Lâm Kiều Hân ôm một đống giấy tờ.
Hai người sánh vai nhau rời khỏi.
Sắc mặt Lâm Quốc Phong trầm xuống.
Lâm Quốc Long và Lâm Tuấn Minh nhìn nhau, mắt lóe lên tia rét lạnh!
Ông cụ Lâm nhìn thấy vậy chỉ khẽ lắc đầu.
Trương Minh Vũ và Lâm Kiều Hân nhanh chóng ra khỏi đại viện nhà họ Lâm.
Chiếc Mercedes đã đỗ sẵn ở ngoài chờ hai người.
Hai người họ ngồi lên xe.
Trương Minh Vũ nói: "Đến tập đoàn Lâm Thị".
Long Tam không nói gì, lái xe lao đi.
Lâm Kiều Hân ôm giấy tờ, ánh mắt vô cùng phức tạp.
Cô không thể nào ngờ mình đã làm được chuyện mà mình có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến.
Nhưng bây giờ...
Một lúc sau, Lâm Kiều Hân chỉ có thể nhìn Trương Minh Vũ.
Anh mang lại cho cô quá nhiều bất ngờ vui vẻ.
Trương Minh Vũ cười nói: "Nhân lúc trời chưa tối, chúng ta mau đến xem tập đoàn Lâm Thị, cô cũng chuẩn bị nhận lấy dự án đó đi".
Lâm Kiều Hân kinh ngạc hỏi: "Có dự án thật à?"
Trương Minh Vũ khó chịu liếc mắt, sau đó liền cười nói: "Đương nhiên là có".
Lâm Kiều Hân sững sờ.
Có thật?
Nhưng... ở đâu ra vậy?
Lâm Kiều Hân chợt phát hiện ra mình không đủ khả năng nhìn thấu Trương Minh Vũ!
Trương Minh Vũ lại dặn dò: "Chúng ta phải cẩn thận một chút, mấy người bên bác hai sẽ không dễ dàng để cho chúng ta thành công đâu".
Lâm Kiều Hân gật đầu.
Chẳng bao lâu sau, chiếc xe đã dừng ở cổng tập đoàn Lâm Thị.
Trương Minh Vũ xuống xe.
Ngẩng đầu nhìn.
Tập đoàn Lâm Thị từng gọn gàng cao sang giờ bẩn thỉu hơn nhiều.
Quan trọng nhất là... bây giờ nó không thuộc về nhà họ Lâm nữa.
Vì trả nợ, nhà họ Lâm đã bán tòa nhà rồi.
Lâm Kiều Hân cũng chua xót vô cùng.
Hai người nhanh chóng đi vào công ty.
Tập đoàn Lâm Thị có một bộ phận là người của nhà họ Lâm, mà mấy kẻ này toàn là kẻ thân cận của Lâm Quốc Phong hoặc Lâm Quốc Long.
Sau khi đi vào, Trương Minh Vũ lập tức nhíu mày.
Trong đại sảnh vô cùng huyên náo!
Nhân viên lễ tân cầm gương đánh kem nền.
Bảo vệ tụ tập vào chơi đấu địa chủ!
Mùi hương nồng nàn truyền đến.
Nhân viên công sở trong công ty đang nấu lẩu...