Mục lục
Y Đạo Quan Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ Quang Nhiên đương nhiên nghe ra ám chỉ trong lời nói của Hạ Bá Đạt, ông cười khổ nói: "Cũng là do nợ nhân tình cả, đặt Trương Dương vào ủy ban thể dục là chủ ý của ai?"

"Bí thư trưởng Diêm trực tiếp nói ra, ông ta rất rõ ràng tình huống của cán bộ Nam Tích chúng ta, biết Chu Đại Niên bị bệnh, chủ nhiệm ủy ban thể dục đang bỏ trống, cho nên mới điều Trương Dương đến Nam Tích đảm nhiệm chức chủ nhiệm ủy ban thể dục"

Từ Quang Nhiên nói: "Trương Dương chỉ là cấp phó xử sao?"

Hạ Bá Đạt nói: "Làm chủ nhiệm ủy ban thể dục coi như là đề bạt hắn lên cấp, mới hơn hai mươi tuổi mà đã làm cấp chính xử, thật sự đúng là hâm mộ"

Từ Quang Nhiên nghe nói là bí thư trưởng tỉnh ủy Diêm Quốc Đào tự mình đến hỏi, cũng biết chuyện Trương Dương đến Nam Tích là không thể từ chối rồi, cái chuyện mượn nước đẩy thuyền này ông phải làm, không phải cũng phải làm, ủy ban thể dục dù sao cũng là một chức nhàn hạ, an bài Trương Dương vào chổ đó quả thật rất thích hợp, nhưng mà lễ hội vận động sang năm lại chính là đại hội của tỉnh, ủy ban thể dục của Nam Tích cũng sẽ trở nên quan trọng chưa từng có, trong lòng Từ Quang Nhiên lặng lẽ tính toán, Diêm Quốc Đào an bài Trương Dương vào ủy ban thể dục cũng là có ý tứ gì đây?

Hạ Bá Đạt nói: "Ý của bí thư Từ là sao?"

Từ Quang Nhiên nói: "Mặt mũi của bí thư trưởng Diêm không thể không cho, chuyện này quyết định như vậy đi"

Hạ Bá Đạt nghe ông ta rốt cục cũng chịu đồng ý, khối đá trong lòng nhất thời rơi xuống.

Từ Quang Nhiên nói: "Bá Đạt, hai ngày nay còn làm phiền anh đến tỉnh tranh giành một phen, anh quen thuộc với tình huống tỉnh, có quan hệ tốt với các ban ngành, nhìn trong tỉnh xem còn có khả năng hỗ trợ giải quyết một ít vấn đề tài chính không"

Hạ Bá Đạt nói: "Được rồi"

Điều lệnh của Trương Dương nhanh chóng được đưa xuống, trên đời này không có bức tường nào có thể che gió, tin tức hắn sắp sửa điều đến Nam Tích đảm nhận chủ nhiệm ủy ban thể dục đã truyền đi khắp Giang thành, phó thị trưởng Viên Thành Tích cũng nghe được tin này, gã ta không nhịn được bưc tức: "Thật không biết đám lãnh đạo này nghĩ như thế nào nữa?"

Con trai lớn Viên Lập Cương đang ngồi ở sô pha xem TV, nghe cha nói như vậy, có chút tò mò hỏi; " Cha, ai chọc cha tức giận như vậy?"

Viên Thành Tích nói: "Trương Dương đi đến Nam Tích đảm nhiệm chủ nhiệm ủy ban thể dục, thật sự là buồn cười"

Viên Lập Cương không nói gì cả, gần đây quan hệ của hắn và Trương Dương đã được cải thiện rất nhiều, thông qua sự trợ giúp của Trương Dương, hắn được lên làm phó cục trưởng cục công an khu Văn Ủy, đương nhiên chuyện này thì hắn không có nói lại cho cha biết, theo Viên Thành Tích thấy, còn tưởng đây là công lao của con trai, cho rằng Vinh Bằng Phi đề cử con trai lên là nể mặt của ông.

Lúc hai cha con nói chuyện với nhau, lão nhị Viên Lập Ba ủ rũ đi xuống, hắn vừa đi đến cửa vừa lầm bầm: "Đầu óc của đám lãnh đạo này có phải là bị hư hết rồi không? Trương Dương vì sân bay lớn mà làm ra nhiều cống hiến như vậy, sao có thể nói đá là đá người ta mất chức luôn?"

Viên Thành Tích có chút kinh ngạc nhìn con trai, ông không biết vì sao con trai lại đột nhiên nói cho Trương Dương.

Viên Lập Cương nói: "Làm sao vậy? Uống lộn thuốc? Sao tức dữ vậy?"

Viên Lập Ba nói: "Công trình sân bay mới đổi người chỉ hủy, Lý Tường Vũ điều đoàn xe của em đi, dựa vào cái gì chứ, chuyện mà Trương Dương đã định ra rồi, ông ta dựa vào cái gì mà phủ định?"

Viên Thành Tích ngạc nhiên nói: "Vận tải vật liệu cho công trường sân bay là con làm?"

Viên Lập Ba nói: "Vừa mới làm không bao lâu, tiền còn chưa lấy được thì đã bị Lý Trường Vũ đá" Thằng nhãi này có đầy oán khí trong bụng, ngồi sát xuống bên cạnh ông già, thủ thỉ: "Cha ơi, hay là cha nói chuyện với Lý Trường Vũ một tiếng đi?"

Viên Thành Tích trừng mắt nhìn hắn, nói: "Cha không có rãnh giúp con làm ăn đâu, đừng nghĩ mượn lực lượng của cha, cái này gọi là làm ăn bất chính"

"Sao gọi là làm ăn bất chính chứ? Con cũng không thể sống không cần tiền được. Cái gì cũng đều là thủ tục chính quy, con nói cha này, người ta làm quan ai lại không lo lắng cho con cái chứ, cha nhìn cha xem, giúp được bọn con cái gì? Việc làm ăn của con toàn bộ đều dựa vào bản thân dốc sức mà làm, anh của con lăn lộn ngành công an bao nhiêu năm trời mới được lên làm phó cục trưởng, không hề liên quan đến cha, đó là do Trương Dương và Khương Lượng hỗ trợ cả đấy thôi"

Viên Thành Tích rõ ràng đã bị con trai kích thích, mặt rõ ràng trầm xuống, hắng giọng, giận dữ hét: "Đồ vô liêm sỉ, cút ngay ra ngoài cho tao"

Viên Lập Cương vội vàng kéo Viên Lập Ba đi vào trong phòng, hắn oán giận nói: "Thằng nhóc, hôm nay em uống lộn thuốc hả? Sao lại nói mấy cái thứ này trước mặt của cha hả?"

Viên Lập Ba thở dài nói: "Cái này không phải là do em gấp gáp sao? Trương Dương đi rồi, công trường sân bay mới không có tin tức, con mẹ nó, em vừa mới mua thêm một đống xe vận tải mới, trông cậy vào cái sân bay mới này để kiếm tiền. Bây giờ còn chưa được vài ngày, thì đã bị Lý Trường Vũ đá em đi rồi, nói cấp trên ra mười hai hạng mục cần phỉa chỉnh đốn, tất cả đều phạm quy cả, anh nói xem, bọn họ chỉnh đốn thì của bọn họ, còn đá em ra làm cái gì? Em thành thật giúp đỡ vận chuyển vật liệu, có gì cần phải chỉnh đốn chứ?" Cái này cũng khó trách Viên Lập Ba sốt ruột, xe vận tải lớn kia đều là do hắn vay mượn đi mua, vốn tính toán xong hết rồi, hơn một năm là có thể hoàn vốn, sau đó là chờ thu lợi thôi, ai mà ngờ Trương Dương lại đột nhiên bị miễn chức giữa đường. Viên Lập Ba sở dĩ có thể được đi vào đấy, tất cả đều là do hắn có công đối phó với Hứa Gia Dũng, Trương Dương coi như là trả cho hắn nợ nhân tình, nhưng mà thay đổi bất ngờ trên quan trường thì đúng là thật sự quá nhanh.

Viên Lập Cương nhíu mày, hắn thấp giọng nói: "Hay là chuyện này đi tìm Trương Dương đi, hắn có quan hệ tốt với Lý Trường Vũ, chỉ cần hắn chịu mở miệng, Lý Trường Vũ hẳn là sẽ cho hắn mặt mũi"

Viên Lập Ba nói: "Lần này thì khác, Lý Trường Vũ lúc trước có thể sẽ cho hắn mặt mũi, nhưng mà bây giờ Trương Dương đã bị Đỗ Thiên Dã miễn chức rồi, Lý Trường Vũ chưa chắc đã coi hắn ra gì đâu"

Viên Lập Cương nói: "Em chưa nghe nói gì sao, điều lệnh của Trương Dương đã được đưa xuống, đi đến Nam Tích làm chủ nhiệm ủy ban thể dục đó"

"Cái gì?" Viên Lập ba đúng là không biết thật.

Viên Lạp Cương có chút hâm mộ nói: "Bên này vừa mới bị miễn chức, bên kia thì thông báo điều lệnh và thăng chức đã gửi tới, cái này đúng là nhiều mặt mũi, Trương Dương còn chưa đến hai mươi lăm tuổi mà đã làm cán bộ chính xử, nhìn khắp Bình Hải chúng ta cũng không có xuất hiện qua"

Viên Lập ba nói: "Chủ nhiệm ủy ban thể dục chỉ là hư danh thôi, hình như không có quyền lợi gì"

Viên Lập Cương nói: "Mặc kệ là hắn hư chức hay thực chức, chuyện trong quan trường em nhìn không thấu đâu, theo anh thấy, chức chủ nhiệm ủy ban thể dục này chỉ là một cái bậc thang thôi, không bao lâu sau, Trương Dương khẳng định sẽ nắm quyền to, con người này có năng lực không bình thường đâu, đấu với hắn vài làn, anh đã rõ ràng, người ta thật sự có bản lĩnh"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK