Mục lục
Y Đạo Quan Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lương Thành Long nói: "Sớm biết như vậy lúc trước sao lại làm thế, y phái người sửa lại nhà cho cậu cũng được mà."

Kiều Bằng Cử ngáp một cái nói: "Chơi chả vui gì cả, tôi không ở cùng với hai tên điên các cậu nữa, về ngủ một giấc đây, ngày mai còn có một nghiệp vụ phải bàn." Gã đi được hai bước lại quay đầu lại nói với Trương Dương: "Đừng quên chuyện cậu đã đáp ứng tôi đấy."

Trương Dương cười nói: "yên tâm, tôi mai sẽ liên hệ giúp anh!"

Lương Thành Long từ trên mặt của Trương Dương thấy được vẻ mất mát, một trận thắng lợi dễ dàng như vậy rõ ràng là không khiến Trương đại quan nhân cảm thấy hưng phấn, thật ra chuyện này không khó lý giải, Trương Dương sở dĩ dày vò người thành vậy, mục đích chính là muốn chọc giận Từ Quang Nhiên, như vậy có thể ném củ khoai lang nóng phỏng tay vận hội tỉnh đi, nhưng Từ Quang Lợi lại lựa chọn né tránh, một đòn của Trương đại quan nhân đánh vào khoảng không, một loạt những hành động tiếp theo đã được chuẩn bị trước của hắn còn chưa kịp đánh ra.

Lương Thành Long nói: "Xem ra Từ Quang Lợi không định chơi cùng cậu rồi."

Trương Dương thở dài nói: "Thật hi vọng y là một người cứng cỏi."

Lương Thành Long nói: "Muốn gây chuyện cũng không nên kéo Kiều Bằng Cử vào, cậu kéo gã vào, chuyện sẽ trở nên phức tạp, người khác tự nhiên sẽ nghĩ đến bí thư Kiều, bí thư Từ ở trước mặt bí thư Kiều thì chỉ có nước cúi đầu cong lưng thôi."

Trương Dương nói: "Tôi có một loại dự cảm, vận hội tỉnh khẳng định sẽ rơi xuống đầu tôi."

Lương Thành Long nói: "Tôi cũng nghĩ như vậy, Từ Quang Lợi cũng không phải là dạng tốt tình, chuyện tối nay, y khẳng định sẽ bẩm báo lên bí thư Từ, chủ ý bịt tường nà có tám chín phần mười là bí thư Từ nghĩ ra, cậu có khệnh hơn nữa thì cũng chỉ là chủ nhiệm của Ủy ban thể dục thể thao, nơi này là Nam Tích, bí thư Từ có quyền lên tiếng tuyệt đối, cậu cho rằng chọc giận y xong, y sẽ đối phó với cậu, như vậy cậu có thể nhân cơ hội chuyển sang nơi khác ư?"

Trương Dương cười tủm tỉm nhìn Lương Thành Long: "Anh cũng hiểu tôi nhỉ!"

Lương Thành Long nói: "Lúc ban đầu, tôi thật sự bị cậu lừa, cho rằng cậu thật sự muốn làm lớn một trận ở Nam Tích, muốn gánh vác tổ chức vận hội tỉnh, nhưng khi cậu ra tay đối phó với Từ Quang Lợi tôi liền phát hiện được bàn tính như ý của cậu, hiện tại xem ra cậu căn bản không muốn ở lâu tại Nam Tích, ngồi chưa nóng đít đã muốn đi rồi."

Trương Dương thở dài nói: "Thật ra tôi vừa tới Nam Tích cũng tính yên tĩnh một đoạn thời gian, vốn chức Ủy ban thể dục thể thao là một cái chức nhàn nhã, đối với tôi mà nói quá độ giữa đường là một chuyện tốt, nhưng không lâu sau tôi liền phát hiện cái chức chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao này cũng không dễ làm."

Lương Thành Long không nói gì, nhìn cửa lớn của công trường đã bị bịt một nửa.

Trương Dương nói: "Bí thư Từ cũng không hoan nghênh tôi tới đây, từ lúc ban đầu đã tách tôi ra khỏi đảng chính rồi, đây cũng không tính là việc gì lớn, nhưng về sau tôi lại phát hiện chức chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao tuy rằng không có thực quyền gì, nhưng về sau nhất định sẽ là người phải gánh tiếng xấu."

Lương Thành Long nói: "Dùng mông để nghĩ cũng hiểu mà, hiện tại tài chính Nam Tích gặp khó khăn, nào có nhiều tiền dư như vậy để làm vận hội tỉnh, đại hội thể dục thể thao không làm tốt thì sao? Đương nhiên muốn bắt chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao ra khai đao, cậu không muốn chịu tiếng xấu, cho nên liền tìm cách chọc giận Từ Quang Nhiên, muốn để y đá cậu ra khỏi Nam Tích."

Trương Dương nói: "Tôi thật sự không ngờ lòng dạ của bí thư Từ lại rộng rãi như vậy."

Lương Thành Long nói: "Cậu không nên kéo Kiều Bằng Cử vào cục diện này, có gã nhúng vào, người khác sẽ nghĩ tới nhân tố của bí thư Kiều, tôi thật sự không hiểu, cậu sao lại phạm sai lầm cấp thấp như vậy."

Trương Dương nói: "Tôi không muốn chịu tiếng xấu thay cho người khác, cũng không muốn đi như vậy, trong lòng thật sự rất mâu thuẫn."

Lương Thành Long nói: "Hiện tại người ta không so đo với cậu, cậu tính sao đây? Đắc tội với Từ Quang Nhiên là chắc chắn rồi, y nhịn cậu nhất thời, không có nghĩ là nhịn cậu vĩnh viễn, vận hội tỉnh chính là một cái hố sâu không thấy đáy, cậu chỉ cần hơi sơ ý, sẽ bị ngã vào trong, nói không chừng sẽ bởi vì vậy mà kết thúc sinh nhai chính trị đó."

Trương Dương nói: "Từ Quang Nhiên bài xích tôi, là vì y thấy tôi là cán bộ mà Hạ Bá Đạt đề bạt, y coi tôi thuộc phái hệ của Hạ Bá Đạt."

Lương Thành Long cười nói: "Tôi biết là cậu không phải, Hạ Bá Đạt cũng biết cậu không phải, nhưng bí thư Từ lại không nghĩ như vậy."

Trương Dương nói: "Những chuyên gia chơi chính trị đều có thói quen này, thường thường sẽ chia quan viên hạ cấp ra làm hai loại, người của ta và người của hắn."

Lương Thành Long nói: "Từ Quang Nhiên khẳng định sẽ không coi cậu là người của mình."

Trương Dương nói: "Tôi đánh giá thấp sự nhẫn nại của bí thư Từ rồi, xem ra rất khó thoát thân."

Lương Thành Long cười nói: "Chuyện àm tôi có thể nhìn thấu, y đương nhiên cũng có thể nhìn thấu, cậu dính vào nhiều phiền phức như vậy, khi dễ em trai của y, y liệu có tha cho cậu được không? Đừng có nằm mơ, tôi nghĩ y sẽ từ từ thu thập cậu ở Nam Tích. Thằng ôn cậu trong lòng không vững tâm, cho nên kéo Kiều Bằng Cử vào, khiến lão Từ nghĩ rằng chỗ dựa sau lưng cậu chính là bí thư Kiều."

Trương Dương nói: "Tôi hiện tại trong lòng rất vững."

Lương Thành Long kinh ngạc nhìn hắn, hỏi: "Thật ư?"

Trương Dương gật đầu, nói: "Thật, tôi sẽ định làm tiếp, sẽ thật thà làm tốt vận hội tỉnh."

Lương Thành Long nói: "Khó lắm!"

Trương Dương Trương Dương: "Trên đời không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền, sáng mai tôi phải đi tìm bí thư Từ."

"Đi giải thích à?"

Trương Dương lắc lắc đầu nói: "Đòi quyền!"

Quan chức càng cao, long dạ càng thâm sâu, khi Trương Dương tìm tới Từ Quang Nhiên, đã thể hội được hết hàm nghĩa chân chính của những lời này." Vốn Trương Dương đã chuẩn bị bị sập cửa vào mặt, nhưng không ngờ Từ Quang Nhiên lại đón tiếp hắn rất vui vẻ, chẳng những gặp hắn, hơn nữa vẻ mặt của bí thư Từ giống như gió xuân thổi vào mặt vậy, đối đãi với Trương Dương ấm áp giống như mùa xuân.

Từ Quang Nhiên nói: "Tiểu Trương à, tôi cũng đang muốn tìm cậu đây!"

Trương Dương cười nói: "Bí thư Từ, có chuyện gì xin cứ phân phó."

Từ Quang Nhiên cười tủm tỉm nhìn Trương Dương, trong lòng thì lại có chút căm tức, hảo tiểu tử, mày biến pháp chọc giận tao, nếu như mày đã bất nhân thì đừng có trách tao bất nghĩa, Từ Quang Nhiên nói: "Vẫn là chuyện vận hội tỉnh."

Trương Dương nói: "Tôi đang tích cực chuẩn bị, bước đầu tiên muốn khiến cho chiêu bài của vận hội tỉnh thật vang dội, trước tiên tạo ra thanh thế và ảnh hưởng."

Từ Quang Nhiên nói: "Tôi không phải muốn nói tới chuyện này, tháng mười sang năm vận hội tỉnh sẽ khai mạc, bởi vì lúc trước chúng tôi nắm không đủ vững công tác của phương diện này, cho nên trong việc xây dựng công trình có chút chậm chạm."

Trương Dương thầm nghĩ, việc xây dựng trung tâm thể dục mới chậm như vậy là vì ông dùng người không khách quan, để em trai mình nhận thầu công trình, công ty xây dựng Thế Kỷ Mới căn bản căn bản không có loại thực lực này. Nhưng Trương Dương không rõ vì sao Từ Quang Nhiên lại nói với mình những lời này, chẳng lẽ là vì chuyện mình xung đột với Từ Quang Lợi ư? Trương Dương nói: "Bí thư Từ, Ủy ban thể dục thể thao chúng tôi cũng không tham dự vào thi công xây dựng, chuyện này tôi cũng không có biện pháp nào cả."

Từ Quang Nhiên nói: "Thời gian cấp bách quá, vài thường ủy chúng tôi đã thảo luận một chút, nhất định phải phải nắm vững việc xây dựng trung tâm thể dục mới, nếu không thì khó mà hoàn công đúng hạn."

Trương Dương nói: "Công trình là công ty xây dựng Thế Kỷ Mới làm, bọn họ trên quản lý có thể có chút vấn đề." Trước mặt Từ Quang Nhiên chỉ ra công ty của em trai y tồn tại vấn đề về quản lý. Trương Dương rõ ràng đang khiêu khích quyền uy của y.

Từ Quang Nhiên vẫn không hề tức giận, vẻ rộng lượng mà y thể hiện ra khiến Trương Dương bội phục vô cùng, người mà có thể làm được tới mức này, trừ phi là đại hiền đức, nếu không thì là kẻ đại gian, đương nhiên Trương Dương không phải là nói bí thư Từ là đại gian thần, mà cho rằng lòng dạ của y sâu không thể lường.

Từ Quang Nhiên nói: "Cho nên ta muốn để cậu tham dự vào việc thi công thực tế."

Trương Dương ngây ra, hôm nay hắn tới vốn là muốn đề đòi quyền thi công, không ngờ hắn còn chưa kịp đề xuất, mà Từ Quang Nhiên đã chủ động trao quyền cho hắn. Trương đại quan nhân lúc này cuối cùng cũng biểu hiện ra một chút khiêm tốn, hắn lắc lắc đầu nói: "Bí thư Từ, tôi sợ là... sợ là khó có thể gánh vác được!"

Từ Quang Nhiên nói: "Thân là một cán bộ trẻ tuổi, phải có dũng cảm gánh vác trách nhiệm, trung tâm thể dục mới Nam Tích so sánh với sân bay mới của Giang Thành, công trình nào lớn hơn? Cậu có thể làm tốt công tác chỉ đạo sân bay mới Giang Thành, trung tâm thể dục mới nhất định không có vấn đề."

Trương Dương nói: "Bí thư Từ, tôi chính là trong việc xây dựng sân bay mới Giang Thành để xảy ra vấn đề, cho nên bí thư Đỗ mới thu hồi quyền chỉ huy của tôi."

"Ngã ở đâu thì phải đứng dậy ở đó, lần này vừa hay là cơ hội để cậu chứng minh mình, chỉ cần thành công xây dựng được trung tâm thể dục mới, có thể chứng minh với mọi người năng lực của cậu, cũng có thể để bí thư Đỗ của Giang Thành nhìn thấy, anh ta để một cán bộ có năng lực như cậu đi là điều đáng tiếc, ha ha ha!" Từ Quang Nhiên cười sang sảng. Nhưng Trương Dương ở trong làm lại cảm thấy lạnh toát cả người, Từ Quang Nhiên từ lúc ban đầu đã không muộn cho hắn quyền lực, tới hiện tại lại trao cho hắn trọng trách nặng nề, trong thời gian ngắn ngủn mà thay đuổi nhiều như vậy, nguyên nhân chỉ có một, quyền lực càng lớn thì trách nhiệm cũng càng lớn, bí thư Từ đã ý thức được công trình trung tâm thể dục không thể kéo dài được nữa, nếu không thay đổi được hiện trạng, sớm muộn gì cũng xảy ra vấn đề, có vấn đề thì sẽ có người phải gánh trách nhiệm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK