Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Thiên An cũng như sực tỉnh, kiêu hãnh nói: "Vậy thì mày phải nghe cho kỹ, cậu chủ đây là cậu chủ của tập đoàn Thiên Minh!"  

"Nói như vậy, hiểu chưa?"  

Hừm?  

Nghe vậy, Trương Minh Vũ không thể không mở to mắt.  

Vậy là đúng rồi!  

Trong đôi mắt đẹp của Lâm Kiều Hân cũng lóe lên một tia phức tạp.  

Mọi người xung quanh cũng trợn tròn mắt!  

Hóa ra là...  

Thấy vậy, Trần Thiên An lại nở một nụ cười tự hào!  

Sốc rồi chứ gì?  

Rất nhanh, trong mắt Trương Minh Vũ lóe lên sự hưng phấn.  

Đây là duyên phận sao?  

Trần Thiên An tiến lên một bước, cười lạnh nói: "Mày biết thân phận của tao?"  

"Thằng nhãi, tao cho mày một cơ hội cuối cùng, nhường chỗ cho tao, nếu không... tao sẽ mời mày ra ngoài đấy, hiểu chưa?"  

Nói xong, trong mắt tràn đầy khinh thường.  

Mọi người xung quanh đều sững sờ!  

Chẳng mấy chốc, những ánh mắt chế giễu đã đổ dồn vào Trương Minh Vũ.  

Không có khả năng mà cũng dám dẫn phụ nữ ra ngoài à?  

Đáng đời!  

Trương Minh Vũ không để ý tới, thản nhiên nói: "Câu nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ hỏi vậy thôi, còn cậu là ai tôi vẫn không biết”.  

Nói xong, anh cười toe toét.

Nghe vậy, tất cả mọi người xung quanh đều sững sờ!  

Tên này…muốn chết à?  

Vẻ mặt của Trần Thiên An cũng cứng lại, đôi mắt anh ta tràn ngập lửa giận!  

Làm nhục anh ta đến vậy à?  

Một lúc lâu sau, Trần Thiên An nắm chặt tay và hét lớn: "Mẹ kiếp! Đánh!"  

Bùng nổ rồi!  

"Vâng!"  

Hai tên to con đáp gọn lỏn.  

Đầy khí thế!  

Nói xong, lao thẳng về phía Trương Minh Vũ!  

Đôi mắt của mọi người xung quanh ngay lập tức tràn ngập vẻ chế giễu.  

Đúng là tự chuốc họa vào thân!  

Lâm Kiều Hân khẽ nhíu mày, trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia do dự.  

Cuối cùng…lại đánh nhau à, sao mà hợp tác được đây?  

Chẳng mấy chốc, hai tên to con đã lao đến chỗ Trương Minh Vũ!  

Một trái một phải, giữ chặt bả vai Trương Minh Vũ!  

Làm bộ sắp dùng sức!  

Mọi người xung quanh cười phá lên!  

Trong mắt Trần Thiên An cũng tràn đầy khinh thường!  

Thằng nhãi, chống đối tao à?  

Khoảnh khắc tiếp theo, hai tên to con đột nhiên ra tay!  

Mọi người tựa hồ đã nhìn thấy cảnh Trương Minh Vũ bị ném đi!  

Rất mong đợi!  

Nhưng một khắc sau, tất cả mọi người đều ngây người.  

Hai tên to con đã dùng lực...nhưng...  

Không kéo được?  

Hả?  

Mọi người đều sững sờ.  

Trương Minh Vũ vẫn nở nụ cười, lẳng lặng ngồi ở trên ghế.  

Không di chuyển chút nào!  

Cái này……  

Chuyện gì vậy?  

Trần Thiên An cũng cười lạnh: "Dùng sức đi? Chưa ăn cơm à?"  

Hai tên to con nghiến răng.  

Lại dùng sức!  

Trương Minh Vũ tinh nghịch mỉm cười, đột nhiên nghiêng người về phía trước!  

"Ah!”  

Hai tên to con đột nhiên hét lên hoảng sợ!  

Khoảnh khắc tiếp theo, cơ thể mất thăng bằng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK