Trương Dương đến đây cũng không phải đế uống rượu, hắn cười nói: "Vậy ăn cơm thôi, chúng ta vừa ăn vừa chờ."
Hoắc Đình Sơn còn không biết là phải đợi ai? Có chút kinh ngạc nói: "Chờ ai vậy?"
Trương Dương nói: "Đại ca của cục trưởng Mạnh Sĩ Cường của chúng ta."
Hoắc Đình Sơn lập tức rõ ràng đầu đuôi của chuyện này, lúc đầu Mạnh Sĩ Cường cất nhà, ông còn giúp một tay mà, vừa nghĩ đến chuyện đó, Hoắc Đình Sơn liền có chút hối hận, mình không nên tới, bữa cơm này cũng không dễ ăn.
Mạnh Sĩ Xung đoan khui Tuyết Bích ra, nói: " Mọi người đến, tôi cũng không có chuẩn bị, có chổ nào không chu toàn mong rằng có thể bỏ qua."
Tang Kim Đường cười nói: "Cục trưởng Mạnh quá khách khí, bữa trưa như vậy đã rất phong phú rồi."
Mạnh Sĩ Xung nói: "Không thể so với cơm nước bên ủy ban thể dục của các người được”
Trương Dương cười nói: "Cục trưởng Mạnh đang nói tôi à, như vậy đi, cuối tuần này mọi người giành chút thời gian, tôi thu xếp cho các vị lãnh đạo trong tổ công tác liên hợp chúng ta đến ăn một bữa tại nhà ăn của ủy ban thể dục chúng tôi."
Mạnh Sĩ Xung vội vàng lắc đầu nói: " Không cần, mọi người làm việc là chính, ăn uống là phụ"
Trương Dương nói: " Thành phố đã nói rồi, hai cái đều phải làm, hai tay đều phải cứng, công tác không thể làm lỡ uống rượu được, một cán bộ đảng tốt thì đầu tiên phải vượt qua chiến trường công, vượt qua sự khảo nghiệm của rượu!"
Người trên bàn nở nụ cười, đừng thấy bên ngoài tỏ ra vui vẻ hòa thuận, thật ra trong lòng mỗi người đều ôm suy nghĩ riêng, tâm tư của Mạnh Sĩ Xung là nặng nhất, ông cho rằng ngày hôm nay Trương Dương đến cục xây dựng thành phố có tràn ngập ý tứ bức cung, hắn muốn dỡ bỏ hai căn nhà của đại ca. Hoắc Đình Sơn thì tràn ngập hối hận, mình đến đây cứ như là ra pháp trường vậy, không có việc tự đi tìm việc, cái này không phải là không may sao?
Tang Kim Đường thì cho rằng mình bị dẫn ra pháp trường, bây giờ ông cũng đã nghĩ thông rồi, Trương Dương cậu là chủ nhiệm ủy ban thể dục, cậu muốn gây rối thì cứ việc gây rối, cậu gọi tôi đi thì tôi cùng đi, có ăn cứ ăn, có uống cứ uống, nói chung là tôi sẽ ít nói lại.
Bởi vì không uống rượu, cho nên bữa trưa tiến hành rất nhanh, chưa đầy một tiếng mà đã ăn xong, nhưng Mạnh Sĩ Cường vẫn còn chưa đến.
Mạnh Sĩ Xung ngáp một cái, ông ta cũng không phải là cố ý, bởi vì mỗi buổi trưa trên cơ bản ông đều ngủ một giấc cả, đến lúc này đã bắt đầu mệt mỏi rã rời, ông cưỡng chế tinh thần, nói: "Đến phòng làm việc của tôi uống trà!"
Trương Dương nói: "Tốt, cục trưởng Mạnh, đại ca của ông chừng nào đến?"
Mạnh Sĩ Xung nói: "Anh ấy còn đang ở công trường, để tôi gọi điện lại cho anh ấy đã"
Mọi người trở về phòng làm việc, Mạnh Sĩ Xung gọi điện thoại cho đại ca, sau đó buông điện thoại xuống nói: "Thật xin lỗi, anh ấy đang trên đường đến đây, khoảng một giờ nữa mới đến"
Cục trưởng cục quy hoạch Hoắc Đình Sơn nói: " Tiêu rồi, chiều nay tôi còn có một cuộc họp, tôi không thể đợi cùng mọi người, thôi tôi đi trước đây"
Trương Dương cười nói: "Cục trưởng Hoắc gấp cái gì? Lúc này mới một giờ trưa mà, còn kịp!"
Hoắc Đình Sơn một lòng muốn thoát thân, ông không muốn tiếp tục ở một chổ như vậy nữa, nói: " Thân là lãnh đạo thì phải làm gương tốt, nếu như đến muộn, không phải là để cho mọi người chê cười sao, xin lỗi, tôi thật sự phải đi rồi"
Trương Dương nói: "Cục trưởng Hoắc, ông có thể đi, nhưng mà ông có thể nói một chút, hai căn nhà này có thuộc về kiến trúc trái phép hay không?"
Hoắc Đình Sơn cười nói: "Chuyện này tôi còn chưa rõ lắm, chờ khi tôi có thời gian sẽ đi khảo sát một chút, rồi điều tra tư liệu liên quan"
Trương Dương nói: "Chuyện này tôi đã điều tra qua, hai căn nhà của Mạnh Sĩ Cường có thủ tục đầy đủ hết, nhưng mà lại xây dựng trong phạm vi quy hoạch của trung tâm thể dục mới, cần phải phá bỏ di dời đi, không thể làm ảnh hưởng đến chỉnh thể của trung tâm thể dục mới được"
Hoắc Đình Sơn giả vời nói: "Có thủ tục hợp pháp à, có thủ tục hợp pháp thì không thể dựa theo phương pháp xử lý những kiến trúc trái phép được, có cục trưởng Mạnh ở đây nè, mọi người ngồi xuống nói chuyện đi, tìm mọi phương án mà mọi người có thể tiếp thu là được, tôi thật sự phải đi họp rồi"
Trương Dương cười nói: "Ông đừng vội, chuyện này không có ông đúng là không được!" Hắn cầm lấy điện thoại trên bàn của Mạnh Sĩ Xung, gọi điện thoại đến phòng làm việc của cục quy hoạch.
Hoắc Đình Sơn nghe thấy âm thanh của người trong phòng làm việc cục quy hoạch, mới ý thức được là thằng nhãi này đang gọi đến chổ làm của mình.
"Xin chào, nơi đây là phòng làm việc của cục quy hoạch"
"Cục trưởng Hoắc có đó không?"
"Cục trưởng Hoắc không có ở đây"
"Buổi chiều ông ta có mặt không?"
"Không có!"
"Tôi là chủ nhiệm ủy ban thể dục Trương Dương, có thể nói cho tôi biết ông ta đi đâu không?"
"Ừ.... buổi chiều nay cục trưởng Hoắc đi họp thành phố, nếu như có việc thì cứ gọi cho ông ấy" Lúc Trương Dương gọi điện co cười tủm tỉm nhìn Hoắc Đình Sơn, Hoắc Đình Sơn rất là phiền muộn, thằng nhóc này đúng là đủ xấu xa, tự nhiên nghĩ ra một chiêu thức tổn hại như vậy để vạch trần mình. Ông ta không biết rằng cái chiêu này của Trương đại quan nhân là một trong những chiêu sở trường thường hay dùng mà thôi.
Mạnh Sĩ Xung lạnh lùng nhìn Trương Dương, ông ta tiếp xúc với Trương Dương tuy rằng không dài, nhưng mà ý thức được đây là một thằng nhãi làm việc không lưu tình, ai cũng biết rằng Hoắc Đình Sơn đang nói láo, nhưng ai cũng nên cho Hoắc Đình Sơn một chút mặt mũi, cái kiểu vạch trần trắng trợn như vậy đổi lại là ông cũng không làm được, nhưng mà Trương Dương thì không giống. Mạnh Sĩ Xung âm thầm suy nghĩ chuyện của đại ca, ngày hôm nay không biết còn xảy ra cái gì nữa, nói thế nào cũng cần phải nhắc nhở đại ca trước, cố gắng đừng phát sinh xung đột chính diện với tên nhóc này.
Hoắc Đình Sơn bị Trương Dương vạch trần lời nói dối ngay trước mặt, nhưng không có biểu hiện ra vẻ xấu hổ túng quẫn nào cả, ông cười ha hả nói: "Chủ nhiệm Trương không tin tôi, hoài nghi tất cả, tôi có họp thật, trở về tôi kêu bọn họ đi họp, để cho bọn họ biết, lãnh đạo không thể bán đứng đơn giản như vậy"
Mọi người cùng nở nụ cười,
Mạnh Sĩ Cường bước vào trong phòng làm việc dưới tiếng cười của bọn họ, ông ta là anh trai ruột của Mạnh Sĩ Xung, cũng làm kiến trúc, có một em trai làm cục trưởng cục xây dựng thành phố, đương nhiên là gần núi ăn núi gần sông ăn sông rồi.
Mạnh Sĩ Cường rất quen thuộc với Hoắc Đình Sơn, Tang Kim Đường, sau khi ông ta vào cửa liền chào hỏi với hai người bọn họ một tiếng, ông ta lần đầu tiên nhìn thấy Trương Dương, nhưng mà trong điện thoại em trai có nhắc đến cho ông biết, cho nên rất nhiệt tình vươn tay ra: "Chủ nhiệm Trương à, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu!"