Một đám người cao to cường tráng xông vào!
Trông ai cũng rất vạm vỡ!
Khí thế hùng hồn!
"Á!"
Lâm Kiều Hân sợ giật mình, vội vàng tránh sang một bên!
Ngẩng đầu nhìn, cửa phòng riêng đã bị đám người này bao vây!
Lâm Kiều Hân bắt đầu cảm thấy tuyệt vọng rồi!
Một giây sau, đầu giây bên kia đã có người bắt máy.
Lâm Kiều Hân cố nén cảm giác tuyệt vọng trong lòng, vội vàng nói: "Trương Minh Vũ, mau cứu tôi!"
Trương Minh Vũ lạnh lùng nói: "Đợi tôi, tôi sắp đến rồi!"
Vừa dứt lời, Lâm Kiều Hân liền cảm thấy có một tia hy vọng le lói trong tim!
Thái Minh Hạo cười khinh bỉ nói: "Đừng cố giãy dụa nữa, cho dù hắn ta có bay đến cũng không kịp đâu!"
"Người đâu đưa cô Lâm đi cho tôi!"
Vừa dứt lời, đám người này lập tức bao vây lấy Lâm Kiều Hân!
Lâm Kiều Hân hoảng rồi!
Tia hy vọng vừa nhen nhóm trong lòng lập tức tiêu tan!
Lâm Kiều Hân không biết nên làm thế nào nữa rồi!
Một giây sau, một tên đô con đã lao đến trước mặt cô!
Tuy nhiên khi Lâm Kiều Hân cảm thấy tuyệt vọng nhất, giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên: "Ai bảo không kịp?"
Giọng nói vừa vang lên, tất cả mọi người lập tức sững sờ!
Ánh mắt hướng đến ngoài cửa phòng riêng!
Một anh thanh niên chậm rãi bước tới.
Triệu Thiên An và Thái Minh Hạo nhíu mày, mắt lóe lên lửa giận!
Lâm Kiều Hân cảm thấy vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ!
Không biết tại sao, đối mặt với nhiều người như vậy, nhưng khi Trương Minh Vũ xuất hiện cô ấy không còn cảm thấy lo lắng nữa!
Anh... đến thật rồi!
Lâm Kiều Hân mím môi, trong lòng vô cùng phức tạp.
Trương Minh Vũ cuộn chặt nắm đấm, lửa giận bùng lên!
Anh không ngờ tên Thái Minh Hạo này không biết xấu hổ đến vậy!
Nếu không vì người của bọn họ theo sát Lâm Kiều Hân, chắc bây giờ Trương Minh Vũ vẫn không biết chuyện này!
Đợi đến khi Lâm Kiều Hân gọi điện, không biết bao giờ anh mới đến được!
Thái Minh Hạo vắt chân chữ ngũ, khinh khỉnh nói: "Mày là thằng chồng vô dụng của cô ta hả?"
"Nếu mày đã đến rồi thì chúng ta nói chuyện luôn, ra giá đi, bao nhiêu tiền mày mới chịu ly hôn với cô Lâm?"
Nói xong, mặt hắn tràn ngập sự kiêu ngạo.
Trương Minh Vũ híp mắt, lửa giận trong mắt như bùng nổ!
Nhưng anh vẫn cố gắng giữ bình tĩnh!
Anh biết, chuyện này không đơn giản như vậy!