Mục lục
Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mặc dù trông rất kỳ lạ, nhưng cô ấy đang đi như bay!  

Chẳng mấy chốc, cả hai đã biến mất khỏi tầm mắt.  

Lâm Kiều Hân thu hồi ánh mắt, trong đôi mắt đẹp hiện lên vẻ lo lắng.  

Rốt cuộc chuyện này là sao?  

Cạch!  

Cánh cửa được đóng lại.  

Hàn Quân Ngưng nhẹ nhàng đặt Trương Minh Vũ xuống giường.  

“Ôi!"  

Trương Minh Vũ giật mình, vô thức hét lên.  

Sắc mặt Hàn Quân Ngưng biến đổi, hỏi: "Đau à?"  

À...  

Trương Minh Vũ xoay người, lúng túng cười nói: "Không đau, em còn tưởng... sẽ đau cơ...”  

Hàn Quân Ngưng trừng mắt nhìn!  

Cô ấy khẽ nâng tay lên!  

Hả?  

Hai mắt Trương Minh Vũ bỗng trợn tròn, chị ấy muốn làm gì?  

Bốp!  

Khoảnh khắc tiếp theo, một âm thanh lanh lảnh vang lên!  

Hàn Quân Ngưng tát thẳng vào mông Trương Minh Vũ!  

Á...  

Trương Minh Vũ ớn lạnh!  

Đau quá!  

Trương Minh Vũ đưa tay xoa mông, bất mãn hỏi: "Chị sáu, chị đánh em làm gì?"  

Hàn Quân Ngưng giả bộ tức giận, lớn tiếng nói: “Tại sao em không chịu luyện công cho đàng hoàng?"  

Ôi...  

Trương Minh Vũ sững sờ.  

Anh hơi chột dạ.  

Mãi lâu sau, Trương Minh Vũ bất đắc dĩ nói: "Chị sáu, em đã rất nỗ lực khổ luyện, nhưng... thật sự rất bận...”  

Hàn Quân Ngưng quát tháo: "Bận, bận, bận! Cũng không biết em bận cả ngày làm gì?”  

Trương Minh Vũ bĩu môi nói: "Em bận thực hiện nhiệm vụ của chị ba...”  

"Hơn nữa... nhiệm vụ của sư phụ cũng không hề dễ dàng, nhà họ Âu Dương và Thần Ẩn chưa bao giờ dừng lại...”  

Cuối cùng anh chỉ có thể thấp giọng lẩm bẩm.  

Dứt lời, sắc mặt Hàn Quân Ngưng dịu đi rất nhiều.  

Một lúc lâu sau, cô ấy hỏi: "Nhiệm vụ của chị ba đã kết thúc chưa?"  

Trương Minh Vũ ấm ức gật đầu.  

Hàn Quân Ngưng khẽ nghiến răng, cảm thấy đau lòng.  

Nhưng...  

Hàn Quân Ngưng vẫn trách móc: "Vậy em cũng không thể trì hoãn việc luyện công! Em không biết việc nào quan trọng hơn sao?"  

“Quan trọng nhất là em đấy!"  

"Nếu em xảy ra chuyện gì thì nhiệm vụ của ai cũng không thể hoàn thành được!"  

"Vả lại, nếu em xảy ra chuyện thì em bảo chị sáu phải sống thế nào đây!"  

Cái này…  

Dứt lời, Trương Minh Vũ lập tức chấn động!  

Chị sáu...  

Sự ấm ức trong lòng Trương Minh Vũ giảm đi rất nhiều.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK