lợi được cục trưởng cục công an phân khu Lâm Quang Minh mang vào.

Thạch Trọng Hằng thiếu chút nữa đã không nhận ra con trai, ông ta vừa thương vừa giận, xông lên phía trước, vung tay tát cho Thạch Thắng Lợi một cái tát: "Mày lại gây sự cho tao!" Lâm Quang Minh vội vàng ngăn cản ông ta lại, vợ của ông ta Trần Phượng Lan cũng vọt đến ôm lấy cánh tay của ông ta: "Lão Thạch, ông làm gì vậy?"

Trần Phượng Lan nhìn thấy bộ dạng của con trai, vốn muốn trách cứ, nhưng nhất thời lại biến thành đau lòng, kéo tay của Thạch Thắng Lợi, nước mắt chảy xuống, Thạch Trọng Hằng không nhịn được phất tay nói: "Mau mang thằng khốn nạn này về phòng, đừng ở đây làm xấu mặt nữa"

Trần Phượng Lan mang Thạch Thắng Lợi đi vào, Thạch Trọng Hằng thở dài, mời Lâm Quang Minh ngồi xuống.

Lâm Quang Minh lấy một gói thuốc trong người ra, nhưng Thạch Trọng Hằng đã lấy gói thuốc Trung Hoa trên bàn trà đưa qua, nói: "Hút của tôi đi!"

Hai người đều rút thuốc tự châm lửa, không ai nói gì cả, ngồi ở chổ kia, yên lặng hút thuốc, Lâm Quang Minh sau một hồi mới mở miệng:" Tôi mang Thắng Lợi đến bệnh viện kiểm tra, chỉ là bị thương ngoài da, không có gì nghiêm trọng cả"

Thạch Trọng Hằng ừ một tiếng.

Lâm Quang Minh nói: "Người đánh hắn là chủ nhiệm ủy ban thể dục Trương Dương!"

Thạch Trọng Hằng nói: "Trách ai đây?"

Lâm Quang Minh nói: "Thắng Lợi uống say, thấy một người con gái đi qua, không ngờ rằng người con gái đó lại cùng ăn với Trương Dương" Lâm Quang Minh nói những lời này tương đối uyển chuyển, thật ra hành vi tối hôm nay của Thạch Thắng Lợi không chỉ đơn giản như vậy.

Thạch Trọng Hằng nói: "Như vậy thì hắn liền đánh người?"

Lâm Quang Minh nói: "Người con gái ấy là Quan Chỉ Tình!"

Thạch Trọng Hằng có chút kinh ngạc kêu lên: "Quan Chỉ Tình?"

Lâm Quang Minh nói: "Ngài biết sao?"

"Quán quân trượt băng thế giới, người Hoa quốc tịch Mỹ, là đại sứ hình tượng của đại hội tỉnh lần này!" Lúc nói ra những lời này, Thạch Trọng Hằng cảm thấy phiền muộn không thôi, thằng con trai hư đốn này, ai không chọc, lại đi chọc ngay đúng người này, con trai có cái tật gì, Thạch Trọng Hằng cũng rất rõ ràng. Ngày thường thằng con đã gây cho ông không ít chuyện rồi, nhưng mà lần này lại khác, chọc vào đại sứ hình tương, nếu chuyện này truyền ra ngoài, ông đúng là không thể ăn nói được.

Lâm Quang Minh nói: "Bên Thắng Lợi có mười người, có sáu người bị thương, Trương Dương là một cao thủ, một mình đánh cho bọn họ không thể trở tay"

Thạch Trọng Hằng nói: "Không biết trời cao đất rộng!"

Lâm Quang Minh sửng sốt một chút, không biết bí thư Thạch đang nói về Trương Dương hay là nói về con trai của ông ta.

Thạch Trọng Hằng nói: "Nếu nó không hiểu chuyện, sớm muộn gì cũng sẽ có hại!"

Lâm Quang Minh lúc này mới hiểu được là Thạch Trọng Hằng đang nói về Thạch Thắng Lợi.

Lâm Quang Minh nói: "Bí thư Thạch, tôi thấy bên Trương Dương chưa chắc đã chịu thôi, hắn có thể sẽ truy cứu chuyện này"

Thạch Trọng Hằng nói: "Người bị hắn đánh rồi, có hậu quả này, hắn còn muốn làm cái gì nữa?"

Lâm Quang Minh không nói gì cả.

Thạch Trọng Hằng thở dài nói: "Cậu trở về nghỉ ngơi sớm đi, chuyện này để tôi xử lý"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK