Trương Minh Vũ trợn tròn mắt.
Bắt... được rồi!
Thần linh ơi...
Trương Minh Vũ mừng rỡ vô cùng, mắt nhìn chằm chằm vào con thiêu thân đã bị mình bóp bẹp.
Mặc dù thế này hơi bẩn...
Nhưng đây cũng là trái ngọt thành công!
Trương Minh Vũ hưng phấn vung tay múa chân loạn xạ.
Đám người giúp việc đứng xa xa nhìn mà choáng váng.
Người này... chắc không phải điên bình thường thôi đâu...
Một giây sau, Trương Minh Vũ lại tập trung tinh thần.
Đã có kinh nghiệm trước đó, lần tiếp theo thuận lợi hơn nhiều, chỉ mười phút anh đã bắt được con thiêu thân thứ hai.
Tiếp tục!
Trương Minh Vũ cắn chặt răng.
Lại tăng cường luyện tập, về cơ bản, anh đã có thể bảo đảm bắt được một con thiêu thân trong vòng ba phút.
Không được, vẫn chưa ổn.
Lòng anh càng lúc càng thêm cuồng nhiệt.
Thiêu thân bay sạch rồi, anh bèn đổi một ngọn đèn đường khác.
Sau một giờ, khả năng bắt thiêu thân của anh đã đạt tới trình độ bách phát bách trúng.
Chất lượng coi như nhảy vọt!
Nhưng anh cũng biết, thiêu thân bay tương đối chậm.
Khó khăn nhất vẫn là mấy loài côn trùng bay nhanh như ruồi nhặng gì đó.
Trương Minh Vũ bèn thay đổi mục tiêu.
Lần thứ hai luyện tập hồi lâu lại không thu được kết quả như mong muốn.
Phù!
Trương Minh Vũ thở ra một hơi thật mạnh.
Anh ngẩng đầu nhìn, đêm đã khuya.
Đám người giúp việc quanh đó đều đứng lặng nhìn.
Trương Minh Vũ không tiếp tục tập luyện, đêm nay anh còn phải nghỉ ngơi dưỡng sức nữa.
Anh trở về biệt thự.
Vào phòng tắm qua một trận, xong xuôi, anh mới về
phòng mình.