Cơ thể mềm mại của cô ấy run bần bật vì phẫn nộ.
Bọn Thần Ẩn dám... làm Trương Minh Vũ bị thương!
Bờ vai chảy máu đầm đìa, cả khuôn mặt đầy đau đớn đó nữa...
Tất cả đều khiến trái tim cô ấy nhói đau.
Trương Minh Vũ vừa che một bên vai vừa cẩn thận quan sát.
Anh nhanh chóng hiểu ra tình hình hiện tại là thế nào.
Các chị của anh không thể nhúng tay vào chuyện của nhà họ Lâm.
Nên chị ấy đành bảo Vương Hạo đến đây làm lý do.
Haiz.
Trương Minh Vũ thầm thở dài một hơi.
Cuối cùng vẫn phải nhờ đến chị...
Mãi đến lúc này những người xung quanh mới lấy lại tinh thần.
Nét mặt nhóm ba người Lãnh Tuấn Nam trở nên âm trầm.
Dạ Thập Nhị nhíu mày, lạnh giọng quát: "Vương Hạo, mày đừng có lừa tao! Mày với cậu ta biết nhau?"
Vương Hạo nhếch môi cười khẩy, từ tốn đáp: "Tao và người anh em Trương Minh Vũ mới gặp mà như đã quen từ lâu, rồi sao?"
"Mà mày là cái thá gì mà dám lên tiếng ở đây?"
"Gọi Âu Dương Triết ra đây nói chuyện với tao!"
Cách nói năng của anh ta vô cùng khí thế.
Ánh mắt Trương Minh Vũ nhìn Vương Hạo vô cùng kinh ngạc.
Vương Hạo... ngang vai ngang vế với Âu Dương Triết thật à?
Bất ngờ thật!
Dạ Thập Nhị siết chặt quả đấm, một tia sáng sắc lạnh xẹt qua trong mắt.
Nhưng gã hiểu một điều rằng.
Chuyện hôm nay xem như bỏ ngỏ rồi!
Vương Hạo gầm lên: "Người đâu! Bắt lại hết cho tôi!"
Anh ta vừa nói xong thì một vài người đàn ông vạm vỡ mặc đồ đen xông vào.
Đôi mắt Dạ Thập Nhị trở nên nặng nề.
Vệ sĩ mạnh nhất nhà họ Vương!
Giây lát sau, Dạ Thập Nhị nghiến răng nghiến lợi ra lệnh: "Đi thôi, các cậu không đánh lại đám vệ sĩ của nhà họ Vương đâu!"
Lãnh Tuấn Nam nắm chặt quả đấm.
Trong mắt hắn đầy vẻ không cam tâm!
Nhưng hắn cũng không còn cách nào khác...
Đám người thuộc tổ chức Thần Ẩn đồng loạt giơ tay lên.
Phịch phịch!
Tiếng va đập vang vọng truyền đến.
Cả phòng khách chìm trong khói!
Vương Hạo trầm giọng quát: "Ra ngoài, đuổi theo cho tôi!"
Một loạt tiếng bước chân nặng nề truyền đến ngay sau đó.
Haiz.
Trương Minh Vũ lặng lẽ than thở.
Tâm trạng anh cực kỳ khó chịu.
Thật lâu sau làn khói ngập tràn cả phòng khách mới tản đi.
Đám người trong nhà họ Lâm vẫn ngồi co rúm trong góc với vẻ mặt đầy kinh hoàng.
Họ không biết hiện tại đã hoàn toàn an toàn hay chưa!
Hạ Hâm Điềm khẽ cắn răng.
Cô ấy tức giận đến mức hai mắt như sắp phun ra lửa.
Vành mắt cô ấy đỏ hoe sắp khóc.
Ánh mắt Vương Hạo thì chất đầy tâm sự.
Qua một lúc lâu, vài vệ sĩ quay trở lại.
"Thưa cậu, chúng tôi đã bắt được hai người thuộc Thần Ẩn!"
Một tên vệ sĩ nói với giọng cung kính.
Một tia ngạc nhiên hiện lên trong mắt Trương Minh Vũ.
Vệ sĩ nhà họ Vương đúng là không đơn giản!
Vương Hạo thản nhiên nói: "Giao cho họ xử lý đi".
Dứt lời, anh ta giơ tay chỉ vào Trương Minh Vũ.
Hạ Hâm Điềm rít lên: "Lôi đi!"
Giọng nói của cô ấy phẫn nộ thấy rõ.
Đến Vương Hạo cũng giật mình khi nghe thấy tiếng thét của Hạ Hâm Điềm.