Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay sau đó, tâm trạng của cô bỗng trở nên vui vẻ!  

Anh… không hề…  

Cô mím môi.  

Không biết tại sao trong lòng cô lại thấy cảm động lạ thường!  

Cô tự biết lần này mình thăm dò không hề có quy luật gì.  

Cũng không có nguyên nhân gì cả!  

Cho dù Trương Minh Vũ thực sự… cũng chẳng thể chứng minh được điều gì.  

Nhưng cô vẫn muốn thử xem sao!  

Không ngờ…  

Đôi bàn tay trắng nõn của cô nắm lại thật chặt, trong lòng chọt dâng lên một cảm giác kỳ quái.  

Một cảm giác… khác lạ trước giờ chưa từng có!  

Cô vô thức mỉm cười.  

Thế nhưng…  

Cô vẫn rất có lòng tin với bản thân.  

Bình thường đàn ông nhìn thấy cô đều bị mất hết hồn vía.  

Nhưng còn Trương Minh Vũ…  

Anh không…  

Nghĩ tới đây, cô lập tức trợn tròn mắt.  

Không… thể nào?  

Cô hít sâu một hơi, lắp bắp hỏi: “Anh… không muốn sao?”  

Lúc nói ra câu này, mặt cô đã đỏ như quả cà chua!  

Trương Minh Vũ lại càng cảm thấy máu trong người mình sôi trào mãnh liệt!  

Sao cô lại có thể… nói ra lời như vậy?  

Quá lộ liễu…  

Anh ngượng ngùng đáp: “À thì…”  

Nên trả lời thế nào đây?  

Lâm Kiều Hân cắn răng hỏi lại lần nữa: “Không lẽ anh… là… đồng…”  

Cô không nói tiếp nổi nữa.  

Trương Minh Vũ trợn trừng mắt nhìn cô!  

Rõ ràng anh là một người đàn ông đích thực, đang yên đang lành sao lại bị nghi ngờ thế này?  

Kìm nén dục vọng thì được, nhưng nhịn nhục thì không!  

Anh nghiến răng nghiến lợi, cả giận nói: “Nếu cô đã nói vậy thì tôi phải chứng minh cho cô thấy mới được!”  

Nói rồi anh xoay người lại!  

Bổ nhào lên người cô!

Lần này là anh thực sự đè lên!  

“Á!”  

Lâm Kiều Hân khiếp sợ hét toáng lên.  

Tim đập loạn nhịp!  

Xúc cảm nặng nề ấy…  

Trương Minh Vũ ra vẻ hung dữ hỏi: “Bây giờ đã tin chưa? Không phải muốn nghi ngờ cái gì của đàn ông cũng được đâu!”  

Lâm Kiều Hân hoảng loạn đáp: “Tin rồi, tin rồi”.  

Cô bị anh dọa sợ ngây người!  

Cô không thể ngờ được anh lại ra tay đột ngột như vậy!  

Anh chẹp miệng.  

Sao lại dễ tin thế nhỉ…  

Anh vẫn… thấy không nỡ.  

Nhưng Trương Minh Vũ cũng chỉ có thể lật người quay đi.  

Lâm Kiều Hân vẫn chưa hết khiếp sợ. Cảm giác vừa rồi…  

Trong mắt Trương Minh Vũ tràn đầy vẻ bất lực.  

Buối tối hôm nay thực sự rất giày vò…  

Haiz.  

Anh thở dài một tiếng.  

Cố gắng nhắm mắt lại.  

Cô mím chặt môi, trái tim vẫn đang đập thình thịch!  

Mãi lâu sau, cô mới dần lấy lại bình tĩnh.  

Trong đôi mắt xinh đẹp của cô xẹt qua một tia phức tạp.  

Cuối cùng, anh… vẫn không làm…  

Cô mải mê nghĩ vẩn vơ.  

Rồi lại nhanh chóng mỉm cười.  

Vô thức cảm thấy vui vẻ.  

Cô nghiêng người nhìn về phía anh.  

Ánh mắt dán chặt vào bóng người mơ hồ kia. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK