Vợ chồng Lâm Quốc Long cũng nhếch môi cười lạnh.
Lâm Kiều Hân lạnh nhạt nói ngay: "Anh nói đúng rồi đó".
"Anh ấy đúng là ông chủ của Hồng Thái đấy!"
Hả?
Vừa nghe cô nói thế, tất cả mọi người lập tức trợn trừng mắt lên.
Đùa gì thế?
Lâm Tuấn Minh lạnh nhạt nói: "Em gái à, em đang nói gì đó? Dù cậu ta là chồng em thật nhưng em cũng không nên lừa gạt người nhà như thế chứ!"
Lâm Kiều Hân cười cười thoáng vẻ giễu cợt, nói: "Có vẻ anh cả đã quên trước đây Trần Đại Phú và Hàn Thiên Hoa đã hỗ trợ Trương Minh Vũ như thế nào rồi nhỉ".
"Sao anh dám chắc Trương Minh Vũ không phải ông chủ của Hồng Thái?"
Việc này...
Lâm Tuấn Minh mấp máy miệng, nhưng mãi không biết phải phản bác ra sao.
Đây đúng là sự thật.
Nhưng mà... sao Trương Minh Vũ có thể là ông chủ của Hồng Thái được?
Thật khoác lác!
Lâm Tuấn Minh híp mắt, cả giận nói: "Được, cứ để chuyện này lại đó đã".
"Nhưng bây giờ chúng ta hãy nói rõ một chuyện này đi, vì sao anh lại nghe có tin đồn rằng tập đoàn Lâm Thị đã thuộc về công ty khác?"
Anh ta vừa nói đến đó, tất cả mọi người đều sững sờ.
Lâm Quốc Phong nhăn mày, lạnh nhạt bảo: "Tuấn Minh, con nói cái gì?"
Lâm Quốc Long cũng trầm mặt xuống.
Lâm Tuấn Minh cười lạnh một tiếng, ngạo nghễ nói: "Con có một người bạn làm bên cục quản lí, con đã nhờ cậu ấy điều tra giúp con một chút".
"Nhưng mới đây cậu ấy có nói cho con biết, hiện tại tập đoàn Lâm Thị đã bị gom về dưới danh nghĩa của một công ty tên là Sơ Tinh".
Hả?
Lâm Quốc Phong và Lâm Quốc Long lập tức sa sầm mặt.
Bà cả và bà hai cũng giận dữ ra mặt.
Lâm Tuấn Minh châm chọc nói: "Trương Minh Vũ, có phải lúc này cậu nên giải thích cho mọi người một chút không?"
Lâm Quốc Phong lạnh lùng quát lớn: "Trương Minh Vũ, chuyện này là sao?"
Trương Minh Vũ bất
đắc dĩ lắc đầu.