Mục lục
Y Đạo Quan Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương đại quan nhân đem thân thể mềm mại của Tra Vi nhập vào trong ôm ấp của mình, với tư thế đồng dạng ôm chặt cô ấy, bất quá hắn cũng không có áp dụng hành động tiến thêm một bước, tuy rằng Trương Dương biết, nếu như thái độ của mình mạnh mẽ một chút, phòng tuyến của Tra Vi nói không chừng sẽ hoàn toàn tan vỡ, thế nhưng Trương Dương không có, hắn không thể cô phụ tín nhiệm của Tra Vi đối với mình. Ban đêm tuyết rơi, dùng thân thể ấm áp hắn an ủi cho cô ấy, dựa theo của hắn mà nói, mình rất an toàn.

Quân tử cũng không có dễ làm như vậy, Trương đại quan nhân cả một đêm rất khổ cực, noãn ngọc ôn hương ôm trong lòng, nhưng phải khống chế tình dục của mình, cái này tuyệt đối là một loại dằn vặt, nhất là đối với loại huyết khí phương cương như Trương đại quan nhân mà nói.

Tra Vi lúc đầu còn có chút sợ, nhưng sau đó phát hiện Trương Dương cũng không có tiến thêm hành động, cái này mới yên lòng, cứ như vậy nằm ở trong ôm ấp của Trương Dương, lẳng lặng cảm thụ nhiệt độ cơ thể của hắn, hô hấp của hắn, ngay cả mùi vị mờ ám tràn ngập trong không khí. Nhưng Tra Vi rất nhanh ý thức được, nguyên nhân sợ của mình là do cô ấy tự khẩn trương, cô ấy chẳng bao giờ sợ Trương Dương cái gì, ngược lại, nằm ở trong cái ôm của Trương Dương khiến cho cô ấy cảm giác được kiên định, khiến cho cô ấy cảm giác được an toàn. Một đôi tay như vậy có thể bảo vệ mình dưới bất luận tình huống gì.

Tra Vi không biết mình ngủ từ lúc nào, lúc tỉnh lại, sắc trời đã sáng, hai người vẫn đang trong tư thế ôm cùng một chỗ, Tra Vi cảm giác được “cái của nợ” của thằng nhãi này đang đặt ở giữa hai chân của mình, cứng rắn mà nóng rực, Tra Vi không tự chủ được giật cái mông về, Trương Dương lại ôm sát cô ấy, chân khoát lên thân thể mềm mại của cô ấy, cái bộ phận kia càng ép chặt vào hơn.

Mặt cười của Tra Vi vẫn đỏ tới tận cổ, cô ấy thậm chí có thể cảm giác được bành trướng đến từ thân thể của Trương Dương, cô ấy cắn cắn môi anh đào, trong thân thể mềm mại có một loại cảm giác trước nay chưa có, loại cảm giác này khiến cho cô ấy mềm yếu vô lực, cô ấy cảm thấy giữa hai chân của mình thậm chí có chút ẩm ướt, Tra Vi sợ cái bí mật này bị Trương Dương phát hiện, nhẹ nhàng đẩy đẩy cánh tay hắn: "Này!"

Sau mấy tiếng, Trương đại quan nhân mới mở hai mắt ra, cả một đêm dày vò thật đúng là không giống bình thường, hắn nhếch môi cười cười: "À! Chúc mừng năm mới!"

Tra Vi nhỏ giọng nói: "Tôi muốn rời giường!"

Trương Dương gật đầu, lúc này mới ý thức được thân thể của mình đã thất thố, hắn có chút xấu hổ buông Tra Vi ra, dịch về phía sau.

Tra Vi đỏ mặt cười, cúi đầu, xốc chăn lên từ bên trong ngồi dậy, phủ thêm quần áo bước nhanh đi đến hướng phòng rửa mặt.

Chờ Tra Vi tiến vào phòng rửa mặt, Trương đại quan nhân lúc này mới ngồi dậy, cúi đầu nhìn “nhất trụ kình thiên” của mình, cảm thán nói: "Huynh đệ à, khổ cực cho mày rồi..."

Mùng một đầu năm, ai ai cũng đều có rất nhiều chuyện, Tra Vi rửa mặt xong thì kêu Trương Dương đưa cô ấy trở về nội thành chúc tết, tuy rằng giữa hai người chưa phát sinh chuyện gì, nhưng dù sao có một đêm ngủ chung một giường, khác với vẻ ngượng ngùng của Tra Vi, biểu hiện của Trương đại quan nhân coi như bình thường, ngoại trừ sinh lý kích động không thể khống chế được, biểu hiện của hắn đêm qua còn được cho là một người quân tử thủ lễ, hắn nhìn Tra Vi, từ tối hôm qua, Tra Vi ngay cả con mắt cũng không dám nhìn hắn, thay đổi tác phong sang sảng, hiện tại thành một người cô bé hay xấu hổ, hai mắt nhìn ngoài cửa sổ, tựa hồ tại thưởng thức cảnh tuyết, thật ra trong đầu lộn xộn, nghĩ đến tình cảnh tối hôm qua hai người ôm nhau mà ngủ, hồi ức lại cũng có thể là một loại lãng mạn.

Trương Dương nói: "Tối hôm qua ngủ ngon không?"

Nghe thế, mặt cười của Tra Vi liền đỏ đến tận cổ, cô ấy quay đầu lại liếc Trương Dương: "Anh nói xem?"

Trương Dương nói: "Cô ngủ rất ngon, nửa đêm còn nghe được tiếng cô ngáy."

Tra Vi không nhịn được nở nụ cười, nói: "Anh mới ngáy đấy! Tôi căn bản là không ngủ!"

Trương Dương nói: "Vì sao không ngủ?"

Tra Vi ngáp một cái nói: "Không dám ngủ, có sói bên người, tôi ngủ không được!"

Trương đại quan nhân cười nói: "Sự thật chứng minh, con sói này là con sói quân tử, một con dê núi đặt trước mặt cũng không nuốt nước bọt."

Tra Vi nói: "Còn không biết xấu hổ, anh..." Nói vừa ra đến miệng nhất thời nhớ tới hình dạng vừa rồi của Trương Dương, mắc cở nói không được.

"Tôi làm sao?"

Tra Vi nói: "Nói chung, anh không phải là thứ tốt."

Trương Dương nói: "Tôi có thể kiên trì là một chuyện, nhưng tôi là người đàn ông bình thường, không thể một chút phản ứng cũng không có, nếu như tôi ôm cô ngủ một đêm, một chút phản ứng cũng không có, cô có phải là muốn hoài nghi mình không có lực hấp dẫn?"

Tra Vi cũng biết hắn sẽ nói bậy, vẻ mặt đỏ bừng kêu hắn dừng xe, ở đây cách nhà cô không xa, Trương Dương dừng xe, nhìn Tra Vi nói: "Giúp tôi chúc mừng năm mới cho chú của cô, hôm nay tôi bận, không đi chỗ của ông ấy được."

Tra Vi gật đầu, bỗng nhiên đưa thân qua, hôn một cái lên gò má của Trương Dương, sau đó cấp tốc mở cửa xe nhảy xuống, đi được một khoảng, mới quay đầu lại, cười tươi như hoa khoát tay hướng Trương Dương.

Trương đại quan nhân vuốt gò má vừa bị Tra Vi hôn qua, không khỏi cảm thán nói: "Mị lực nhiều quá cũng không tốt, tôi con mẹ nó sao lại được nhiều cô gái thích như thế?"

Trương Dương vốn định đi chỗ mẹ nuôi chúc tết, gọi điện mới biết được, hai vợ chồng bọn họ sáng sớm đã đi ra, nhìn thời gian đã là buổi sáng mười giờ, Trương Dương suy nghĩ một chút, đi chổ Kiều lão trước.

Người thường muốn đi nhà Kiều lão cũng không phải dễ dàng như vậy, Trương Dương gọi điện thoại cho Kiều Bằng Phi trước, Kiều Bằng Phi đi ra tiếp hắn, cùng hắn vào trong nhà, trước khi Trương Dương tới Kiều gia, mấy người lãnh đạo vừa rồi rời đi, bên trong cũng bao gồm cha nuôi Văn Hạo Nam của Trương Dương, Kiều gia mặc dù gần đây tao ngộ một ít phong ba, thế nhưng danh vọng của Kiều lão cũng không có bị ảnh hưởng nhiều lắm, cái này cũng chứng minh quan hệ xã hội của Kiều gia lần này là có hiệu lực đúng lúc.

Kiều Bằng Phi hướng Trương Dương nói: "Ông tôi đã biết chuyện của Trần An Bang."

Trương Dương cười nói: "Có trách cứ anh hay không?"

Kiều Bằng Phi lắc đầu, thật ra ông nội nghe chuyện đó, cũng không có bất luận hờn giận gì, từ tâm tình của ông nội tối hôm qua mà xem, lão nhân gia vô cùng hài lòng.

Đi vào Kiều gia, thấy cha mẹ của Kiều Bằng Phi, cha mẹ của Thì Duy đều có mặt, sau khi Trương Dương hướng bọn họ chúc tết, liền theo Kiều Bằng Phi cùng nhau đi tới phòng sách, Kiều lão và Kiều Chấn Lương hai người đang ở trong phòng sách nói chuyện phiếm, đối với loại gia đình chính trị bọn họ mà nói, mặc dù là năm mới, trọng tâm câu chuyện cũng rất khó rời chính trị.

Tâm tình của Kiều Chấn Lương vô cùng không tồi, bởi vì cha vừa rồi nói cho ông một tin tức, cấp trên đã quyết định sơ bộ, cho ông làm bộ trưởng bộ nông nghiệp, sau khi con đường làm quan của Kiều Chấn Lương bị mắc cạn ngắn, một lần nữa trở về quan trường, vung buồm lên, ông biết cha vì thế nhất định đã làm ra nỗ lực rất lớn.

Kiều lão nói: "Tin tức này hiện nay còn không có tuyên bố, con từ từ dưỡng thương, sau lễ sẽ bắt đầu công tác."

Kiều Chấn Lương nói: "Ba, thân thể con không thành vấn đề, Trương Dương phối thuốc cho con rất tốt, hiện tại tay của con đã khỏi toàn bộ."

Kiều lão cười nói: "Thân thể là tiền vốn cách mạng, không có được một thân thể khoẻ mạnh, còn nói gì đến chuyện sự nghiệp cách mạng, lần này chuyện của con là Duy Cương đồng chí đề danh."

Kiều Chấn Lương gật đầu, thời khắc mấu chốt, Chu gia cho bọn họ một cái nhân tình, tựa hồ là nhằm vào Chu Hưng Dân làm tỉnh trưởng Bình Hải, cha tuy rằng đã lui, thế nhưng cha vẫn có uy tín, bằng không chuyện của mình không thể giải quyết nhanh như vậy. Kiều Chấn Lương nói: "Duy Cương đồng chí trước đó tìm con nói qua một lần."

Kiều lão nói: "Có chút công tác cân đối phải muốn làm, ai cũng không muốn gây thù hằn."

Kiều Chấn Lương nghe ra ý ngoài lời của cha, nếu như cao tầng làm quá tuyệt đối với chuyện của mình, lão gia tử khẳng định sẽ mất hứng, có thể thật sự sẽ có động tác, Kiều Chấn Lương nói: "Phong ba lần này khiến cho con thấy rõ rất nhiều chuyện."

Kiều lão nói: "Xảy ra sự tình không nên oán trời trách đất, đầu tiên phải xem đến chổ không đủ của bản thân, mình không có bệnh, người khác bắt không được nhược điểm, bất quá, chuyện tình còn chưa có kết thúc."

Kiều Chấn Lương tràn đầy đồng cảm gật đầu, thấp giọng nói: "Ba, con hiểu nên làm thế nào."

Ánh mắt của Kiều lão nhìn phía ngoài cửa sổ: "Con nghe nói xung đột của Bằng Phi và con trai Trần Toàn sao?"

Kiều Chấn Lương nói: "Nghe nói, không ngờ rằng đứa nhỏ này đi lính vài năm, tính tình vẫn kích động giống như lúc trước."

Kiều lão nói: "Ba không cảm thấy nó làm sai!"

Kiều Chấn Lương hơi ngẩn ra, ngẩng đầu, gặp phải ánh mắt thâm thúy của cha.

Kiều lão nói: "Chấn Lương, có thể chuyện của Bằng Cử mang cho con đả kích quá lớn, trong khoảng thời gian này con đã thay đổi rất nhiều, Kiều gia chúng ta quả thật gặp một ít phiền phức, thế nhưng cái này cũng không ý nghĩa chúng ta đều phải cúi đầu đối đãi trong bất kỳ lúc nào, có một số việc phải tranh!"

Kiều Chấn Lương mấy máy môi, cũng không có nói.

Kiều lão nói: "Chuyện của con và Tiểu Mạnh ba cho tới bây giờ cũng không có hỏi, ba tin tưởng với kinh nghiệm và khả năng của con, hẳn là có thể xử lý tốt bất luận chuyện gì." Kiều lão nói cũng không có nói xong, thế nhưng vẻ mặt của ông toát ra một chút thất vọng.

Kiều Chấn Lương rõ ràng trạng thái của mình trong khoảng thời gian này rất kém cỏi, có thể nói là thời kì kém cõi nhất của mình từ trước tới nay, trên chính trị bị nhục còn đang dang dở, gia đình của ông cho tới nay đều nỗ lực duy trì rốt cục hoàn toàn tan vỡ, đây là thung lũng của nhân sinh, với sự cơ trí của cha nhất định có thể nhìn ra vẻ thất thường của ông. Kiều Chấn Lương cảm giác được, mình trong thời gian này hẳn là nên phấn chấn tinh thần lên, ông muốn quên những chuyện không hài lòng, ông muốn một lần nữa đứng lên, trong đời này, cha đã ký thác hy vọng lớn nhất lên trên người ông, ông tuyệt đối không thể khiến cho cha cảm thấy thất vọng. Tóc bạc trên đầu của cha đã nhiều hơn hơn năm ngoái, có một ngày cha già sẽ không cách nào gánh chịu gánh nặng của cái gia tộc này, tất cả đều phải dựa vào ông gánh vác. Nghĩ tới đây, Kiều Chấn Lương không khỏi cảm thấy áy náy, ông vốn tưởng rằng mình đã đủ thành thục, thế nhưng trận phong ba này khiến cho ông ý thức được mình trên chính trị còn thiếu hỏa hậu.

Kiều lão vỗ nhẹ con trai vai của, nói với ý tứ sâu xa: "Ngày hôm nay là ngày đầu tiên của năm mới, đối với ai ai mà nói đều là một bắt đầu mới, không phải sao?"

Kiều Chấn Lương gật đầu nói: "Ba, con sẽ nghiêm túc tiêu sái!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK