Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật không ngờ... vừa tới đã gặp Trương Minh Vũ.  

Không phải có duyên thì còn có thể gọi là gì?  

Trương Minh Vũ tươi cười hớn hở, lòng càng thêm kích động.  

Hồi lâu sau, mọi người mới tỉnh táo lại.  

Em trai?  

Chị gái của gã thanh niên nghèo kiết xác kia... có thẻ hội viên sao?  

Đám người quanh đó lại một lần nữa nhếch mép cười giễu.  

Bác sĩ Vương chau mày, châm chọc nói: "Người đẹp, cô có thẻ hội viên? Nhưng hiện giờ toàn bộ Tĩnh Châu này đều không có đâu".  

Nói đoạn, ông ta đưa mắt nhìn một cách cực kì càn rỡ.  

Liễu Thanh Duyệt lạnh nhạt nói: "Còn nhìn nữa, ông sẽ mất cặp mắt này".  

Hả?  

Tất cả đều kinh ngạc sững sờ.  

Bác sĩ Vương cũng giật mình hoảng sợ.  

Người đẹp này... độc ác như vậy sao?  

Lát sau, bác sĩ Vương mới cười lạnh, nói: "Thôi được, tôi còn đang bận lắm".  

"Nếu đồng ý đi theo tôi lấy thẻ hội viên thì chúng ta xuất phát ngay đi".  

"Không muốn lấy thì tôi đi đây".  

Ông ta cười một cách rất đáng khinh, tiếp tục bảo: "Đương nhiên, nếu người đẹp này đi lấy thẻ với tôi thì cũng được thôi".  

Nói đoạn, ông ta đưa mắt nhìn từ Hàn Thất Thất sang Liễu Thanh Duyệt.  

Cuối cùng, ánh mắt dừng lại ở Liễu Thanh Duyệt.  

Hàn Thất Thất trông còn nhỏ tuổi.  

Nhưng Liễu Thanh Duyệt đã trưởng thành chín chắn, hương vị phụ nữ... vô cùng tuyệt!  

Liễu Thanh Duyệt chau mày, cười nói: "Tôi đi với ông, ông dám sao?"  

Nói đoạn, cô ấy cười lạnh một tiếng.  

Hàn Thất Thất ngây người.  

Quan Na cũng bối rối.  

Rốt cuộc Liễu Thanh Duyệt có thẻ hội viên hay không?  

Trương Minh Vũ chỉ âm thầm cười nhẹ, lẳng lặng đợi.  

Có Liễu Thanh Duyệt ở đây, anh còn gì phải lo lắng?  

Bác sĩ Vương tủm tỉm cười nói: "Người đẹp, cô xinh đẹp cỡ này... thì tôi có gì mà không dám?"  

Ông ta nói đến đó, ánh mắt như càng thêm sáng lên.  

Liễu Thanh Duyệt nhếch miệng khinh bỉ cười nhạt: "Đợi lát nữa, ông sẽ phải hối hận".  

Bác sĩ Vương thoáng nhăn mày.  

Một dự cảm rất xấu chợt nảy sinh trong lòng ông ta.  

Lát sau, bác sĩ Vương lại quát lớn: "Muốn giúp thì tranh thủ thời gian đi, nếu không, tôi sẽ không dây dưa nữa đâu". 

Ông ta vừa nói vừa chột dạ. 

Nhưng Hàn Thất Thất nghe thấy thế lại

càng thêm nôn nóng. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK