Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mãi lâu sau, cô mới gật đầu.  

Trương Minh Vũ bất lực lắc đầu.  

Lâm Kiều Hân trở nên... cảm tính như vậy từ khi nào thế?  

Sau đó, anh khẽ lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.  

Căn phòng chìm trong im lặng.  

Hồi lâu sau, Lâm Kiều Hân mới chậm rãi hỏi: "Vết thương... của anh thế nào rồi?"  

Hả?  

Trương Minh Vũ sửng sốt.  

Không nói thì anh cũng quên mất...  

Sau khi sờ lại, anh mới phát hiện bụng vẫn còn đau rát.  

Cú đá đó... thực sự không hề nhẹ!  

Trương Minh Vũ ngượng ngùng cười nói: "Tốt hơn nhiều rồi, bây giờ cảm thấy hơi khó chịu”.  

Trong đôi mắt xinh đẹp của Lâm Kiều Hân lóe lên tia sáng, cô hỏi: "Khó chịu ở đâu?"  

À ừ...  

Trương Minh Vũ xấu hổ chỉ vào bụng, cười nói: "Tôi bị đá một cước vào đây, hơi đau”.  

Lời vừa dứt, Lâm Kiều Hân đứng phắt dậy.  

Hả?  

Trương Minh Vũ ngơ ngác.

Cô ấy đang muốn làm gì?  

Trương Minh Vũ hoang mang nhìn chằm chằm Lâm Kiều Hân bước đến trước mặt mình.  

Lâm Kiều Hân dừng bước.  

Trương Minh Vũ cười gượng hỏi: “Sao thế?”  

Lâm Kiều Hân lại không nói gì, giơ tay ra nắm lấy cánh tay Trương Minh Vũ.  

Tư thế có vẻ muốn dùng sức.  

Trương Minh Vũ càng cảm thấy hoang mang.  

Anh còn chưa kịp nghĩ gì đã bị Lâm Kiều Hân kéo đứng dậy, đi về phía cầu thang.  

Mặc dù Trương Minh Vũ cảm thấy khó hiểu nhưng cũng đành lặng lẽ đi theo.  

Không lâu sau hai người bước đến trước cửa phòng.  

Lâm Kiều Hân dứt khoát đẩy cửa bước vào.  

Hai người bước vào phòng.  

Lâm Kiều Hân kéo Trương Minh Vũ đến trên giường.  

Trương Minh Vũ ngạc nhiên hỏi: “Đây là?”  

Lâm Kiều Hân dửng dưng nói: “Nằm xuống”.  

Nằm?  

Ánh mắt Trương Minh Vũ đầy vẻ ngỡ ngàng.  

Lâm Kiều Hân thúc giục: “Nhanh lên”.  

Nói xong, mặt cô cũng đỏ ửng.  

Trương Minh Vũ do dự một lúc, cuối cùng vẫn từ từ nằm xuống.  

Nhưng lại cảm thấy rất kỳ lạ.  

Lâm Kiều Hân dịch chuyển, ngồi xuống cạnh Trương Minh Vũ.  

Bàn tay giơ lên, cánh tay lại lơ lửng giữa không trung.  

Trương Minh Vũ sửng sốt.  

Lại làm sao nữa?  

Một lúc sau, Lâm Kiều Hân đứng lên đi vào trong phòng tắm.  

Tiếng nước vang lên.  

Mắt Trương Minh Vũ đầy vẻ ngờ vực.  

Không lâu sau, cửa phòng tắm mở ra.  

Lâm Kiều Hân cầm một chiếc khăn bước ra, lại ngồi xuống bên giường.  

Bàn tay khẽ giơ lên.  

Lần này cô không hề do dự vươn tay cởi áo Trương Minh Vũ.  

Để lộ ra vùng bụng.  

Trương Minh Vũ giật mình, muốn che lại theo bản năng.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK