Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khoé miệng anh lập tức co quắp.  

Anh chưa kịp nghĩ ngợi gì đã thấy Long Tam lao thẳng ra ngoài đánh đấm túi bụi với gã cầm đầu mặc áo đen!  

Tốc độ của hai người họ đều nhanh khủng khiếp!  

Trương Minh Vũ cũng bắt đầu cảm thấy căng thẳng.  

Anh ngẩng đầu lên nhìn thấy gã áo da đang chậm rãi bước tới, trên người toát ra một luồng khí thế lạnh lẽo!  

Lâm Kiều Hân núp sau lưng anh, hoảng loạn nói: “Trương… Trương Minh Vũ, anh ta… anh ta mạnh lắm đấy. Anh… anh có đấu lại được không vậy…”

Trương Minh Vũ cau mày, trầm giọng đáp: “Tôi sẽ cố hết sức chống đỡ, cô lùi lại ra sau đi!”  

Lâm Kiều Hân mím môi, lòng đầy lo lắng!  

Thế nhưng cô chưa kịp nghĩ gì nhiều thì gã áo da đột nhiên tăng nhanh tốc độ.  

Trương Minh Vũ không khỏi hoảng hồn.  

“Lùi lại!”  

Anh đẩy bả vai cô lùi về sau, bước một bước thật dài lên phía trước.  

Cô lảo đảo hai bước, vẻ mặt khiếp sợ.  

Năm phút!  

Anh nghiến răng ken két, dồn toàn bộ sự chú ý lên người gã áo da!  

Ngay sau đó, nắm đấm của gã ta đã tung tới nhanh như chớp!  

Con ngươi anh thít chặt lại!  

Quá nhanh!  

Tốc độ này ít nhất cũng phải bằng ba phần tư tốc độ của Long Tam!  

Trương Minh Vũ nghiến chặt răng, dùng sức điều khiển cơ thể di chuyển linh hoạt tránh thoát được một đòn!  

Gã áo da cau mày, lại tung ra một đấm!  

Anh né tránh theo bản năng, nhưng trong lòng lại lo lắng tột cùng!  

Cứ tiếp tục thế này, anh sẽ chẳng kiên trì được bao lâu!  

Anh nghiêng người tránh thêm được một đấm rồi lao thẳng ra xa!  

Gã áo da nheo mắt lại, tức tốc đuổi theo!  

Có thời gian chạy để nghỉ ngơi, anh mới bớt chật vật hơn không ít.  

Cứ khi nào gã áo da tung đấm, anh sẽ nhanh chóng né tránh rồi lại bỏ chạy ra xa!  

Sau vài vòng như vậy, anh cũng đã kiên trì được ba phút.  

Cùng lúc đó, cuộc chiến đấu giữa Long Tam và gã áo đen đã bước vào giai đoạn gay cấn!  

Long Tam vẫn đang chiếm ưu thế!  

Gã áo đen ướt sũng trán, mồ hôi chảy ròng ròng, chỉ có thể hoảng loạn chống đỡ!  

Mau lên!  

Trương Minh Vũ thầm gào thét trong lòng.  

Mặc dù cách này rất hiệu quả nhưng tốc độ của anh và gã áo da thực sự chênh lệch quá nhiều!  

Vù vù!  

Một tràng tiếng xé gió lại vang lên!  

Trái tim anh đột nhiên siết chặt lại, cơ thể không chút do dự lao thẳng về phía bên phải! 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK