Đến lúc xoá sổ nhà họ Dịch rồi!
Anh nhếch miệng nở nụ cười lạnh, trong lòng cảm thấy phấn khởi!
Anh chưa đi được mấy bước đã thấy chiếc Mercedes màu đen đỗ lại trước mặt.
Thấy thế, anh không khỏi giật mình.
Bấy giờ mới chợt nhớ ra mấy ngày nay không thấy bóng dáng Long Tam đâu cả!
Cũng nhiều ngày rồi chưa tập luyện!
Đến lúc phải vào khuôn khổ rồi.
Anh mỉm cười, mở cửa xe ngồi vào trong.
Sau khi ổn định chỗ ngồi, anh lập tức kinh ngạc.
Bởi vì… anh thấy Long Thất đang ngồi trên xe!
Hả?
Anh nghi hoặc hỏi anh ta: “Sao anh vẫn chưa đi?”
Không phải chị hai đi rồi sao?
Long Thất bình thản đáp: “Cô hai ra lệnh cho tôi ở lại bảo vệ cậu”.
Nghe thấy thế, anh không khỏi giật mình kinh hãi.
Thế nhưng nghĩ lại cũng thấy dễ hiểu.
Bây giờ nhiệm vụ đã bắt đầu.
Nguy hiểm cũng sẽ nhanh chóng kéo tới.
Âu Dương Triết là một, còn cả Thần Ẩn nữa.
Quả thực một mình Long Tam không đủ để bảo vệ anh an toàn.
Anh nhếch miệng nở nụ cười, sự hưng phấn trong lòng càng thêm mãnh liệt.
Lại có thêm một nhân tài!
Chiếc xe nhanh chóng nổ máy đi thẳng tới cổng Marmart.
Bên phía Hồng Thái đã tạm thời ổn định. Có Vương Vũ Nam và Hàn Thất Thất ở đó lo liệu, anh cũng không cần lo lắng nữa.
Giờ đây chuyện quan trọng nhất là phải khiến nhà họ Dịch sụp đổ!
Chẳng bao lâu sau, anh đã đi vào trong Marmart.
Anh quen đường quen nẻo đi thẳng tới cửa phòng làm việc của Trần Thắng Nam.
Anh chưa kịp bước vào đã nghe thấy bên trong vang lên tiếng hô thảng thốt.
Anh sững sờ.
Xảy ra chuyện gì vậy?
Thế nhưng anh chưa kịp nghĩ ngợi gì nhiều thì chuông điện thoại chợt reo lên inh ỏi.
Người gọi tới là Long Tam.
Anh liền ấn nút nghe máy.
Giọng nói trầm thấp của Long Tam vang lên: “Cậu Minh Vũ, có người đang theo dõi cô Lâm”.
Hả?
Trương Minh Vũ lập tức kinh ngạc trợn tròn mắt, cau mày hỏi: “Âu Dương Triết hành động nhanh vậy sao?”
Long Tam trầm giọng đáp: “Có lẽ là không phải”.
Anh sững sờ, lại hỏi tiếp: “Người của Thần Ẩn?”