Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bóng hình xinh đẹp đang ở ngay sát bên cạnh, mùi thơm ngào ngạt quẩn quanh nơi chóp mũi!  

Nhịp tim của anh vô thức đập loạn!  

Vợ vẫn đang ngồi ở đây, anh đang nghĩ vớ vẩn gì vậy?  

Anh vội vàng lắc đầu nguầy nguậy ném hết những suy nghĩ quái dị kia ra ngoài.  

Anh cứ cảm thấy Điềm Điềm có gì đó kỳ lạ.  

Anh mở cửa kính xe nhìn ra bên ngoài.  

Mùi hương nồng đậm bị gió thổi bay. Bấy giờ cảm giác khác lạ trong người anh mới tiêu tan chút ít.  

Chẳng mấy chốc chiếc xe đã đỗ lại.  

Trương Minh Vũ và Lâm Kiều Hân xuống xe trước, Điềm Điềm theo sát phía sau.  

Ba người họ cất bước đi vào trong khách sạn.  

Sự xuất hiện của hai cô gái xinh đẹp lập tức thu hút ánh nhìn của mọi người.  

Nhờ chiếc kính râm che chắn, không một ai nhận ra Điềm Điềm.  

Thế nhưng vẫn có thể nhìn ra được gương mặt xinh đẹp tinh xảo kia!  

Thoáng chốc có vô số ánh mắt tràn ngập đố kỵ đổ dồn lên người Trương Minh Vũ.  

Anh không khỏi cảm thấy bất lực.  

Bây giờ đã rất muộn, trong khách sạn cũng không quá đông người.  

Nhân viên phục vụ dẫn ba người họ vào một phòng Vip.  

Sau khi ngồi xuống, thực đơn được chuyển tới chỗ Điềm Điềm.  

Cô ấy tuỳ ý gọi vài món đơn giản rồi trả thực đơn lại cho nhân viên.  

Sau khi nhân viên phục vụ rời đi, không khí trong căn phòng lập tức chìm vào tĩnh lặng.  

Điềm Điềm nhìn chằm chằm gương mặt của Trương Minh Vũ xuyên qua lớp kính, không chút kiêng dè dò xét một lượt.  

Khoé miệng cô ấy cũng chầm chầm nhếch lên nở nụ cười.  

Một lúc lâu sau, Lâm Kiều Hân mới dám ngẩng đầu lên, kích động dò hỏi: “Điềm Điềm, tôi có thể chụp ảnh với cô không? Tôi sẽ không công bố ra ngoài đâu”.  

Khoé miệng Trương Minh Vũ lại giật giật.  

Lâm Kiều Hân như vậy… nhìn đâu cũng thấy kỳ quái…  

Điềm Điềm bật cười đáp: “Được chứ”.  

Lâm Kiều Hân mừng rỡ lấy điện thoại ra chụp chung với cô ấy.  

Sung sướng như vớ được vàng!  

Tiếp đó, cả căn phòng lại lặng ngắt như tờ.  

Trương Minh Vũ cũng không biết nên nói cái gì, bầu không khí tràn đầy lúng túng.  

Đến tận bây giờ anh vẫn không tài nào hiểu nổi tại sao một ngôi sao nổi tiếng như cô ấy lại tuỳ ý chạy theo anh ra ngoài ăn cơm như vậy…  

Ngay khi anh đang bối rối không biết nên nói về chủ đề gì thì bên ngoài đột nhiên truyền tới tiếng ồn ào.  

“Woa! Người đó là Lý Đình Đình sao? Trời đất ơi! Tôi nhìn thấy Lý Đình Đình rồi!”  

“Mau chụp ảnh đi! Người ta là ngôi sao đấy!”  

“Trời ơi, Lý Đình Đình ngoài đời còn đẹp hơn trên TV nhiều! Yêu cô ấy chết mất!”  

…  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK