Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Minh Vũ cảm thấy nghiêm trọng, liên tiếp lùi về sau.  

Không được, cứ như vậy không phải là cách!  

Hai tên cao to tiếp tục ép sát!  

Trương Minh Vũ nghiến răng nghiến lợi, dưới chân đột nhiên dồn lực.  

Tung nắm đấm đập vào tên cao to trước mặt.  

Hắn ta giật mình!  

Không ngờ Trương Minh Vũ dám phản kháng.  

Muốn trốn nhưng không kịp.  

Bốp!  

Tiếng động nặng nề đột nhiên vang lên!  

Tên cao to đau đớn thét lên một tiếng, cơ thể văng ra như diều đứt dây!  

Mọi người xung quanh thấy vậy, lập tức trợn tròn mắt.  

Nhưng Trương Minh Vũ không có tâm tư nghĩ nhiều như vậy, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.  

Sau khi chạm đất anh mới phát hiện ra đùi mình nhũn ra rồi.  

Không thể nào dùng sức được nữa!  

Đột nhiên kình phong ào tới.  

Trương Minh Vũ căng thẳng.  

Nghiên đầu qua mới phát hiện ra nắm đấm của một tên vệ sĩ khác đã lao đến.  

Trương Minh Vũ nhíu mày, muốn tránh theo bản năng!  

Nhưng chân phải của anh không có sức!  

Tiêu rồi!  

Trương Minh Vũ căng người, đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị ăn đòn.  

Mọi người xung quanh cười khẩy.  

Thằng nhãi mày chết chắc rồi.  

Ánh mắt Lý Thiên Vinh lóe lên những tia độc ác.  

Anh thanh niên mỉm cười khinh bỉ.  

Chỉ vậy thôi sao?  

Nắm đấm của tên vệ sĩ nhanh chóng đập xuống.  

Mọi người đột nhiên cảm thấy có một người lóe qua.  

Hả?  

Ai cũng sững sờ.  

Nhìn lại mới phát hiện ra Tần Minh Nguyệt không biết đã xông đến trước mặt Trương Minh Vũ từ lúc nào.  

Cô ta giơ tay chặn đứng nắm đấm của tên vệ sĩ.  

Mọi người trợn tròn mắt.  

Tần Minh Nguyệt... lợi hại như vậy sao?  

Vẻ mặt vệ sĩ nghiêm trọng.  

Tần Minh Nguyệt không hề do dự, tung cước qua.  

Đạp thẳng vào bụng tên vệ sĩ.  

Bốp!  

Tên vệ sĩ bay ra!  

Phù!  

Trương Minh Vũ thở hắt ra.  

May quá...  

Bây giờ anh cảm thấy may mắn vì đã tìm Tần Minh Nguyệt, không phải Hàn Thất Thất....  

Nếu không...  

Nụ cười trên mặt Lý Thiên Vinh cứng đờ.  

Sơn Bản Lộ nhướng mày.  

Một lúc sau, mắt ánh lên vẻ hứng thú.  

Khóe miệng mỉm cười.  

Thú vị đấy!  

Tần Minh Nguyệt xông đến bên Trương Minh Vũ, lo lắng hỏi: "Anh sao vậy? Đùi vẫn chưa khỏi à?"  

Trương Minh Vũ gật đầu. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK