Chân mày Tiểu Trạch hơi nhíu lại, cô ả nom cũng khó khăn lắm.
Lối đánh gì thế này!
Trương Minh Vũ lại vung một quyền tới!
Tiểu Trạch muốn chống cự đòn công kích của anh.
Nhưng cánh tay mềm oặt ra đó, chẳng có chút sức lực gì!
Nắm tay lao vút đến!
Đúng lúc đó, người đàn ông kia đá một cước!
Trương Minh Vũ giật mình.
Dù đấm trúng Tiểu Trạch thì anh cũng sẽ bị đánh!
Lỗ rồi!
Khung cảnh này quen thuộc quá đỗi.
Trương Minh Vũ nghiến răng ken két, lần này anh không rút lui!
Ngược lại còn kéo một cái thật mạnh!
Người Tiểu Trạch lảo đảo, bổ nhào về phía Trương Minh Vũ!
Anh chộp lấy vai cô ả và lật người ả lại!
Hành động này của Trương Minh Vũ khiến Tiểu Trạch mặt đối mặt với tên đàn ông.
Hắn giật nảy mình.
Không thể tin được Trương Minh Vũ đem Tiểu Trạch ra làm bia đỡ!
Hết cách, người đàn ông đành thu chân về.
Tiểu Trạch nghiến răng nghiến lợi, cô ả giơ chân lên thật cao.
Sau đó ả hạ chân từ vai và đá thẳng ra sau!
Trương Minh Vũ hết hồn, lập tức ngả người ra sau.
Anh thành công tránh khỏi cú đá.
Tiểu Trạch cố gắng giãy ra khỏi tay anh.
Trương Minh Vũ thấy vậy bèn bóp chặt tay cô ả hơn nữa.
Nhất quyết không thả!
Chỉ cần có Tiểu Trạch trong tay, anh sẽ chống đỡ được!
Người đàn ông muốn tìm cơ hội tấn công nhưng từ đầu đến cuối Trương Minh Vũ cứ dùng Tiểu Trạch để che chắn cho bản thân.
Ánh mắt Tiểu Trạch sắc như dao.
Cô ả cuộn người giằng co, muốn giật tay về.
Lúc này tay ả chẳng có cảm giác gì.
Đành cố gắng vùng vẫy thôi.
Trương Minh Vũ không lơi lỏng một phút giây nào, cũng gập tay lại theo chuyển động của Tiểu Trạch.
Cô ả mãi vẫn không giãy ra nổi.
Người đàn ông thét: "Thả ra!"
Thế rồi hắn lại chạy tới!
Tên này lướt qua người Tiểu Trạch và tung một cú trời giáng tới!
Vẻ cảnh giác hiện lên trong mắt Trương Minh Vũ.
Anh dùng sức kéo Tiểu Trạch liên tục lùi ra phía sau theo mình.
Người đàn ông đánh hụt!
Tiểu Trạch cắn răng, đổ người về phía trước.
Chân thì đá ra sau!
Trương Minh Vũ mở to hai mắt.
Sao dẻo thế này! Khó vậy mà cũng làm được à?