Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Kiều Hân cười nhạt, đắc ý nói: “Chuyện này thì có gì mà phải giải thích? Sơ Tinh... chính là công ty của Trương Minh Vũ mà".  

Lâm Quốc Long phẫn nộ quát lớn: "Cháu đừng có đùa! Cậu ta là loại người thế nào, chúng ta còn không biết chắc?"  

"Cháu tưởng nói thế là qua mặt được mọi người hay sao?"  

Bà cả cũng đứng dậy quát lên: "Hừ! Lâm Thị là do nhà họ Lâm chúng ta vất vả gây dựng bao năm mới có, vậy mà cậu dám bán tập đoàn đi?"  

Bà hai cũng tức tối la lên: "Nhiều lời với cậu ta làm gì! Bố chúng ta còn có cổ phần trong đó đấy! Thế mà lại bị cậu ta bán rồi?"  

"Báo cảnh sát đi! Bắt lấy cậu ta ngay!"  

Lâm Kiều Hân cười lạnh, nói: "Các bác cứ luôn miệng nói ông nội còn có cổ phần trong tập đoàn, vậy nếu Trương Minh Vũ chưa nhận được sự đồng ý của ông nội thì sao có thể bán tập đoàn đi?"  

"Trước khi lên tiếng, chẳng lẽ các bác không biết động não chút sao?"  

Trời!  

Đám người nhà họ Lâm đều hít một hơi thật mạnh.  

Lâm Kiều Hân... dám nói chuyện với họ bằng giọng điệu hỗn xược như thế sao?  

Lý Phượng Cầm giận dữ vô cùng, quát lớn: "Kiều Hân! Con đang nói gì thế hả? Con bị Trương Minh Vũ cho ăn bùa mê thuốc lú gì rồi?"  

"Loại chuyện tày đình thế này sao con có thể bao biện cho nó hả?"  

Những người còn lại cũng đang bừng bừng lửa giận.  

Lâm Kiều Hân chua chát cười nhẹ.  

Cô chợt nhớ ra, trước đây cô cũng từng là một thành viên trong đám người này.  

Mấy năm nay... rốt cuộc Trương Minh Vũ đã phải chịu đựng những gì?  

Nghĩ tới đó, lòng cô càng thêm chua xót khó chịu.  

Bà hai chanh chua nói: "Hừ! Khỏi cần nhiều lời nữa, báo cảnh sát đi".  

Bà cả tiếp lời ngay: "Gan cũng to đấy! Chúng tôi có lòng nên mới giao tập đoàn Lâm Thị cho cậu, cậu lại dám bán đi!"  

"Thế này đâu còn là thứ vô dụng, phải gọi là phường trộm cướp!"  

"Báo cảnh sát đi! Phải báo cảnh sát ngay!"  

Trương Minh Vũ và ông cụ Lâm chỉ lặng im, không nói một lời.  

Lâm Kiều Hân híp mắt nhìn đám người kia, lạnh lẽo nói: "Cháu nhắc lại lần nữa, tập đoàn không bị bán đi".  

"Sơ Tinh chính là công ty của Trương Minh Vũ".  

"Các người muốn báo cảnh sát thì cứ báo đi!" 

Thái độ của cô lạnh lẽo như băng! 

Lần này, cô quyết không cho phép bất cứ ai ức hiếp Trương Minh Vũ nữa. 

Trương Minh Vũ thoáng mỉm cười nhè nhẹ. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK