Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Điềm Điềm cười hỏi: “Thế cậu không căng thẳng à?”  

Anh lúng túng đáp: “Tôi có sao đâu, có gì mà phải căng thẳng”.  

Anh cũng đâu phải là fan hâm mộ của cô ấy.  

Hơn nữa anh cũng gặp không ít… cô gái xinh đẹp rồi.  

Nhưng đương nhiên anh không thể nói ra những lời này được.  

Điềm Điềm cong môi mỉm cười: “Sao tôi lại cảm thấy hơi căng thẳng nhỉ?”  

Cô ấy căng thẳng sao?  

Trương Minh Vũ ngơ ngác không hiểu gì.  

Chẳng bao lâu sau, một chiếc xe chợt đỗ lại trước cổng sau của nhà hát.  

Không biết Điềm Điềm lấy đâu ra một chiếc kính râm đeo lên, dễ dàng che khuất cả nửa gương mặt.  

Nhưng anh lại có cảm giác từ khi đeo kính lên, khí thế trên người cô ấy đã hoàn toàn thay đổi.  

Không còn nét trong sáng đáng yêu, mà thay vào đó là… vẻ uy nghiêm.  

Chuyện gì thế này?  

Anh chưa kịp nghĩ ngợi gì nhiều thì Điềm Điềm đã cất bước rời đi, giọng nói ngọt ngào vang lên: “Đi theo tôi”.  

Thế là anh cũng vội vàng dẫn theo Lâm Kiều Hân đuổi theo cô ấy.  

Cô ấy nhanh chóng mở cửa xe ngồi vào ghế sau.  

Trương Minh Vũ cười nói với Lâm Kiều Hân: “Cô ngồi ghế sau đi”.  

Nói rồi anh dứt khoát đi lên ngồi ở ghế lái phụ.  

Trong lòng Lâm Kiều Hân đang vô cùng căng thẳng.  

Cô đang định mở lời lại nghe thấy Điềm Điềm nói: “Cô lên trước ngồi đi, để cậu ấy ngồi đây”.  

Cả hai người họ nghe xong đều hoá đá.  

Thế nhưng Lâm Kiều Hân cũng chẳng nghĩ ngợi gì, được ngồi ở đằng trước cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.  

Trương Minh Vũ ngơ ngác chuyển ra ghế sau ngồi.  

Anh vừa vào xe đã bị một mùi hương thơm phức ập vào mặt.  

Chiếc xe nhanh chóng nổ máy rời đi.  

Anh cất giọng nhắc nhở: “Kiều Hân, cô tìm chỗ ăn đi”.  

Cô lắp bắp nói: “Được… được rồi. Vậy chúng ta… chúng ta ăn ở… khách sạn Hồng Thái đi”.  

Khoé miệng anh khẽ co quắp.  

Sao lại chọn đúng nơi vậy chứ…  

Thế nhưng anh cũng có thể nhìn ra được địa vị quan trọng của Điềm Điềm trong lòng cô.  

Dù sao Hồng Thái cũng được coi lại khách sạn xa hoa nhất Hoa Châu rồi.  

Người đàn ông kia lái xe đi thẳng tới khách sạn Hồng Thái.  

Trương Minh Vũ ngồi ở ghế sau thấy không được thoải mái cho lắm, dù sao bên cạnh anh cũng là nữ thần quốc dân…  

Hơn nữa khí chất đặc biệt trên người Điềm Điềm khiến anh khó lòng chống đỡ nổi.  

Thế nhưng khi anh đang khó chịu trong người, Điềm Điềm bỗng nhiên di chuyển cơ thể.  

Dựa gần vào… người anh!

Cả người Trương Minh Vũ lập tức cứng đờ!  

Ớ… 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK