Mục lục
Truyện Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 265: Hắn quá mạnh

“Bốn loại Dị thuộc tính?”

Nhìn thấy song Hỏa và nhị Lôi huyền phù quanh thân thể Lạc Nam, ngay cả Đan gia song tổ cũng vô thức bật thốt lên trong miệng…

Bọn hắn không thể ngờ rằng, mình bế quan thời gian chưa lâu, trong thiên địa lại xuất hiện một thanh niên yêu nghiệt như vậy…

Tuổi chừng hai mươi có tu vi Hóa Thần Hậu Kỳ đã hết sức kinh người rồi, hiện tại lại sở hữu đến tận bốn loại dị Thuộc Tính, dù lấy tâm cảnh ngàn năm không đổi của bọn hắn, vẫn không tránh khỏi kinh ngạc…

“Trách không được có thể lọt mắt xanh của nữ cường nhân này…” Đan Diễm Cơ cắn chặt cánh môi đỏ mọng, thiên phú của Lạc Nam quả thật kinh khủng…

Nếu nàng gặp hắn trước tiên, cũng sẽ không nhịn được muốn thu làm đệ tử…

Trong lúc nhất thời, trong lòng không nhịn được ghen ghét đố kỵ, dùng ánh mắt u oán nhìn Võ Tam Nương đang dương dương đắc ý…

“Hừ, mới có nhiêu đó đã kinh ngạc? nếu Tiểu Nam của lão nương bọc phát toàn bộ chẳng phải hù chết các ngươi?” Võ Tam Nương hai đùi chéo nhau đàn hồi, trong lòng âm thầm xem thường…

Chỉ là ánh mắt kiêu ngạo vẫn không sao che giấu được…

Hỏa Lực đứng mũi chịu sào càng là ánh mắt hãi hùng, một loại cảm giác bất an lan tràn khắp tâm khảm…

Bất quá nếu đã ngưng tụ công kích, hắn đã không còn đường lui nữa rồi…

Bởi vì với tu vi Hóa Thần Hậu Kỳ ở thời điểm hiện tại, dù đã phục dụng 2 loại Đan Dược đỉnh cấp, thì thi triển loại vũ kỹ bậc cao như Minh Hỏa Diệt Giang Sơn cũng hơi quá sức, một khi triển khai không thể thu hồi…

“Đến nước này, liều mạng!”

Hỏa Lực nghiến chặt hàm răng ken két, Hỏa Cầu trên đỉnh đầu to tướng như một vầng thái dương, dốc hết sức bình sinh điều động hầu hết Hỏa Hệ linh lực…

Gương mặt dữ tợn của hắn ngày một tái đi, nhưng uy lực của công kích lại gia tăng khủng bố…

Rốt cuộc, khi linh lực cơ thể hầu hết bị rút cạn, cũng là lúc Hỏa Lực tung ra đòn chí mạng…

“Chết đi tiểu tử!”

Hỏa Cầu đột ngột dùng tốc độ khủng bố biến mất trước mặt đám đông, chỉ có Luyện Hư Kỳ trở lên mới miễn cưỡng nhìn thấy nó đang xuyên qua tầng tầng không gian, đem theo thế hủy diệt bao trùm cơ thể Lạc Nam…

“Haha, biến mất đi thiếu niên thiên tài…”

Hỏa Lực cười gằn dữ tợn, trong ánh mắt chất chứa sự tham lam vô bờ bến, giường như hai loại Dị Hỏa của người thanh niên kia đã sắp là vật trong túi hắn…

Lạc Nam ánh mắt lơ đểnh, thân thể thậm chí còn không thèm chuyển động, chỉ là bên trong ánh mắt, Lôi cùng Hỏa hoàn mỹ dung hợp…

Bên trong bàn tay, một vật thể tinh xảo hoàn mỹ được hình thành…trước khi toàn thân hắn bị Hỏa Cầu bao trùm…

Theo sau đó…

“Nguy hiểm!” Đan gia song tổ như chứng kiến điều gì, đồng thanh bật thốt lên nhắc nhở Hỏa Lực…

“Hừ, lắm chuyện!” Võ Tam Nương cau mày hừ một tiếng, bất quá không có ý định ngăn cản…

Bởi vì nàng biết, kết cục đã định…

Quả nhiên…

Trước ánh mắt co rụt lại của đám đông, một tiếng nổ vang trời ngang nhiên xuất thế, tạo thành từng cơn sóng chấn động dữ dội nghiền nát từng mãnh từng mãnh không gian…

Mà nơi phát ra âm thanh, không phải vị trí Lạc Nam bị Hỏa Cầu khủng bố bao phủ, ngược lại đến từ thân hình to xác của Hỏa Lực…

Ngập trời Lôi Hỏa đan xen vào nhau, một vụ nổ lớn khiến không gian băng liệt xuất hiện giữa không trung, lấy Hỏa Lực làm trung tâm lan tràn khắp bốn phương tám hướng…

“Tiểu Chu Thiên Trận” Bách Vô Sinh thản nhiên liếc mắt, theo sau đó hai bàn tay nhẹ nhàng vũ động, vô số tinh vân gia trì, tạo thành một Chu Thiên Trận ngăn cách phạm vi chiến đấu giữa Lạc Nam và Hỏa Lực, tránh tổn hại không gian Hải Châu Đại Lục…

Vô số người thấy tình cảnh này âm thầm thán phục, không hổ danh là Bách Hiệu Trưởng, giơ tay nhấc chân bố trí trận pháp tinh thâm, quá mức kinh khủng…

Chỉ là không ai nhận ra rằng, trong ánh mắt vị Bách Linh hịêu trưởng này ẩn giấu một tia rung động rất nhỏ, bởi vì vụ nổ lớn do người thanh niên kia gây ra khiến trận pháp hắn bố trí ẩn ẩn lay động…

Điều này sao có thể không làm hắn giật mình?

Mặc dù Tiểu Chu Thiên Trận là do hắn tiện tay bố trí, nhưng nói thế nào hắn cũng là Bát Cấp Chiến Trận Sư, thực lực mạnh hơn Lạc Nam đâu chỉ ngàn lần?

Đổi lại là Luyện Hư Kỳ tự bạo cũng không làm Trận Pháp của hắn lay động được…

“Người này…” Nhìn chằm chằm Lạc Nam khuất thân trong biển lửa, Bách Vô Sinh ánh mắt lấp lóe, không biết suy nghĩ điều gì…

Tiểu Chu Thiên Trận không những bao trùm phạm vi công kích, còn khiến người bên ngoài dễ dàng quan sát tình cảnh xung quanh sau lần trao đổi chiêu thức…

“Hít… làm sao có thể?”

Mà khi chứng kiến tình cảnh, vô số âm thanh hít khí lạnh vang lên…

Bởi vì bọn họ nhìn thấy tình cảnh quá mức rung động…

Trước mặt Lạc Nam, một con Đại Quy ngang trời che chắn, thân thể nó bao phủ tầng tầng Phệ Thiên Mộc, ngăn trở toàn bộ Hỏa Cầu do Hỏa Lực ném vào…

Mặc dù sau khi dư uy công kích của Hỏa Cầu ngày một yếu đi, Mộc Quy cũng bị tiêu hủy thành hue vô…

Nhưng nó đã đảm nhiệm tốt vai trò của mình, ngay cả góc áo của Lạc Nam vẫn hoàn hảo…

“Dị Mộc? Ai đó nói cho ta đây rốt cuộc là chuỵên gì?” Đan Diễm Cơ ánh mắt trừng lớn, môi đỏ mở to không khép lại được…

Một thanh niên sở hữu nhiều loại Dị Thuộc Tính như thế, từ lịch sử của Việt Long Tinh hình thành đến nay, chưa từng diễn ra…

Đan Vô Hành cũng siết chặt nấm đấm, trong mắt của một Độ Kiếp Kỳ như hắn lần đầu xuất hiện vẻ tham lam với tiểu bối Hóa Thần Kỳ…

Đáng tiếc có nữ cường nhân Võ Tam Nương nhìn chằm chằm, hắn chỉ có thể nuốt thèm thuồng vào bụng…

“Thiên Đạo Chi Tử, sở hữu nhiều loại Dị thuộc tính là bình thường…” Đám lão già Thiên Cơ Điện hai mặt nhìn nhau cảm thán, tự tẩy não chính mình…

Theo kẻ thù của Lạc Nam ngày một mạnh, vai trò của Mộc Quy ngày càng ít được thể hiện… nhưng đừng vì thế mà xem thường khả năng của nó đó là sai lầm…

Trong chiến đấu cùng cấp, Mộc Quy vẫn là bức thành trì bất khả xâm phạm, khiến bất kỳ kẻ địch nào cũng đau đầu khi đối diện với nó…

Minh Hỏa Diệt Giang Sơn mặc dù khủng bố, lại thêm hai loại Đan Dược đỉnh cấp gia trì, nhưng nói gì thì nói… nó vẫn là công kích do Hóa Thần Kỳ phát ra… có thể đem Mộc Quy tiêu diệt đã là rất khá rồi…

Lạc Nam không bị thương dù chỉ một sợi tóc, vậy còn Hỏa Lực?

“Không… nhất định là ta đang mơ!” Một âm thanh khàn khàn yếu ớt pha lẫn mê mang phiêu đãng trong không gian…

Hỏa Lực trợn trừng ánh mắt đỏ ngầu bất lực nhìn thân thể bị tàn phá một cách thê thảm của mình…

Không biết từ bao giờ, một bên mặt của hắn đã bị phá hủy, để lộ xương sọ đầu lâu trắng phếu ra ngoài…

Thân hình vạm vỡ bị chấn nát, chỉ còn vài khối thịt vụn khảm nạm trên xương cốt đổ gãy…máu huyết toàn bộ biến mất, tứ chi hóa thành hư vô…

Từ thê thảm không đủ hình dung trạng thái của Hỏa Lực lúc này…

“Sao có thể mạnh như vậy?” Hỏa Lực quên đi cơn đau, tất cả chỉ còn đả kích…

Đường đường là Hợp Thể Kỳ hắn, áp chế tu vi, phục dụng đan dược đỉnh cấp lại bị một hậu bối đánh bại triệt để…

Tĩnh… tĩnh lặng hồi lâu…

“Ông trời ạ… ai có thể giải thích cho ta vì sao?” Một tên Luyện Hư Sơ Kỳ ôm đầu thốt lên, trong mắt đều là khó hiểu…

Đó là suy nghĩ của vô số người lúc này…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK