Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Em trai thối, còn dám động vào chị không?", Hạ Hâm Điềm cười đểu hỏi.  

Trương Minh Vũ tủi thân nói: "Không dám không dám... chị sáu chị đang bắt nạt em đó..."  

Cố hết sức mà chẳng chạm được vào cô ấy!  

Hàn Quân Ngưng càng đắc ý hơn.  

Nhưng lúc này, mắt Trương Minh Vũ chợt lóe sáng.  

Ba cô gái rón rén lại gần.  

Ra dấu với Trương Minh Vũ rằng đừng có lên tiếng.  

Trương Minh Vũ cười toét miệng: "Chị sáu, chị có tin em không cần ra tay cũng có thể khiến cho mặt chị dính đầy bánh không?"  

Hàn Quân Ngưng liếc mắt, kiêu ngạo nói: "Em có mọc thêm hai tay cũng không động vào được chị đâu!"  

Trương Minh Vũ cười đểu nói: “Chưa chắc đâu!"  

Hàn Quân Ngưng đắc ý cười: "Vậy em thử xem!"  

Trương Minh Vũ lắc lư hai tay, như đang làm phép!  

Ánh mắt Hàn Quân Ngưng tràn ngập sự hoang mang.  

Đang làm gì vậy?  

Một giây sau, Trương Minh Vũ đột nhiên hét lớn: "Lên đi!"  

Hàn Quân Ngưng sợ giật mình.  

Một giây sau ba cô gái ào lên!  

Nhanh tay bôi bánh lên mặt Hàn Quân Ngưng!  

Hàn Quân Ngưng sững sờ!  

Trương Minh Vũ mừng rỡ hét lớn: "Mau chạy đi!"  

Nói xong liền lao ra xa.  

Mấy cô gái bỏ chạy tứ phía.  

Vui vẻ vô cùng!  

Không biết bao lâu sau, mọi người không chạy được nữa.  

Họ thở hổn hển ngồi dưới đất.  

Trên mặt tràn ngập nụ cười.  

Hàn Quân Ngưng mặt mày khó chịu, mỉm cười.  

Hạ Hâm Điềm cười nói: "Thế nào hả em trai, có vui không?"  

Trương Minh Vũ gật đầu.  

Thực sự quá vui!  

Chính anh cũng quên sinh nhật của mình, mà mấy chị....  

Trương Minh Vũ cảm động vô cùng.  

Bốn chị gái nhìn nhau, trong mắt lóe lên sự vui vẻ.  

Một lúc sau Tô Mang không cười nữa, cô nói: "Em trai, yên tâm đi, các chị sẽ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ của mình".  

"Đến lúc đó chúng ta có thể ngày nào cũng vui vẻ rồi".  

Vừa dứt lời, khuôn mặt mấy cô gái hiện lên vẻ nghiêm trọng.  

Nhiệm vụ rất cấp bách.  

Bọn họ cũng muốn nhanh chóng về chơi với Trương Minh Vũ.  

Nhưng...  

Trương Minh Vũ cười nói: "Các chị giúp em nhiều lắm rồi, không cần vội đâu".  

"Bây giờ em đã có thể tự bảo vệ mình, mọi người... đừng để bản thân mệt quá".  

Giọng nói gợi cảm của Liễu Thanh Duyệt vang lên: "Em trai thối cũng biết lo cho chúng ta đấy, đúng là lớn rồi nhỉ?"  

Nói xong, cô ấy liền

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK