Bí Thư ủy ban kỷ luật Mã Thiên Dực từ phía sau chạy tới: "Bí thư Lý!"
Lý Trường Vũ dừng chân, Cung Kỳ Vĩ cũng rời đi trước khi Mã Thiên Dực đi tới.
Mã Thiên Dực tìm Lý Trường Vũ là có chuyện quan trọng muốn bàn.
Lý Trường Vũ vốn tưởng rằng Mã Thiên Dực là muốn nói chuyện của đại hội tỉnh, mỉm cười nói: "Thiên Dực, tìm tôi có việc?"
Mã Thiên Dực cũng không có lòng vòng, gật đầu nói: "Đi phòng làm việc của ngài nói."
Lý Trường Vũ lập tức phủ định suy nghĩ vừa rồi, Mã Thiên Dực tìm mình tám chín phần là chuyện của ủy ban kỷ luật, nếu không ông ta sẽ không biểu hiện trịnh trọng như vậy, Lý Trường Vũ vẫn đang cười tủm tỉm: "Gần đây chuyện tình của Nam Tích chúng ta thật sự là không ít."
Mã Thiên Dực nói: "Là rất nhiều."
Cái gọi là rất nhiều của Mã Thiên Dực khác biệt với khái niệm của Lý Trường Vũ, ông ám chỉ chính là trong phạm trù công tác của mình, hiện tượng cán bộ vi phạm kỷ luật rất nhiều. Đi tới phòng làm việc của Lý Trường Vũ, Mã Thiên Dực cả giận nói: "Nhà máy thuốc lá xảy ra vấn đề."
Lý Trường Vũ hiện tại sợ nhất cũng là chuyện cán bộ vi phạm kỷ luật, từ khi bí thư thị ủy tiền nhậm Từ Quang Nhiên gặp chuyện không may, Nam Tích đã bởi vậy mà rơi đài một nhóm quan viên lớn, toàn bộ chính đàn Nam Tích bị thần hồn nát thần tính, ông lên đài cũng là cẩn thận và cẩn thận, từng bước kinh tâm, thật vất vả mới khiến cho chính đàn của Nam Tích một lần nữa trở về bình tĩnh, nhưng Mã Thiên Dực nói lại khiến cho ông hết hồn, ông thật sự không muốn đội ngũ cán bộ lại xảy ra vấn đề, đội ngũ cán bộ của Nam Tích thật sự là chịu không nổi nhiều sóng gió như vậy. Lý Trường Vũ trầm thấp nói: "Liêu Vĩ Trung sao?"
Mã Thiên Dực lắc đầu nói: "Tạm thời không có tra được hắn, bất quá tổng giám đốc của Đại Thành Ấn Vụ Tiết Chí Nam tham ô, chúng tôi đã nắm giữ bằng chứng, mà Tiết Chí Nam là em vợ của Liêu Vĩ Trung.
Lý Trường Vũ nhíu nhíu mày: "Tiết Chí Nam có vấn đề gì?"
Mã Thiên Dực nói: "Nhãn hiệu của nhà máy thuốc lá tất cả đều do Đại Thành Ấn Vụ in ấn, Tiết Chí Nam tham ô trắng trợn trong tài liệu và tiêu thụ, kế toán của hắn Dương Tinh cử báo hắn, tài liệu đầy đủ xác thực mà hữu lực, chúng tôi đã cho viện kiểm sát khống chế Tiết Chí Nam, cái miệng của hắn rất cứng, hiện nay không có khai ra bất cứ chuyện gì."
Lý Trường Vũ thở dài một hơi, ông châm một điếu thuốc lá, lại đem gói thuốc đưa cho Mã Thiên Dực, Mã Thiên Dực tiếp nhận gói thuốc rút ra một điếu, hai người đều là dân nghiện thuốc, trong phương diện hút thuốc có rất nhiều tiếng nói chung.
Ai cũng không nói chuyện, chỉ là yên lặng hút thuốc, chỉ chốc lát sau, trong phòng làm việc đã lượn lờ đầy khói thuốc, vẫn là Mã Thiên Dực dẫn đầu đánh vỡ im lặng, thấp giọng nói: "Dương Tinh là tình phụ của Tiết Chí Nam."
Lý Trường Vũ cười khổ nói: " hai chuyện thông thường nhất có thể khiến cho cán bộ gặp chuyện không may một là tiền tài hai là mỹ sắc."
Mã Thiên Dực nói: "Dương Tinh phản bội Tiết Chí Nam vì thù, là bởi vì Tiết Chí Nam cưỡng gian em gái của cô ấy."
Lý Trường Vũ sửng sốt một chút, chuyện này đã không còn là vụ án tham ô, nếu như Mã Thiên Dực nói thật, Tiết Chí Nam là một người phạm tội cưỡng gian. Lý Trường Vũ nói: "Chuyện này cần phải điều tra rõ ràng, tính chất thật sự là quá ác liệt."
Mã Thiên Dực nói: "Tôi nói trước cùng ngài cũng là vì vậy, tôi cảm giác được chuyện này tám chín phần sẽ đem Liêu Vĩ Trung vào tù."
Lý Trường Vũ gật đầu, căn cứ kinh nghiệm công tác trường kỳ của bọn họ, người giống như Tiết Chí Nam như thế nếu dám công khai làm xằng làm bậy, phía sau của gã tất nhiên có chổ dựa, Liêu Vĩ Trung là anh rể của gã, cũng chính là chổ dựa của gã, khó mà nói Liêu Vĩ Trung hoàn toàn không biết gì đối với hành vi của gã ta được.
Lý Trường Vũ nói: "Chuyện này tận lực không nên lộ ra, điều tra phải lén lút tiến hành, có bất luận tiến triển gì, lập tức báo cáo với tôi."
Mã Thiên Dực nói: "Tôi đã phái cục trưởng cục công an Triệu Quốc Cường đi điều tra chứng cứ, chuyện này nhất định mau chóng tra ra một chút manh mối."
Triệu Quốc Cường lúc này đang ở bệnh viện tâm thần, em gái của Dương Tinh Dương Vân bởi vì tinh thần có vấn đề, cho nên ở tại bệnh viện Thanh Hồ đã hơn hai tháng, Dương Tinh là kế toán của Đại Thành Ấn Vụ, hai mươi bảy tuổi, vóc dáng tướng mạo cũng thuộc loại đẹp, bởi vì đã trải qua sóng gió liên tiếp, trạng thái tinh thần của cô ấy có vẻ kém, ngồi ở bên cạnh em gái, nắm tay em, trong hai mắt đầy nước.
Bởi vì Mã Thiên Dực nhiều lần căn dặn chuyện này phải bí mật tiến hành, cho nên Triệu Quốc Cường lần này là một mình đến đây, vẻ mặt hắn ôn hoà an ủi Dương Tinh nói: "Cô không cần khẩn trương, có cái gì cứ nói với tôi cái đó, tôi nhất định sẽ đòi lại công bằng cho cô."
Dương Tinh rưng rưng nói: "Em gái tôi hiện tại sinh hoạt trong thế giới của mình, con bé không muốn giao lưu với bên ngoài, cả người si ngốc ngơ ngác, ngay cả nói chuyện cũng không muốn nói một câu." Cô ấy cầm tay của Dương Vân nhẹ nhàng lắc lắc: "Tiểu Vân, em nói một câu đi, em nói với chị có được không?"
Dương Vân vẫn đang si ngốc ngơ ngác, ánh mắt hoang mang nhìn phía trước, phảng phất tất cả xung quanh đều không có quan hệ với cô ấy.
Triệu Quốc Cường vừa rồi đã hỏi qua bác sĩ, biết loại hiện tượng này của Dương Vân là chứng cưỡng bức, mạnh mẽ tự đóng kín mình, cách ly bên ngoài, từ chối bất luận giao lưu gì với bên ngoài.
Hắn thấp giọng nói: "Không cần miễn cưỡng cô ấy, Dương tiểu thư, cô có thể đem tình huống nói cho tôi biết được không?"
Dương Tinh gật đầu, cô ấy buông tay của em gái ra, nhẹ giọng nói: "Chúng ta đi ra hoa viên nói."
Triệu Quốc Cường và cô ấy cùng nhau đi tới hoa viên dưới lầu.
Dương Tinh nói: "Cái nên nói, tôi đều tự mình viết trong tài liệu cử báo giao cho ủy ban kỷ luật."
Triệu Quốc Cường nói: "Dương Vân, tôi là người của cục công an, sở dĩ tôi đến đây cũng không phải vì điều tra chuyện tham ô của Tiết Chí Nam, mà là vì điều tra án cưỡng gian của hắn, trong tài liệu cô có nói, hắn đã từng mê gian em gái của cô Dương Vân."
Nhắc tới chuyện này hai tròng mắt của Dương Tinh không khỏi đỏ lên, cô ấy nghiến răng nói: "Cái tên súc sinh này, súc sinh chó lợn không bằng!"
Triệu Quốc Cường nói: "Dương Tinh, cô cũng biết, công an chúng tôi phá án chú ý chứng cứ, cô muốn chỉ chứng Tiết Chí Nam phạm tội cưỡng gian, phải có đủ bằng chứng."
Dương Tinh móc ra khăn tay lau đi nước mắt nói: "Tôi rõ ràng!"
Triệu Quốc Cường chỉ chỉ ghế dài phía trước, hai người ngồi xuống, Dương Tinh nói: "Là tôi hại Tiểu Vân, lúc chuẩn bị thành lập Đại Thành Ấn Vụ, ta còn là nữ công bình thường trong nhà máy thuốc lá, nhưng sau đó Tiết Chí Nam tìm tôi, hắn hỏi tôi có muốn đổi nghề không, có muốn đi Đại Thành Ấn Vụ công tác. Tôi đương nhiên muốn rời đi, cho nên tôi biểu đạt ý của tôi với hắn, sau đó hắn quả nhiên trợ giúp tôi trở thành kế toán của Đại Thành Ấn Vụ, thế nhưng hắn cũng là ám chỉ tôi, giúp tôi cũng không phải không có mục đích, tôi biết hắn muốn tôi, tôi thừa nhận tôi hư vinh, ham phú quý, hắn giúp tôi điều chỉnh công tác đồng thời còn cho tôi rất nhiều tiền, tôi chịu không nổi mê hoặc của tiền tài, cho nên tôi tiếp nhận trở thành tình phụ của hắn.”
Triệu Quốc Cường lẳng lặng nhìn Dương Tinh, xã hội hiện nay, kinh tế phát triển tác động rất lớn đối với quan niệm tư tưởng của mọi người, vì thỏa mãn tư dục, vì thỏa mãn hư vinh tâm, loại phụ nữ như Dương Tinh không hiếm thấy.
Dương Tinh nói: "Có phải là rất khinh bỉ tôi? Tôi biết mọi người xung quanh khinh bỉ tôi, ngay cả tôi cũng đều khinh bỉ chính tôi, cha mẹ tôi không để ý tới tôi, coi như không có đứa con gái này, chỉ có em gái tôi vẫn còn coi tôi là chị tỷ, từ khi theo Tiết Chí Nam, tôi có thể mặc hàng hiệu, lái xe xịn, có thể nói những thứ mà đàn bà mong muốn tôi đều có tất cả."
Triệu Quốc Cường nói: "Cô nói chính là phương diện vật chất sao?"
Dương Tinh cắn cắn môi, Triệu Quốc Cường nói xong không sai, Tiết Chí Nam chỉ có thể thỏa mãn cô ấy trên nhu cầu vật chất, về phần tình dục thì gã bất lực, có lần Dương Tinh cho rằng mình đã yêu Tiết Chí Nam, thế nhưng mỗi khi gã đòi lấy thân thể của mình, nhìn gã nằm ở bên cạnh mình ngáy như sấm, Dương Tinh lại cảm thấy buồn nôn, cô ấy cảm giác mình giống như một tiện nhân bán đứng thân thể, theo thời gian trôi qua loại cảm giác này trở nên càng ngày càng mãnh liệt. Dương Tinh nói: "Tôi biết tôi sai, đáng tiếc tôi biết quá muộn."
Triệu Quốc Cường đồng tình gật đầu.
Dương Tinh nói: "Tôi không nên mang em tôi đi tham gia tiệc của công ty, Tiết Chí Nam thấy em tôi liền động tà niệm, hắn mượn cớ mời chị em chúng tôi cùng nhau ăn, chỉ là tôi không ngờ rằng, hắn... hắn bỏ thuốc trong rượu..." Hồi tưởng lại chuyện này, Dương Tinh hối hận tới cực điểm, cô ấy cố sức cắn môi hầu như đem máu tươi cắn ra.