Nói xong gã liền lao lên như tên bắn!
Tung nắm đấm ra!
Trương Minh Vũ sững sờ.
Tốc độ này...
Vương Hạo cũng là con nhà võ sao?
Trương Minh Vũ cười toét miệng, trong lòng không khỏi phấn khởi!
Vương Hạo tức giận hét lên: "Thằng nhãi, chết đi!"
Nói xong liền tung quyền ra!
Mắt Trương Minh Vũ lóe sáng!
Tôi bóp!
Nhưng tốc độ của Vương Hạo khá nhanh, anh không bóp trúng!
Nắm đấm của Vương Hạo lại gần!
Chân Trương Minh Vũ di chuyển, nhanh chóng né đòn!
Vương Hạo cười khẩy nói: "Chỉ biết tránh thôi à? Thằng nhãi, mày chỉ đến thế mà thôi!"
Nói xong lại xông lên!
Tung quyền ra!
Mắt Trương Minh Vũ lóe sáng!
Tốc độ của Vương Hạo nhanh hơn mấy tên kia nhiều, muốn bóp nhất định phải dựa theo tốc độ để phán đoán thời cơ ra tay!
Nắm đấm của gã lại lao đến!
Trương Minh Vũ nhắm chuẩn thời cơ.
Duỗi tay ra bóp!
Bóp trúng rồi!
Trương Minh Vũ lập tức trợn tròn mắt!
Vô cùng mừng rỡ!
Lần này anh đã hiểu rõ quy luật rồi!
Vương Hạo nhíu mày!
Lối đánh... gì đây?
Một giây sau, ngón tay của Trương Minh Vũ dùng sức!
Hít!
Vương Hạo hít sâu một hơi!
Cánh tay lập tức tê dại!
Chiêu này...
Vương Hạo trợn tròn hai mắt, vô cùng ngạc nhiên!
Kinh khủng quá!
Nhưng còn chưa kịp phản ứng lại, nắm đấm của Trương Minh Vũ lại vung lên!
Vương Hạo muốn chống cự!
Nhưng... tay tê dại vô lực!
Đến lúc này gã cuối cùng cũng hiểu tại sao thuộc hạ của mình lại ngã xuống!
Gã giơ tay trái lên, hốt hoảng chống đỡ!
Bốp!
Tiếng động nặng nề vang lên!
Tay Vương Hạo đau nhức vô cùng!
Gã lùi về sau hai bước!
Mắt Trương Minh Vũ lóe lên sự kinh ngạc.
Tên này... biết đánh nhỉ?
Vương Hạo vung tau, tức giận nói: “Thằng nhãi, mày giở trò gì vậy!"
"Ăn một đòn của tao đi!"
Một giây sau gã lại lao lên như bay, tung quyền vào anh!
Trương Minh Vũ lùi về sau hai bước!