Chương 452: Tứ Linh hội tụ
Chứng kiến một đám Cự Yêu trưởng lão sát khí đằng đằng, Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, khóe miệng cười gằn, chợt tiến lên phía trước vài bước…
Võ Tam Nương, Cự Mỹ Anh cùng Cự A Man ở phía sau hắn, làm ra tư thế sẳn sàng chiến đấu…
NGAO…
Long Lực Đỉnh điên cuồng xoay tròn, hai cái hư ảnh khổng lồ dài hàng trăm trượng xuyên thể mà ra, uốn lượng bên trên đỉnh đầu Lạc Nam, Chân Long và Nghịch Long toàn diện xuất động, uy phong lẫm liệt.
Hai cổ khí tức vừa hiện thế, một đám Cự Yêu bất chợt đổ mồ hôi lạnh, sắc mặt không hề dễ nhìn, như đang có tồn tại lúc nào cũng có thể ngồi lên đầu bọn hắn…
“Khốn kiếp, kẻ này từ đâu có được lực lượng của rồng?” Cự Yêu Thống cùng một đám Cự Yêu Tộc sắc mặt hết sức khó coi, cảm giác ở trước mặt người này khiến linh hồn bọn hắn run rẩy.
“Không cần ngại, dù thực lực chúng ta có bị ảnh hưởng một phần, bất quá vẫn dư sức làm thịt bọn hắn!” Một tên Cự Yêu có tu vi Thập Chuyển Trung Kỳ lên tiếng, hắn có thân người đầu Ưng, sau lưng còn mọc ra một đôi cánh lông vũ…
Tên này là Cự Yêu Ưng, ngũ trưởng lão Cự Yêu Tộc, tu vi được xem là nổi bậc trong chủng tộc này rồi.
“Chỉ cần giết hắn, nói không chừng chúng ta có thể thu được bí mật liên quan đến Long trong truyền thuyết!” Cự Yêu Ưng không hổ là cường giả thành danh nhiều năm trên Man Hoang Tinh, ánh mắt ý vị thâm trường nhìn Lạc Nam, lại mở miệng khích lệ một đám tộc nhân đang bị ảnh hưởng.
Quả nhiên nghe lời nói, của Cự Yêu Ưng, ánh mắt một đám trưởng lão Cự Yêu Tộc trở nên đỏ ửng vì hưng phấn, phải a…bí mật liên quan đến Long trong truyền thuyết, sức hấp dẫn quá lớn đối với bất kỳ chủng tộc nào, càng đừng nói gì Cự Yêu tộc có một nửa huyết thống yêu thú.
“Muốn giết ta? các ngươi sẳn sàng rồi chứ?” Lạc Nam ngửa đầu lên trời cười dài, một đôi cánh tay cấp tốc hóa thành liên miên bất tuyệt các loại tàn ảnh, hư ảnh Nghịch Long màu đen pha lẫn tử sắc sống động hơn bao giờ hết, ngày càng ngưng thực, kích thước cũng dần trở nên to hơn, diện mục dữ tợn.
Một đám Cự Yêu Tộc sắc mặt ngưng trọng, bọn hắn cảm thấy được nguy hiểm tiềm tàng từ cổ khí thế này, thầm nghĩ chỉ cần phòng thủ thành công trước một kích này của Lạc Nam, tất cả Cự Yêu đang có mặt sẽ lập tức toàn lực phản kích, khi đó đám người này chắp cánh khó thoát.
Trong mắt Võ Tam Nương mấy người xuất hiện một tia chờ mong, hy vọng chứng kiến Lạc Nam bộc phát uy thế.
NGAO NGAO NGAO…
Nghịch Long gào thét, Lạc Nam theo đó gầm rừ:
“Đồ Long Đệ…”
Cứ tưởng Lạc Nam sẽ tung ra một chưởng cực mạnh, nhưng hành động tiếp theo của hắn khiến toàn thể mọi người có mặt dù là địch hay ta cũng không ai ngờ tới.
Mặt Lạc Nam vốn nhìn về đối diện một đám Cự Yêu cấp tốc quay phắt lại, diện mục nghiêm túc pha lẫn quyết đoán, hai tay chưởng mạnh ra ngoài, kèm theo tiếng quát tràn đầy tự tin căn dặn:
“Không cần lo cho ta!”
Nghịch Long Lực bá đạo gầm thét, sau đó hóa thành một cổ lực lượng hết sức mạnh mẽ nhưng lại không ẩn chứa sát khí và lực sát thương, chỉ có vô cùng vô tận lực đẩy…
NGAO…
Nghịch Long Lực làm theo ý nguyện của chủ nhân, cuồn cuộn quét về Võ Tam Nương mấy người…
“Không!! Tên khốn kiếp này lừa lão nương!?” Võ Tam Nương phản ứng nhanh nhất, vô số thanh Ngọc Cốt từ cơ thể nàng đâm xuyên vào mặt đất, muốn trụ lại nơi này.
Cự Mỹ Anh và Cự A Mãn ra sức dãy giụa, tay chân nắm lấy những gì có thể nhất…
Đáng tiếc Nghịch Long Lực ẩn chứa sức mạnh mà bọn hắn không thể lường trước được, hơn nữa còn bị Lạc Nam đánh lén, Ngọc Cốt của Man Kiều trụ chưa được một hơi, hai Cự Nhân thì không cần phải nói, toàn bộ bị thổi bay…
“Tên ngốc, ngươi là kẻ ngốc!”
Chỉ thấy thân thể khổng lồ của Cự A Man, Cự Mỹ Anh và hình dáng thành thục quyến rũ của Võ Tam Nương theo lực đẩy đến từ Nghịch Long Lực đã rơi vào bên trong Trận Pháp…
“Mộng Cơ, khuyên các nàng ấy nhất định phải tin tưởng ta!” Lạc Nam không rảnh chú ý biểu tình vừa yêu vừa hận của Võ Tam Nương lúc này, hắn tháo vội chiếc nhẫn trên tay dùng lực chuẩn ném lên người nàng, bên trong chứa đựng Linh Hồn của Đan Mộng Cơ.
“Ngươi nếu xảy ra cớ sự gì…ta và Thanh Tuyền đời này không tha thứ ngươi!” Đan Mộng Cơ chỉ kịp thời truyền đạt một âm thanh phiêu đãng trong gió hết sức run rẩy, sau đó rơi vào lòng Võ Tam Nương.
Trong khoảnh khắc trước khi rời đi, Cự A Man hàm răng cắn chặt ken két, một đôi con mắt tràn đầy thật thà đã sớm đỏ ngầu đầy nước, dù hận không thể ở lại chinh chiến, nhưng thực lực hắn thật sự là quá yếu không thể thoát khỏi một chưởng với lực đẩy kinh ngườicủa Lạc Nam.
Cự Mỹ Anh cũng đã sớm cắn đôi môi như bảo thạch đến mức rỉ máu, người nam nhân này vì an toàn của nàng, đã làm ra hành động điên cuồng như vậy, muốn lấy sức một người ngăn cản một đám trưởng lão Cự Yêu Tộc.
ONG ONG ONG…
Trận pháp cự đại khởi động, mấy người nhanh chóng hóa thành điểm sáng, chỉ thoáng chốc đã biến mất dạng, xuyên thấu tầng tầng không gian…
Biến cố vừa xảy ra nhất thời khiến Cự Yêu Thống và một đám Cự Yêu Tộc ngây người, trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng.
Bọn hắn vốn cho rằng tên này bộc phát uy thế dữ dội nhất định là đang thi triển công kích nào đó kinh khủng lắm, nào ngờ đột ngột ra tay với đồng bọn, đem một đám đẩy vào trận pháp truyền tống…
“Thật cao cả, thật cảm động…bất quá rất nhanh ngươi sẽ là một cổ thi thể!” Cự Yêu Thống ánh mắt muốn phún hỏa nhìn chằm chằm Lạc Nam, gằn từng chữ nói.
Cả đám bọn hắn đều bị người trước mặt này lừa gạt qua mặt, một chiêu giương đông kích tây cộng thêm diễn xuất từ đầu đến cuối thật sự quá mức hoàn mỹ, hoàn toàn không có kẻ hở a.
Phải biết để làm được như vậy, Lạc Nam ngay cả nữ nhân kim sư phụ của mình cũng lừa, nói gì đến mấy tên Cự Yêu Tộc.
Nhưng điều này đối với Cự Yêu Thống chính là sỉ nhục to lớn, hắn mang theo nhiều lực lượng như vậy, mang theo nhiều cường giả hỗ trợ như vậy, vẫn khiến ý đồ của tên tiểu tử trước mặt đạt được một phần, làm sao có thể không phẫn nộ?
Chuyện này đối với uy nghiêm của Cự Yêu Thống là không thể chấp nhận.
“Lên! một đám cầm chân hắn, một đám toàn lực công kích trận pháp cho ta!” Cự Yêu Thống phất tay, nếu đã chiếm không được thì hắn phải phá cho hôi.
“Muốn phá trận? Haha, qua được ta rồi nói!”
Lạc Nam ngửa đầu lên trời cười dài, Lạc Hồng Kiếm trên lưng, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm gào thét, Kim Ô hộ thân, Hỏa Cự Nhân yểm trợ, lại thêm hai cái hư ảnh Chân Long và Nghịch Long uốn lượn, trong như một tôn chiến thần.
Quyết định chọn công làm thủ, Tốc Môn triển khai, Lạc Nam hóa thành một luồng tàn ảnh xoẹt ngang chân trời, hai cái Chân Long Trảo cùng lúc vồ xuống đội hình Cự Yêu Tộc.
“Hừ, hai người đối kháng với hắn, phần còn lại tiêu diệt đại trận cho ta!” Cự Yêu Thống phân phó nói.
“Cứ để chúng ta!” Cự Yêu Ưng cầm đầu mở miệng, dẫn theo một tên Cự Yêu trưởng lão khác lao vụt đến Lạc Nam, đối kháng chính diện Chân Long Trảo từ hắn.
ĐÙNG…
Lạc Nam cùng hai người lùi lại vài chục bước trên không trung, sau cú va chạm, một phần cánh rừng đã bị san bằng.
“Ngăn chặn hắn tốt lắm! mau phá trận pháp, cho bọn hắn chết ở bên trong!” Cự Yêu Thống cười to nói.
“Không thành vấn đề haha!” Cự Yêu Tê hài lòng cười dữ tợn, cùng một đám Trưởng Lão Cự Yêu lao đến trận pháp, muốn hủy diệt hại chết Võ Tam Nương mấy người vẫn trong quá trình truyền tống.
ÒM…RỐNG…GÁY…GÀO…